việc được khởi động.
Đây là trận pháp dịch chuyển có thể kết nối trực tiếp đến chỗ của Đại tế tự, hơn
nữa là quyền hạn dịch chuyển là ở chỗ Đại tế tự, Đại tế tự sẽ thường xuyên để
phân thân dịch chuyển đến để truyền đạt công việc.
“Ngài đang…”
“Ta có thể giúp ngài thông báo trước.”
Ánh mắt của Verden ngưng lại, bàn tay mở ra, thanh trường thương bán Thần
khí kia xuất hiện trong tay.
Đối phương lại muốn thông qua chỗ của mình để đến chỗ của Đại tế tự ở Thần
Điện công vụ, vậy bất kể như thế nào thì mình đều phải ngăn cản, cho dù mình
biết bản thân không phải là đối thủ của vị đang đứng trước mặt.
Nhưng mà, Dis chỉ nhìn Verden một chút.
Uy áp khổng lồ đã để Verden ngồi xuống lại trên ghế của mình, thanh trường
thương trên tay kia cũng không cầm lên được.
Ngay sau đó, trận pháp dịch chuyển kích hoạt, Dis biến mất.
Mặc dù đây là trận pháp chỉ một phía có quyền hạn để dịch chuyển, nhưng rất
hiển nhiên là đối phương có năng lực để thay đổi nó. Verden thì vô cùng hoảng
sợ mà nhìn xem thanh trường thương trong tay mình, phải biết rằng cho dù là
khi mình đối mặt với Ranedal thì cũng chưa bị áp chế đến mức độ này.
“Hắn … đáng sợ như vậy sao?”
...
Trên bậc thang trước Thần Điện công vụ, Mobiteng dùng mu bàn tay che miệng
mà ngáp một cái.
Hắn rõ ràng trạng thái cơ thể của mình đã cách thời điểm suy thoái rất gần, mặc
dù xem như bước vào thời kỳ suy thoái thì mình cũng có thể duy trì rất lâu,
nhưng cũng đến thời điểm nên tìm kiếm người trong gia tộc để thừa kế vị trí
này.
Muri vốn rất thích hợp để tiếp nhận vị trí này của mình, nhưng bây giờ để nó
đến nhận công việc của mình mà đứng gác thì trái lại là đang bóp chết tiền đồ
của nó.
Đúng lúc này, phía dưới bậc thang trước mặt, vòng sáng dịch chuyển xuất hiện.
“Hửm?”
Thông thường đều chỉ có Đại tế tự mới có thể thông qua trận pháp này mà rời
đi, còn chưa từng thấy có ai dám đến đây từ chỗ này.
Xem như là Giáo Đình muốn đến thì cũng phải đến chỗ đại sảnh trận pháp dịch
chuyển chuyên dụng đặt ở phía ngoài Giáo Đình.
Dis sở dĩ mượn đường từ trong văn phòng của Người Cầm Roi cũng là bởi vì
chỗ của hắn là con đường gần nhất.
Dis bước ra từ trong vòng sáng.
“Là hắn!!!”
Mobiteng tay trái cầm khiên, tay phải nắm chặt đoản đao, hô to: “Bảo vệ!”
Tất cả hộ vệ bốn phía xung quanh lập tức tập kết về phía nay, một nửa vây
quanh Dis, một nửa khác thì đứng ở kết trận hai bên Mobiteng.
Trên chiến trường ở Vườn Sinh Mệnh khi đối mặt với Trưởng Lão của Sinh
Mệnh Thần Giáo đánh lén, Mobiteng thế nhưng là có thể cứng chọi cứng với
thế công của Trưởng Lão, nhưng bây giờ khi đối mặt với vị trước mắt này thì
Mobiteng cũng không có lòng tin như thế.
Phải biết rằng trong tay đối phương đang giữ Lưỡi Hái Chiến Tranh, mặc dù đối
phương cũng không triệu hồi ra món Thần khí kia.
Dis đi đến bậc thang.
Mobiteng giơ tay lên, ra hiệu không nên tùy tiện tấn công, mà từ từ lui quân lại,
đồng thời hỏi:
“Ngài muốn gặp Đại tế tự sao, xin ngài chờ một chút, ta sẽ thông báo.”
Dis không để ý đến hắn, tiếp tục đi tới.
Mobiteng nhìn bốn phía, ở bên ngoài, lực lượng bảo an của Giáo Đình đang
nhanh chóng chạy đến, thế nhưng mà chút lực lượng ấy vốn cũng không đủ để
đối phó với vị này!
“Lui ra!”
Đại tế tự xuất hiện ở bậc thang trên cùng.
“Vâng, Đại tế tự!”
Trong lòng Mobiteng thở một hơi dài nhẹ nhõm, tránh người ra, bọn hộ vệ
chung quanh cũng toàn bộ tránh ra.
Sau khi nhìn thấy Norton, Dis cũng không lại tiếp tục đi tới.
