tuổi có triển vọng, xem như là gia đình bình thường, cũng sẽ bố trí một chút
cảm giác nghi thức cho con cái nhà mình, ví như đến giáo đường tìm mục sư để
được chúc phúc, hoặc là bổ thêm vào một ít nấm hương và thịt băm vào trong
nồi tương mà cả nhà sẽ ăn vào bữa tối.
Karen cảm thấy, hôm nay cũng là "Lễ trưởng thành" của mình.
Vị quý nữ của Varax Thần Giáo này để cho thể xác và linh hồn của mình đều
được trải nghiệm một sự tự tin, "Thể xác và tinh thần" đều được thỏa mãn theo
nghĩa trên mặt chữ.
Sức mạnh của cơn nghiện đói sẽ tăng lên cùng với sức mạnh của Karen, sau khi
Karen hoàn thành thần khải thì cơn nghiện đói cũng được tẩm bổ mà lớn mạnh.
Chỉ có điều, Karen đã thay đổi con đường của mình để đối mặt với nó, từ lúc
mới bắt đầu anh đã nghĩ biện pháp để giải quyết nó triệt để, còn bây giờ đã trở
thành gác lại sự tranh luận để hòa bình cùng phát triển.
Chỉ cần cơn nghiện đói khi chịu sự kích thích từ bên ngoài thì không chủ động
tấn công vào sự tồn tại ý thức của mình thì Karen cũng sẽ ngầm thừa nhận sự
tồn tại của nó, để nơi sâu trong linh hồn của mình trở thành đất thuê của nó.
Karen phụ trách việc trưởng thành, cơn nghiện đói có thể nhận được ích lợi một
cách bị động, đồng thời cơn nghiện đói cũng cần phải quản lý phần mà mình
thuê cũng chính là trách nhiệm bảo vệ linh hồn, xem như trả tiền thuê.
Karen chưa hề tiến hành đàm phán với cơn nghiện đói nhưng trên thực tế thì
giữa song phương vốn cũng không tồn tại cách thức nào hữu hiệu để trao đổi tư
tưởng, nhưng sự ăn ý cứ được sinh ra một cách tự nhiên như vậy.
Trước mắt thì khí linh của Ngọn Thương Tội Lỗi gần như đã từ bỏ việc chống
cự.
Cảnh tượng tương tự thì Karen cũng đã gặp rất nhiều lần.
Một vài thời điểm, dù ý chí tinh thần bất kể có mạnh mẽ như thế nào thì cũng
không thể nào thay đổi được hiện thực tàn khốc này.
Đến tận bây giờ khi Kevin cảm giác được khí tức của Thần Trật Tự thì vẫn là sẽ
bị dọa đến nỗi nằm mọp trên mặt đất, phải biết rằng nó cũng không phải khí
linh gì, nó là Thần linh thật sự.
Chưa tự mình sống ở thời đại đó thì mãi mãi cũng không cách nào cảm nhận rõ
ràng được sự lo lắng ưu phiền bị lưu lại trong lòng của những kẻ hùng mạnh
sống ở kỷ nguyên trước bởi sự tàn sát của vị bá chủ kia.
Sự chênh lệch giữa Thần với Thần, có đôi khi còn lớn hơn sự chênh lệch giữa
người và người.
Karen vươn cánh tay ra, pho tượng cơn nghiện đói sau lưng cũng vươn cánh tay
của mình ra ngoài theo.
Đây là một loại cảm giác thật kỳ diệu, không phải mình đang khống chế cơn
nghiện đói, mà cơn nghiện đói như là một bộ phận của mình, cũng có thể nói,
mình là một bộ phận của cơn nghiện đói.
Karen không rõ ràng sự ăn ý này giữa mình và nó còn có thể gắn bó trong bao
lâu, nhưng liên tưởng đến sự đấu tranh của Thần Trật Tự và cơn nghiện đói
trong kỷ nguyên trước, anh tin rằng đợi đến khi cơn nghiện đói cho rằng mình
đã tích lũy đầy đủ sức mạnh thì tất nhiên nó sẽ vạch mặt với mình, khai chiến
một lần nữa.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến việc Karen trải nghiệm cảm giác
được cơn nghiện đói cường hóa linh hồn mình đến một mức độ kinh khủng.
"Răng rắc …."
Bàn tay Karen chộp về trước, bàn tay của cơn nghiện đói cũng theo đó mà bắt
lấy Ngọn Thương Tội Lỗi.
Đây không phải hủy diệt, đây là đang trấn an.
Sau khi bị "Nắm giữ", khí linh của Ngọn Thương Tội Lỗi cuối cùng cũng khôi
phục bình tĩnh, mà Karen, cũng có thể thông qua sự tiếp xúc trực tiếp này, cảm
giác được ý thức cảm xúc của khí linh.
Khí linh này rất giống Loya.
Cả hai đều có một điểm đặc thù, đó chính là khí linh vừa được sinh ra, không
thể nào so sánh với khí linh bên trong Ngọn Giáo Vĩnh Hằng.
Cũng bởi vậy, áp chế nó, khống chế nó, nắm giữ nó, sẽ càng đơn giản hơn.
Làm chuyện gì, đều phải xem xét hiệu suất, Karen cũng không hi vọng sau khi
mình làm xong chuyện thì phải trả giá bằng việc mê man hoặc là nằm trên
giường ngồi xe lăn, anh còn phải đi chỉ huy tác chiến, với trạng thái hiện giờ
của Neo, giao toàn quyền chỉ huy cho hắn thì không quá đáng tin.
