Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bốp!”

Tiếng roi vang lên.

Tất cả mọi người đứng người lên tỏ vẻ tôn kính, bao gồm cả bốn vị Chủ giáo

đang có mặt ở đây. "Kết thúc thời gian tạm hoãn, tiếp tục thẩm phán."

Chờ sau khi thẩm phán trưởng Gaspol ngồi xuống, mọi người nhao nhao ngồi

xuống.

Một vị thẩm phán viên nhìn về bên phía Karen, mở miệng nói: "Mời trần thuật

lại tình tiết vụ án."

Alfred đứng người lên, trần thuật lại tình tiết vụ án một phen, giọng nói của

Alfred vốn là vô cùng tốt, ngắt chữ lại rất rõ ràng, cùng với đã có kinh nghiệm

làm việc ở đài phát thanh, cho nên vốn việc trần thuật lại tình tiết vụ án là một

khâu trong quy trình, lại cho người ta một loại cảm giác như đang nghe tin tức

thông báo về vụ án trên radio, giống như Vicole đã bị phán quyết định tội…

Trong toàn bộ quá trình trần thuật, có ba điểm quan trọng, mà ba cái điểm quan

trọng này, đi theo một trình tự thời gian.

Cái điểm quan trọng đầu tiên là việc Vicole cướp đoạt công lao của Pavaro

trong vụ án Zich;

Cái điểm quan trọng thứ hai là bởi vì vấn đề bản thân, Vicole thường xuyên đến

nơi kia để tiến hành "Hút" đối với thần quan, mà lại là hành vi ác liệt hút người

khác đến nỗi chỉ còn lại một bãi nước.

Cái điểm quan trọng thứ ba là Pavaro điều tra về sự việc này, chuẩn bị tố giác và

vạch trần giống với vụ án của Zich, kết quả bị Vicole giết người diệt khẩu.

Trong ba điểm quan trọng này, hai cái trước là chân thật, cái thứ ba là nửa thật

nửa giả. Còn xung đột giữa Vicole và Richard, cũng không được nhắc đến trong

lần trần thuật này, bên phía Đòn Roi Kỷ Luật cũng không đưa ra chứng cứ liên

quan đến phương diện này, bởi vì Vicole "Chịu tội" đã đủ, thậm chí có thể tính

là "Chịu tội thừa ra", có thêm hay là không thêm một chút hình phạt về hành vi

ẩu đả nhau ở cửa hàng điểm tâm thì cũng chẳng có ý nghĩa gì;

Mặt khác tốt nhất là dùng một chuỗi mắt xích các tội hoàn chỉnh liên kết với

nhau để đè chết Vicole là được, lúc này nếu tìm thêm những tội khác, chỉ có thể

làm hỏa lực của phe bên mình phân tán bớt.

"Tôi đã kể xong thưa ngài thẩm phán trưởng."

Gaspol nhìn về phía Vicole, hỏi: "Bị cáo có lời gì để nói?"

"Bọn chúng nói xấu ta!”

Sau khi Vicole lớn tiếng nói ra câu nói này, cũng không tiếp tục nói thêm một

chữ nào, ngược lại thì quay đầu nhìn về phía Chủ giáo Bern. Đây không thể

nghi ngờ rằng là một cách làm rất thông minh.

"Luật sư bào chữa của bị cáo lúc này có thể phát biểu."

Chủ giáo Bern mở miệng nói: "Thẩm phán trưởng, ta muốn đợi đến khi đối

phương liệt kê ra chuỗi chứng cứ rồi sẽ phát biểu."

Gaspol nhẹ gật đầu.

Một vị thẩm phán viên phía dưới nói: "Mời bày ra chứng cứ."

Wilker đứng người lên, bắt đầu giới thiệu về các chứng cứ tương quan, mồm

miệng của cậu ta rõ ràng cũng không luống cuống, lúc bày biện ra chứng cứ,

cũng bắt lấy trọng điểm mà trình bày một cách rõ ràng như thế nào.

Việc Vicole đi đến nơi kia để "Sử dụng dịch vụ", có thể nói nhân chứng vật

chứng đều có; vụ án của Zich, có bút ký điều tra và "Di thư" mà thẩm phán

quan Pavaro lúc trước để lại.

Chờ đến khi tất cả chứng cứ đều trình bày và thuyết minh hoàn tất, Wilker nhìn

về phía Gaspol: "Thưa ngài thẩm phán trưởng, tôi đã trình bày xong." Gaspol

nhìn về phía Vicole, hỏi: "Bị cáo có lời gì để nói?"

Vicole hô lên lần nữa:

"Bọn chúng nói xấu ta!"

Sau đó, lại nhìn về phía Chủ giáo Bern một lần nữa.

Không thể không nói, ngày hôm nay là lúc Vicole thông minh và tỉnh táo nhất

trong khoảng thời gian mấy ngày vừa qua.

Bởi vì đối với những người vừa ngu xuẩn lại tư đại mà nói thì dù là không làm

gì cả, chỉ ngậm miệng, đã là một bước tiến bộ vượt bậc đối với hắn.

Đầu ngón tay của Karen vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay của mình, anh đang

chờ đợi, chờ đợi Chủ giáo Bern phản kích.

"Luật sư bào chữa?"

"Được rồi, thẩm phán trưởng."

Chủ giáo Bern đứng người lên, rời khỏi vị trí của mình, đi tới khu vực trung

ương, nhìn về phía Karen đang ngồi bên kia.