Norton thì chủ động đi xuống bậc thang, hỏi: “Còn cần gì nữa sao? Ta có thể
giúp chuẩn bị.”
Dis nhìn Norton, khóe miệng mỉm cười.
Norton ngừng bước chân đi xuống bậc thang, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng,
hắn đã nhận ra có chút gì đó không thích hợp.
Dis cũng không nói gì, quay người, đi xuống phía dưới, bước vào lại trong vòng
sáng của trận pháp dịch chuyển.
Hắn để chỉ để nhìn thoáng qua Đại tế tự rồi rời đi.
Không có mệnh lệnh của Đại tế tự thì đương nhiên Mobiteng sẽ không ra lệnh
ngăn cản đối phương rời khỏi, hắn ước gì bây giờ đối phương đi nhanh hơn một
chút.
Trận pháp lại khởi động, Dis biến mất.
Trong lòng Mobiteng thả lỏng, lập tức đề nghị: “Đại tế tự, mời ra lệnh để đoàn
trưởng Daan điều ra một đội kỵ binh đến đây để tăng cường sức phòng ngự của
Giáo Đình.”
Đại tế tự lắc đầu: “Không nhất thiết phải thế.”...
Tất cả trận pháp dịch chuyển của Trật Tự Thần Giáo đều có thể bị Dis nắm giữ
và mượn dùng, bây giờ Dis có thể xuất hiện tại bất cứ khu vực nào mà thế lực
của Trật Tự Thần Giáo ảnh hưởng.
Hiện tại, hắn xuất hiện ở thành phố La Giai.
Ánh mắt của hắn nhìn về một nơi trong vùng nội thành.
“Một tờ còn thiếu kia đang ở chỗ này.”
...
“Thời tiết hôm nay thật tốt, tâm trạng cũng cực kỳ tốt meo.”
Pall nằm trên lưng Kevin, một mèo một chó đang trên đường về nhà.
Hai cái đuôi lớn nhỏ với màu sắc khác nhau vung vẩy với tần suất tương tự.
Trong túi đeo của Kevin có chứa rất nhiều đồ ăn vặt, thậm chí còn có hai con cá
tươi lớn.
Sau khi trở lại làm Thần thì Kevin có nhiều cách để mở rộng không gian của cái
túi đeo, giúp Pall chứa đựng nhiều thứ hơn.
“Gâu?”
“Ngươi hỏi ta vì sao không giết cô ta à?
Ai nha, thật đúng là không nỡ giết cô ta, mặc dù bé Karen cho phép ta giết,
nhưng vẫn quên đi, giữ lại cô ta vẫn còn tác dụng.
Hoặc là đợi sau khi vết thương của cô ta khỏi lại hoặc sau khi ta hoàn toàn khôi
phục cũng có đột phá mới thì còn có thể đến tìm cô ta để đánh một trận nữa,
meo.
A, Dis về sớm như vậy sao?”
Bóng dáng của Dis xuất hiện ở đằng trước.
Pall nhảy xuống từ trên lưng Kevin, chạy về phía Dis: “Ngươi có đến chỗ kia
hay không vậy, meo?”
Nhưng mà, Dis không để ý đến Pall, chỉ là nhìn thoáng qua Kevin trước đó
đang chở Pall.
Khi móng vuốt Pall sắp chạm đến giày của Dis, lại ngạc nhiên phát hiện Dis
biến mất.
“Cần phải gấp gáp trở về gặp cháu trai như vậy sao, chó ngu, chúng ta cũng
mau trở về đi! Chó ngu, ngươi sao vậy?” Pall quay đầu lại, phát hiện Kevin
đang nằm sấp trên mặt đất, cơ thể không ngừng run rẩy, trong đôi mắt tràn đầy
sự kinh hãi và không dám tin.
“Ôi, ngươi cũng đã thành Thần rồi mà còn sợ Dis như thế à?”
Kevin có chút khó khăn lắc lắc đầu chó.
Hắn,
Không phải Dis!
...
“Ông nội về rồi.”
“Anh Karen, ông nội về rồi.”
Trong phòng sách, Karen bất đắc dĩ thở dài với trang giấy đang lơ lửng trước
mặt, anh vẫn cảm thấy rất khó để hiểu được nội dung bên trong.
Nghe được tiếng gọi của mấy đứa em họ dưới lầu, Karen không khỏi có chút
vui mừng nói: Ông nội trở về rồi?
“Vốn còn tưởng rằng phải chờ đến lúc cuộc chiến ở Vườn Sinh Mệnh bắt đầu
thì mới có thể gặp lại ông nội.”
Karen đứng người lên, đi ra khỏi phòng sách, vừa lúc ông nội trở về thì ông
Hoven cũng quay về rồi, có thể trực tiếp hỏi xem trên tờ giấy này viết những gì.
Vừa bước đến bậc thang trên lầu ba, Karen đã nhìn thấy Dis đứng ở dưới lầu,
ánh mắt hai giao nhau.
Karen giật mình, lập tức trầm giọng hỏi:
“Ngươi là ai?”