Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Neo mở miệng nói: "Vừa nãy ta đã sớm nhìn ra được cái tên "Sát thủ" kia là

cậu, thế nào, ta phối hợp rất khá chứ hả?"

"À."

Karen không có chọc thủng lời của Neo, đợt thứ nhất hắn tránh ra nếu như còn

có thể nghi ngờ là đã nhận ra mình mà nói, như vậy đợt thứ hai hắn vẫn còn

đang diễn kịch, cũng có nghĩa rằng hắn vẫn còn là bị huyễn cảnh che mắt.

Nếu không dứt khoát một chút, giúp mình chặt đầu hai "Thầy giáo" kia rồi tiện

thể giành lại bút ký, không phải càng đơn giản hơn sao?

Nhìn xem con mồi của mình thoát khỏi trói buộc, người phụ nữ cũng không có

tức giận, ngược lại nghiêng đầu, nói: "Các ngươi đáng chết."

Neo chỉ chỉ lên trán của mình, trêu chọc nói: "Sao lúc ta nghe ngươi nói chuyện

thì có cảm giác não của ngươi thiếu phát triển thế?"

Người phụ nữ giơ cánh tay lên, ngọn lửa tiếp tục bành trướng thêm, bốn phía

bắt đầu sụp đổ càng dữ dội hơn.

Bên phía cánh cổng cát, phần lớn người đều đã rời đi, chỉ có điều thiếu gia còn

ở quá xa.

Philomena xuất hiện bên cạnh Alfred, nói: "Ta đi đón bọn họ."

"Có thể làm được sao?"

"Có thể, nơi này đã trở thành một huyễn cảnh rách nát."

Alfred không do dự nữa, chủ động tiến vào trong cánh cổng cát, Krato và

Malena thấy thế, vội vàng buông dừng chống đỡ cánh cổng, cùng nhau lao vào.

Lập tức, cổng cát sụp đổ.

Đối mặt với ngọn lửa màu xanh lục đang điên cuồng lao đến, hai tay Neo vươn

về trước: "Tháp Ánh Sáng!"

Sức mạnh Ánh Sáng xuất hiện, tòa tháp trực tiếp hút ngọn lửa màu xanh xung

quanh vào, để cho tòa tháp vốn tràn đầy sự thần thánh, bây giờ lại nhìn giống

như là đang cháy rực bởi quỷ hỏa.

Karen nắm bàn tay, lập tức, một lưỡi hái màu đen xuất hiện.

Lưỡi hái vừa xuất hiện đã không giải thích được mà mang theo quán tính, muốn

chặt về phía cái cổ của Karen;

Nhưng cũng may Karen cũng đã sớm quen thuộc với loại quán tính này, cơ thể

cũng xoay tròn theo, mượn quán tính ban đầu của lưỡi hái mà trực tiếp chém về

phía người phụ nữ kia.

Người phụ nữ phát ra một tiếng kêu to, nửa người dưới bị chặt đứt, nửa người

trên thì nhanh chóng lùi về phía sau.

Lúc này, Philomena xuất hiện ở sau lưng Karen và Neo, hai tay của cô khoác

lên trên bả vai của Karen và Neo, nhắm mắt trầm giọng nói:

"Nhập mộng."

Karen và Neo buông bỏ chống cự, đồng thời nhắm hai mắt lại.

Sau một khắc, một vòng ánh sáng xuất hiện từ dưới chân, ba người đồng loạt

biến mất....

Ở trong hiện thực, mọi người đều đã "Thức tỉnh", bọn họ phát hiện, thì ra bọn

họ vẫn đang ở trong phòng thí nghiệm, vốn chưa hề bước ra ngoài.

Anlans và Nicole hai người tóc đã hơi bạc, trong tay ôm chiếc hộp bút ký, trong

mắt cả hai ngậm ngùi nước mắt

Lúc này, Philomena mở mắt ra, hai tay khoác lên trên bờ vai Karen và Neo lần

nữa: "Thức tỉnh."

Karen và Neo mở mắt ra, Philomena lảo đảo một cái, lui về sau mấy bước, được

Richard đỡ lên.

Jerry lập tức được Richard sử dụng, giúp Philomena có chút tiêu hao, tiến hành

chữa trị.

"Răng rắc … răng rắc …"

Tiếng ma sát truyền đến từ phía trên tế đàn, trên bàn cờ của Thần Mê Hoặc xuất

hiện một chút vết rách, nó tựa như muốn ra khỏi tế đàn, nhưng sau mấy lần liên

tục va chạm, đều không thể tránh thoát sự trói buộc của tế đàn.