Ngọn lửa màu xanh da trời nhẹ nhàng bay đến, sau khi chạm đến Ngọn Thương
Tội Lỗi thì bắt đầu nhanh chóng phân tách, mười, trăm, ngàn rồi cả vạn quả cầu
lửa nhỏ bám vào trên Ngọn Thương Tội Lỗi, bắt đầu tiến hành loại bỏ tạp chất.
Linh hồn so với thân thể thật sự vô cùng yếu ớt, cũng bởi vì vậy nên sức mạnh
linh tính mà mỗi một quả cầu lửa nhỏ tiêu thụ thật ra vô cùng yếu ớt, đặt ở trong
hiện thực, thì chút ít lửa đó sợ là ngay cả một trang giấy đều không đốt được,
cho nên tổng năng lượng tiêu hao đối với Pall bây giờ cho dù không có mượn
dùng sức mạnh của Karen thì cũng không có áp lực quá lớn.
Nhưng muốn khống chế cả vạn quả cầu lửa này một cách chính xác thì đây là
một năng lực vô cùng đáng nể, phải có năng lực điều khiển tinh vi và tập trung
đến dường nào thì mới có thể làm đến bước này.
Có thể để cho Tà Thần cam tâm tình nguyện chở trên lưng chạy khắp nơi, đối
xử như một đứa em gái thì ít nhất phải thông minh lanh lợi, mà lại là sự thông
minh lanh lợi trong góc nhìn của một Tà Thần.
Nếu như nói Karen bởi vì đặc tính bản thân, cơn nghiện đói, truyền thừa Trật Tự
mà tạo ra con đường để mở rộng thị trường, như vậy Pall do sự hạn chế của
Thuỷ Tổ, đã sớm đạt tới cực hạn trong một khu chợ nhỏ.
Thật rất khó để tưởng tượng, năm đó Pall nếu không có sự hạn chế này, không
đi theo con đường tín ngưỡng gia tộc mà là gia nhập vào Thần Giáo nào đó hay
đi theo con đường tín ngưỡng giáo hội, như vậy thành tựu của cô ta rốt cuộc sẽ
cao đến dường nào.
Hơn một vạn quả cầu lửa nhỏ cùng nhau dung luyện, khí linh của Ngọn Thương
Tội Lỗi dung hoà vào trong linh hồn của Rachele, giữa cả 2 quả thật đã sớm
không phân khác biệt, nhưng Pall phân biệt cả hai ra, rồi nấu lên một lần nữa.
Đây quả thật là một cuộc giải phẫu cấp cao, Karen tự hỏi, xem như mình bây
giờ cũng không thể làm được đến vậy.
Rachele quay đầu lại, hoảng sợ nhìn xem một cảnh này, là người trong cuộc,
cảm giác của cô ta bây giờ rất là rõ ràng, suy nghĩ trong đầu hiện giờ rất loạn
nhưng tiến độ của Pall lại rất nhanh, khiến cho cô ta không thể không cố gắng
tỉnh táo lại.
Đây là một cô gái vô cùng quả quyết, cô ta không có sự phản nghịch của một
đứa "Con rơi" như Darien, cũng không có sĩ diện của Thần tử như Marvalho, cô
ta gần như là khuôn mẫu hoàn mỹ nhất của con em gia tộc trong giới giáo hội.
Chỉ có một điểm khác người, đó có lẽ là ngưỡng mộ đối với Karen, nhưng sự
ngưỡng mộ này không ảnh hưởng chút nào đến việc cô ta gặp đúng cơ hội thì
trả giá mà ám sát thần tượng của mình.
"Bộp… "
Cô ta quỳ sát xuống, khoanh hai tay đặt trước ngực, khẩn cầu Karen:
"Mời ngài vĩ đại cho ta cơ hội để kính dâng lòng trung thành, ta vứt bỏ sự thờ
phụng đối với ngụy Thần Varax, xem việc phụng dưỡng ngài như là vinh quang
lớn nhất đời này của ta!"
Bình tĩnh mà xem xét, lần này có lẽ thật đúng là Rachele không phải đang kéo
dài thời gian hoặc là lên kế hoạch phản loạn, có tỉ lệ rất lớn là cô ta đang muốn
thay đổi tín ngưỡng.
Từ khi tin tức Trật Tự Thần Điện bị rung chuyển, lại thêm hồi trước vô số dị
tượng xuất hiện trong Trật Tự Thần Giáo, nhận thức về việc Thần Trật Tự rất có
thể trở thành vị Thần đầu tiên trở về đã gần như được cả giới giáo hội công
nhân; bây giờ cô ta đang được tận mặt trông thấy Thần tích của Thần Trật Tự,
nhìn thấy khí linh của Ngọn Thương Tội Lỗi hèn mọn ở trước mặt Karen, cho
dù bây giờ tính mạng không bị uy hiếp mà chỉ là trông thấy khi đi ngang qua,
quỳ xuống với lựa chọn theo phe đều xem như là một lựa chọn rất bình thường.
Đồng thời, trong góc nhìn của Rachele, Thần Trật Tự vốn là đang mượn dùng
cuộc chiến Thần Giáo này để chính mình trở về đỉnh cao, dùng tư thế hoàn
chỉnh trở về mà tiến hành trải đường, tất cả mọi thứ đều là sự an bài và bố cục
từ trước của Thần Trật Tự.