Sau khi có được Trái Tim Hải Thần, tương đương với việc trong thân thể có
thêm một cái bồn nước, ngoại trừ bồn nước của Con Mắt Ám Nguyệt, lại tăng
thêm một cái bồn nước, đồng thời, cũng đồng nghĩa với việc có ba vòi nước có
thể mở cùng lúc.
Loại hiệu quả tăng cường này, mãi mãi cũng không phải chỉ đơn giản là theo
phép cộng, mà là phép nhân.
Tóm lại, Karen bây giờ đã đã mất đi căn cứ để đối phán đoán chính xác thực lực
của bản thân, nếu thật sự cần một thứ để so sánh, Karen bây giờ, thật sự có lòng
tin cùng sử dụng sức mạnh Ánh Sáng để giao đấu với đội trưởng.
Thắng bại khó mà nói, tỉ lệ mình thua có lẽ sẽ lớn hơn, bởi vì tuy bản thân đội
trưởng nói mình không có bí mật nào khác, nhưng kinh nghiệm chiến đấu tích
lũy và đồ vật trên người của đội trưởng rất nhiều, so với mình cũng không yếu
hơn.
Có điều, sau khi cường hóa Lưỡi Đao Ám Nguyệt và Áo Giáp Hải Thần, có thể
cho mình khả năng tấn công và phòng thủ đều tăng cao, cộng thêm năng lượng
linh tính dự trữ của mình, và tranh thủ thời gian ăn cơm mỗi ngày ba bữa mà
khắc khổ học tập thêm thuật pháp...
Đội trưởng muốn thắng được mình một cách nhẹ nhõm, cũng rất khó.
Mình bây giờ, trên cơ bản là đối tượng giao chiến khó nhằn nhất của những đối
thủ hơn mình không quá nhiều.
Trừ phi trực tiếp dùng sức mạnh vượt qua bản thân nhận biết và sức chịu đựng
để đánh gục Karen trong chớp mắt, bằng không thì anh có thể kéo đối phương
vào trong một cuộc khổ chiến kéo dài.
Karen cầm lấy khăn mặt, lau mặt mình một chút, mặc dù trong khoảng thời gian
này cảnh giới không có tăng lên, nhưng trên thực lực được tăng cường cũng rất
rõ ràng.
Mình vẫn luôn dừng lại ở trên đường, nhìn có vẻ như không tiến lên, lại bỏ xa
người khác mấy đoạn đường.
"Bé Karen?"
Ngoài cửa phòng tắm truyền đến âm thanh của Pall,
"Sau khi tắm xong cậu đừng xả nước đi nhé, Dora và Doreen nên ngâm nước
tắm."
"Biết."
Karen đứng dậy, lau khô cơ thể sau đó đổi lại áo ngủ, bởi vì lần này mình ngâm
trong bồn cũng không được bao lâu, cho nên thuận tay truyền thêm một chút
năng lượng Ánh Sáng vào trong bồn tắm.
Nằm dài trên giường, Karen vừa mới chuẩn bị uống một ngụm nước rồi đi ngủ,
Dora và Doreen đã xách theo rổ chứa quần áo sạch và đồ đạc đi vào, hai cô bé
sau khi cúi đầu chào Karen, đi vào phòng tắm.
Đều là người trong nhà, không cần phải nhăn nhó và cẩn thận, Karen đắp chăn,
nằm xuống, bắt đầu đi ngủ, sáng mai anh phải xuất phát tham gia vòng tuyển
chọn cuối cùng, nhất định phải nắm chặt thời gian bổ sung năng lượng.
Dora và Doreen tắm xong mặc quần áo bước ra, nhịn không được dừng lại đứng
bên giường nhìn Karen một hồi.
Bọn họ có ấn tượng rất tốt đối với Karen, bởi vì nhờ có sự xuất hiện của anh đã
mang lại cho bọn họ cuộc sống bây giờ, để họ rời xa sự tra tấn đau đớn, mà lại,
người anh này cũng rất đẹp trai, đẹp hơn cả minh tính trên tạp chí, ngày bình
thường lúc tiếp xúc, hành vi và cử chỉ đều để người khác rất dễ chịu.
Có điều tình cảm của hai cô bé đối với Karen rất đơn thuần, bọn họ chỉ là đơn
giản là thích Karen, cũng không có nghĩ tới sẽ phát sinh cái gì với Karen.
Chờ đến khi hai cô bé đi ra khỏi phòng ngủ, phu nhân Lake đứng ngoài cửa có
chút bất đắc dĩ nhìn bọn họ một chút, hai cô con gái cũng đều thẹn thùng mà cúi
thấp đầu, phu nhân Lake thấy thế cũng không nhịn được mà cười.
Phu nhân Lake cũng rất thích cuộc sống bây giờ, yên ổn bình tĩnh, khuyết điểm
duy nhất chính là, ban đêm có khi sẽ nhớ đến tên ma quỷ kia.
Pall ngồi trong nhà bếp, Healy đang chuẩn bị buổi trà chiều riêng cho Pall,
Healy rõ ràng, cà phê mà mình đang pha giống như dùng Rael cũng không mua
được, lần trước khi cô đến hỏi Alfred hiệu cà phê mà gia đình đang dùng, cô
định dùng tiền lương của mình để mua về làm quà cho chủ nhà, kết quả là ngài
Alfred cười nói chỉ có vàng mới có thể đổi được loại cà phê này, người ta không
nhận Rael.
Cho nên, cô hầu gái cũng rõ ràng, chi tiêu của người cả một nhà này một ngày
cộng lại, cũng không sánh nổi với một buổi trà chiều của vị tiểu thư mèo này.
Thiếu gia đối với nó, thật là cưng chiều, bản thân mình chỉ uống nước đá, xưa
nay không đụng tới thứ cà phê này.
Về điểm này, Healy ngược lại là hiểu lầm Karen, Karen chỉ đơn giản là vì đời
trước không học được cách uống cà phê, chỉ dùng cà phê hòa tan làm công cụ
nâng cao tinh thần, đời này có điều kiện, nhưng lại lười học cách để uống nó.
"Ta nói này, mông lớn."
Ngay từ đầu, bị Pall xưng hô như vậy, Healy sẽ hoảng sợ, bởi vì mèo nhà này
lại biết nói chuyện;
Thời gian dần trôi qua, cô sẽ thẹn thùng, bởi vì con mèo này lại hình dung mình
như vậy, có khi còn ngay trước mặt thiếu gia.
Dần dần, cô cũng thành thói quen, bởi vì cô biết, thiếu gia thích nhìn cái mông
của mình, cho nên cô sẽ còn rất hiểu ý mà cố ý để góc cho thiếu gia nhìn.