Một người phụ nữ chỉ còn lại nửa phần người trên xuất hiện ở trên bàn cơ, cô ta

quơ hai tay, càng không ngừng gào thét và kêu la, giống như là một con dã thú

đã nổi điên.

Malena hỏi: "Là bởi vì chúng ta không mang nó đi theo, cho nên nó tức giận

sao?"

Krato xem như còn tỉnh táo, lập tức nói: "Nếu như chúng ta lựa chọn mang nó

đi, mất đi sự ràng buộc từ tế đàn, sức mạnh của nó càng mạnh hơn lúc trước;

mặt khác, trên bàn cờ vì sao lại có khí linh?"

Wilker thì mở miệng hỏi: "Vậy thì bây giờ chúng ta nên rời đi không?"

Lần trước, mọi người cũng là đứng ở chỗ này nhanh chóng rời đi, kết quả chạy

được một hồi, lại chạy vào một huyễn cảnh vô cùng chân thực.

Lần này, tất cả mọi người ngược lại đều trở nên bình tĩnh.

Cùng với một hồi nhẹ rên vang lên đầy nặng nề, bốn phía trong phòng thí

nghiệm, xuất hiện từng bóng người, bọn họ sắp xếp thành đội hình chỉnh tệ,

đang từ từ tiến lên.

Mặc dù bóng người của bọn họ rất mơ hồ, nhưng từ trên đặc điểm của trang

phục có thể nhận ra, trên người bọn họ đều mặc thần bào, phần lớn là kiểu dáng

của Nguyên Lý Thần Giáo, một số ít thì là kiểu dáng của Trật Tự Thần Giáo.

Những nghiên cứu viên lúc trước biến mất không thấy đâu, lấy một loại phương

thức vô cùng quỷ quái mà xuất hiện tập thể.

Đồng thời, cánh cửa đá ban đầu vốn được mở ra để vào phòng thí nghiệm, vậy

mà được khép kín lại, chẳng khác gì là đường lui đều đã bị chặn, muốn mở ra

một lần nữa, phải cần thời gian.

Neo nhỏ giọng hỏi Karen bên người: "Là do cô ta giở trò quỷ?"

Karen hỏi ngược lại: "Ngài cảm thấy giống vậy sao?"

Người phụ nữ bị nhốt ở trong tế đàn vẫn đang gào thét, những bóng người trong

phòng thí nghiệm này lại xếp hàng rất ngay ngắn chỉnh tề, cực kỳ hiển nhiên,

hai bên cũng không có liên quan gì nhau, một tướng quân bị điên cũng không

thể nào điều khiển binh sĩ có trật tự như vậy được.

"Hô! Hô! Hô! Hô!"

Bọn hắn bắt đầu cùng nhau phát ra loại âm thanh này, giống như là đang tiến

hành nghi thức thần bí nào đó.

Karen hạ lệnh: "Lùi hẳn về phía cửa đá." Ngay sau đó, Karen quét mắt về phía

Nicole và Anlans, "Hai người các ngươi phụ trách khởi động lại cửa đá."

Tất cả mọi người bắt đầu từ từ lùi hẳn về phía sau, chờ đến lúc đến bên cạnh

cửa đá, mọi người xếp thành đội hình nửa vòng tròn, ở giữa chỉ có Nicole và

Anlans phụ trách mở cửa lần nữa.

Memphis nhìn xem phù văn mà bọn hắn ngưng tụ dùng để mở cửa, yên lặng ghi

nhớ trong lòng, thật ra lúc mở cửa vào đã ghi nhớ một lần, lần này tương đương

với ôn tập lại một lần, đây là một loại thói quen nghề nghiệp, dù gì thì trận pháp

có thể được dùng ở nơi này, đều có cấp bậc vô cùng cao.

Nhưng mà, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều rõ ràng, trong cục diện này,

muốn yên ổn mở cửa rời đi, hiển nhiên là một chuyện quá mức xa xỉ.

Rất nhanh, bóng dáng của những nghiên cứu viên kia không còn chuyển động

nữa, cũng không còn phát ra âm thanh, bốn phía chìm vào trong sự tĩnh lặng,

nhưng loại sự tĩnh lặng này, càng giống như giây phút trước cơn bão.

"Hì hì…."

Bỗng nhiên, một âm thanh kỳ quái truyền đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK