Bóng dáng của Tarina biến mất tại chỗ, ngay sau đó, cô ta xuất hiện ở bên trái
sau người Karen, thanh dao găm màu đen đâm về phía Karen.
Lần thứ hai!
Cho dù là Gray, cũng sẽ không xài hai chiêu giống nhau liên tục với mình.
Dưới tác dụng của Lưỡi Đao Ám Nguyệt, tốc độ Karen được tăng lên cực hạn,
cũng không để ý đến cảm giác uy hiếp xung quanh, mà là trực tiếp chạy về phía
trước, sau khi kéo dãn được một khoảng cách, nhanh chóng nghiêng người,
đồng thời dùng thanh kiếm Lưu Tư chém ra một nhát.
Lúc này, bóng dáng của Tarina xuất hiện ở phía sau thanh kiếm Lưu Tư, xém
chút nữa đã bị thanh kiếm của Karen chém đứt ngang lưng, cô rất kinh hãi với
tốc độ của karen, có điều sau đó cô ta cũng phản ứng rất nhanh, nói cho đúng thì
là tên Raymond giáo ở trên người của cô ta phản ứng rất nhanh.
Đầu tiên cô ta đi ngược về hướng mà Karen thu kiếm lại, sau đó nhanh chóng
tiếp cận gần người Karen, thanh dao găm trong tay đâm về phía Karen, vốn dĩ
chỉ là một chiêu đánh lạc hướng, căn cứ theo phương thức vung kiếm lần tiếp
theo của Karen mà cải biến theo, nhưng Tarina phát giác được tốc độ thu kiếm
của Karen chậm đi một chút.
Vốn dĩ chỉ là hư chiêu trực tiếp biến thành thực chiêu, thanh dao găm màu đen
đâm vào áo giáp trên người Karen, Áo Giáp Hải Thần nhanh chóng kết băng ở
vị trí bị đâm vào, khiến thanh dao găm màu đen bị bật ra, lưỡi dao không thể
nào găm vào sâu hơn, còn phần đã đâm vào trong lớp áo giáp thì nhanh chóng
bị dòng nước tan rã làm mất đi khả năng công kích.
Đây chính lệ điểm yếu của việc không có vũ khí thực chất, nhưng không có
cách, ai bảo cặp dao găm trên người Tarina lúc trước đã bị Neo cưỡng ép mà lấy
đi, trên người cô ta bây giờ cũng không có vũ khí phù hợp.
Thanh kiếm Lưu Tư lại bổ đến, thân hình Tarina lắc qua 1 cái, móng tay vạch
một cái lên lòng bàn tay mình, máu tươi chảy ra rồi nhanh chóng ngưng tụ
thành một thanh dao găm bằng máu, lại đâm vào lớp giáp trên người Karen một
lần nữa.
Lần này, rõ ràng đâm vào sâu hơn so với lần trước, mà phần lưỡi dao đâm vào
trong áo giáp cũng không bị dòng nước tan ra, mà là được dòng máu dẫn dắt, từ
đó tạo nên một lực mới, xuyên thấu lớp giáp của Karen.
"Phốc!"
Karen phát ra một tiếng rên, cảm giác được sự đau đớn đến từ dưới sườn, anh
rất kinh ngạc, đối phương vậy mà có thể dùng máu hóa thành vũ khí, sau đó căn
cứ theo đặc tính của Áo Giáp Hải Thần mà tìm ra được phương pháp hóa giải
chỉ trong chốc lát.
Người phụ nữ này, không, cái linh hồn của Raymond giáo này, có được kinh
nghiệm ám sát rất kinh khủng.
Sau khi đâm được một phát này, thân hình của Tarina bắt đầu lùi lại, vừa vặn né
được hướng thanh kiếm dài của Karen chém xuống, tất cả động tác nhìn qua
đều rất hoàn mỹ, chuẩn xác như đang trêu đùa con mồi vậy, không ít cũng
không nhiều một chút nào.
Cũng như Karen do không hiểu rõ đối phương mà bị thương, đối phương cũng
sẽ chịu tổn thất vì cũng không hiểu rõ Karen.
Mũi kiếm của Lưu Tư, vừa lúc lướt qua trên người của Tarina, thanh kiếm Lưu
Tư dù chỉ dài có bấy nhiêu đó, nhưng còn có một sợi doi da ở trên mũi kiếm,
cho nên thân kiếm sẽ không chỉ dài bấy nhiêu thôi.
Trong chốc lát, một sợi roi nhỏ vung ra từ trên mũi kiếm, giống như là một con
rắn độc bỗng nhiên phun lưỡi của mình ra vậy, Tarina đã tính toán chuẩn xác
chiều dài của thanh kiếm cũng cảm thấy bất ngờ, dưới bụng bị cắt ra một
đường, sau khi hạ xuống, một tay che lại vết thương trên bụng, máu tươi bắt đầu
chảy ra.
Karen vung xong một nhát kiếm cũng không dừng lại để chữa thương, bởi vì
miệng của vết thương đã bị Áo Giáp Hải Thần đóng băng lại, dùng cách này để
tự cầm máu và thanh tẩy cho bản thân.
Đối mặt với thế công thứ hai đến từ Karen, thân hình Tarina lại biến mất.
Gần như cũng giống với hai lần trước, sát khí xuất hiện ở sau lưng Karen.
Nhưng lần này, hai tay Karen nắm lấy chuôi kiếm, nhanh chóng xoay tròn
xuống dưới, đem trường kiếm nhắm vào phía sau mình, thân hình thì lùi về sau
thật nhanh.
Bóng người Tarina xuất hiện ở phía sau của Karen cũng không biến mất, cho
nên lần này là thật, cô ta lúc này chẳng khác gì là đang chủ động đụng vào lưỡi
kiếm của Karen.
Cô ta cũng không biết rằng Karen rất xa xỉ mà dùng những giọt nước trên Áo
Giáp Hải Thần để làm những vật báo động.
Gray và Wind đều từng nhắc nhở Karen, trong lúc chiến đấu nếu sử dụng năng
lượng linh tính một cách phung phí thì đó chính là đang coi thường tính mạng
của mình, nhưng vấn đề là, năng lượng linh tính được tích lũy trong người của
Karen quá nhiều so với người bình thường, hoàn toàn chịu nổi cách chiến đấu
xa xỉ này.
Dưới sự bất đắc dĩ, trên hai tay của Tarina truyền ra ánh sáng màu đỏ, cố gắng
kéo dài lưỡi dao, nhưng đặc tính của Lưỡi Đao Ám Nguyệt đó là không sợ hoặc
có thể nói là thích kiểu dây dưa giằng co này!
Chỉ vẻn vẹn chạm vào một cái, hay tay của Tarina đã cảm thấy nhói, vào lúc
này, cô cắn vào đầu lưỡi của mình, phun một ngụm máu tươi ra, lại ngưng tụ
thành một thanh dao găm màu đỏ, lần này, mục tiêu là phía sau gáy của Karen.
Sau đó, nếu như Karen tiếp tục đâm sau vào, thì thanh kiếm Lưu Tư sẽ đâm vào
cơ thể của Tarina, chỉ cần Karen tiếp tục thuận thế cắt ngang thêm một cái,
người phụ nữ này sẽ bị chém ngang lưng, nhưngcái ót của Karen cũng sẽ bị
thanh dao găm màu đỏ kia đánh trúng, phải biết rằng thanh dao găm màu đỏ kia
có thể xuyên phá qua Áo Giáp Hải Thần, lần bị thương trước là ở dưới ngực, lần
này là ở sau ót.
Karen không tin tưởng người phụ nữ này vậy mà dám đổi mạng với mình,
nhưng anh tin tưởng cái linh hồn đang nhập vào trong người của cô ta, hắn ta
dám!
Một là xuất phát từ thứ mà một tên sát thủ thật sự luôn truy cầu, hắn sẽ không
tiếc mà sử dụng bất cứ phương pháp gì để giết chết mục tiêu của mình; thứ hai
là lúc trước khi giao chiến ở khoản cách gần, Karen cảm giác được cảm xúc mà
đối phương phát ra, đối phương tựa như rất muốn chết để đổi lại sự giải thoát.
Hắn ta không có cách nào để thoát khỏi sự giam giữ của Tarina, thậm chí không
cách nào vi phạm ý chí của Tarina, nhưng hắn ta sẽ không ngại mà dùng cách
cùng chết để kẻ nô dịch hắn phải chết theo cùng, chỉ có vậy thì hắn ta mới được
giải thoát.
Karen không muốn cùng đổi mạng với hắn ta, chỉ có thể quay người, thu kiếm,
ở trong quá trình này liếc mắt trêu chọc đối phương một cái, xem như là sự
ngoan cường cuối cùng của Karen.