"Ta có vài vấn đề, hi vọng phía các vị có thể cung cấp câu trả lời.

Vấn đề thứ nhất, đội trưởng Karen, xin hỏi mấy tháng gần đây ngài ở nơi nào?"

Trong nháy mắt thì Karen đã hiểu ra, lúc trước sở dĩ Chủ giáo Bern không có

phát biểu sau khi Alfred trần thuật xong tình tiết của vụ án mà là phải chờ tới

sau khi Wilker trình bày ra xong các chứng cứ thì mới đứng dậy nói chuyện,

không phải là bởi vì đối phương muốn tìm kiếm sơ hở từ trong các chứng cứ để

tiến hành công kích, mà đối phương cũng rất rõ ràng Vicole cuối cùng là người

như thế nào, vốn cũng không muốn đi theo quy trình thẩm phán mà lãng phí

thời gian, nên lựa chọn bỏ qua.

Đây là dự định bắt đầu từ hoàn cảnh bên ngoài, mở ra một điểm đột phá, đem

cái vụ án cá nhân này thay đổi vị trí và mở rộng ý nghĩa thành Đòn Roi Kỷ Luật

đang cố ý phát động cuộc tranh đấu đoạt quyền.

Lựa chọn của Bern, là chính xác và cũng là lựa chọn sáng suốt nhất.

Mặc dù phiên tòa bây giờ đang bị truyền hình trực tiếp, không biết có bao nhiêu

bộ môn và cái đơn vị trong toàn bộ thần giáo đang xem trực tiếp, nhưng hình

thức suy luận của con người thường quen với việc lựa chọn trước một lập

trường để rồi lại từ lập trường đi tiến hành suy luận chi tiết.

Sớm đẩy khái niệm về việc đấu tranh hệ thống ra, như vậy thì bản thân của vụ

án này, cho dù chứng cứ có được thiết lập vững chắc thì cũng không ý nghĩa gì,

phần lớn người trước hết đều sẽ nghĩ rằng những chứng cứ này là được "Tạo"

ra, tất cả mọi việc đều đã được "Sắp đặt".

Bởi vì cho dù là thần quan đang quan sát phiên tòa xét xử này, nhiều nhất cũng

là khi nghe Alfred trần thuật lại tình tiết của vụ án thì còn có thể mang theo tâm

lý nghe kể chuyện mà để ý một chút, đợi đến khi Wilker bày chứng cứ ra, phần

lớn người đều sẽ lựa chọn để đầu óc của mình lười biếng mà không chú ý.

Karen đứng người lên, rất bình tĩnh và cũng rất ngay thẳng mà trả lời:

"Trong khoảng thời gian gần đây, ta đều ở trong Nhà Tang Lễ Pavaro."

Chủ giáo Bern truy hỏi: "Xin ngươi hãy xác nhận một chút, là nhà của cái vị bị

Phán quyết quan Vicole đánh cắp công lao đồng thời bởi vì muốn tố giác tội ác

của Phán quyết quan Vicole mà bị Phán quyết quan Vicole diệt khẩu... Nhà của

Thẩm phán quan Pavaro sao?"

"Đúng vậy, chính là sở thẩm phán Pavaro."

Chủ giáo Bern gật nhẹ đầu, cười nói: "Vậy thì quan hệ giữa đội trưởng Karen và

Thẩm phán quan Pavaro cực kỳ tốt nhỉ?"

"Lúc mới đầu thì ta một thần bộc viên chức trong biên chế của Sở thẩm phán

Pavaro."

"Xin ngươi lại xác nhận một chút, ta hỏi là, quan hệ tư nhân giữa đội trưởng

Karen và Thẩm phán quan Pavaro." Karen hồi đáp

"Ông ấy là một vị cấp trên lôi thôi nhưng lại nhân từ..."

Trong đầu của Karen hiện ra cảnh Pavaro giúp mình vội vàng đưa Alfred đến

bệnh viện, lại cho mình vay tiền để đóng viện phí, và khi mình trả tiền mà ông

ấy sợ bị vợ của mình phát hiện nên giật nảy mình.

"Ông ấy là một người bạn đáng tin cậy và đáng dựa..."

Tín đồ của nữ thần Mills là bà Annie trong lúc mình nhắc đến Pavaro cũng đã

từng nói những lời tương tự.

"Ông ấy càng là một tấm gương đáng để học tập."

Karen trả lời hoàn tất, nhìn Chủ giáo Bern.

"Nhìn ra được, quan hệ của các vị quả thật rất sâu sắc, ta có thể nói như vậy

sao?"

"Có thể."

"Như vậy, xin hỏi, sau khi vụ án của Zich lộ ra, liên quan tới việc mà Phán

quyết quan Vicole trộm đi công lao của thẩm phán quan Pavaro này, đội trưởng

Karen đã biết rất sớm, phải không?

Ta đã xem qua lý lịch và tư liệu của ngươi, sau khi vụ án kia xảy ra không được

bao lâu thì gần như chưa được mấy ngày thì ngươi đã trở thành thần bộc biên

chức dưới biên chế của sở thẩm phán Pavaro."

“Đúng thế."

"Là sau khi điều động chức vị hay vẫn là đã biết sớm từ trước, xin hãy trả lời

chính xác."

"Ta đã biết đến việc này từ lâu."

"Là chính miệng của Thẩm phán quan Pavaro nói cho ngài sao?"

"Đúng thế."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK