đi."
Làm thí nghiệm sao, vậy thì cái trận pháp dịch chuyển trong khán thính phòng
kia cũng đã hoàn thành.
"A, ta đã biết ngươi mau đi đi, ta đi nghỉ ngơi một chút."
"Được rồi, thiếu gia, ngài nghỉ ngơi thật tốt."
Karen đi vào phòng ngủ, lúc mở vòi sen nghe được tiếng mở cửa, năm cô hầu
gái tiến đến thay mới hoa quả, trải giường chiếu, đốt trầm hương và mang áo
ngủ sạch đến.
Trong đó một cô hầu gái bạo gan đi đến cửa phòng tắm, lấy dũng khí nói:
"Thiếu gia, có cần chúng ta phục vụ ngài tắm rửa không?"
Hầu gái trưởng nghe nói như thế, ngay lập tức bước tới dùng sức bấm vào eo
của cô hầu gái kia, dắt cô ta đi làm xong việc rồi cùng với những hầu gái khác
rời khỏi.
Sau khi Karen tắm xong thì thay áo ngủ.
Nghĩ đến lời mà cái cô hầu gái kia nói lúc ngoài cửa, anh lắc đầu cười cười, mỗi
một người, đều đang khát vọng tìm kiếm cơ hội để leo lên trên, cô ta là như thế
này, mình thật ra cũng giống như vậy.
Nằm dài trên giường, mở tủ đầu giường ra, bên trong có đặt quyển sách mà lần
trước mình chưa xem xong.
Cho tới bây giờ, Karen đều cảm thấy, một trong những chuyện làm mình hài
lòng nhất trên đời, chính là có thể nằm ở trên giường đọc tiểu thuyết....
Alfred và Darien ở trong nhà ăn mà dùng cơm trưa.
Darien nói: "Tiếp theo chúng ta có phải là sẽ đến khán thính phòng kia không,
ta rất trông chờ ngài kể và giảng giải chuyện xưa cho ta nghe."
"Ha ha, cảm tạ, đây là vinh hạnh của ta."
"Đúng rồi, ta nghe cái cô Philomena kia từng nói, ngài còn thích nghiên cứu
tranh vẽ trên tường đúng không?"
"Đúng vậy, đây là sở thích của ta."
"Vậy sau này có rảnh rỗi thì cũng thiết kế giúp ta một chút."
"Không có vấn đề."
"Cứ đặt ở ta ở hàng thứ nhất, được rồi, đặt ngay sau lưng Karen là được."
"Cũng không thành vấn đề."
Alfred cầm lấy khăn ăn, lau miệng, vẻ mặt bình tĩnh như lúc đầu.
Vị thành viên mới này, thiếu gia thu nhận quá nhanh, cũng quá gấp gáp, đương
nhiên, Alfred cũng không cảm thấy thiếu gia nhà mình làm sai, trong cái hoàn
cảnh ngay lúc đó, chiêu này của thiếu gia quả thực là quá thần kỳ, không có sự
gia nhập của hắn, thiếu gia cũng rất khó giành được công tích lớn như vậy ở
trên hoang mạc.
Chỉ có điều, công việc kế tiếp là của mình.
"A, đúng rồi, con chó kia, là chó thật phải không, cái con trọc đầu kia, ở đâu
vậy, sao ta còn chưa thấy?"
"Bọn chúng ra ngoài rồi, khoảng chừng đến lúc hôn mới trở về."
Lúc này, Alfred trông thấy phía ngoài phòng ăn có một con quạ đang bay, đó là
quạ của Neo.
Lần trước sau khi trận pháp phòng ngự của trang viên được bố trí xong, Neo
cũng không thể bước vào, lúc sau mình đưa chìa khoá cho hắn thì hắn lại không
muốn, nói rằng sau này nhất định sẽ tìm ra cách để tiến vào.
Xem ra lần này cũng không vào được.
Không thể không nói, có nhân viên kiểm an giống như Neo này, mọi người
cũng yên tâm rất nhiều đối với hệ số an toàn của nơi này.
"Ngươi cùng ta ra ngoài để tiếp một người trước."
"Được rồi." Darien đứng người lên, "Vừa lúc để cho đồ ăn trong bụng tiêu hoá
một chút, lại nghe kể chuyện sau."
Alfred lái xe chở Darien ra vào ngoài trang viên, lúc này Neo đang mang theo
một cái kính râm, nghiêng người dựa vào trên cửa xe của một chiếc xe con màu
trắng, trong tay kẹp một điếu thuốc, tóc nhuộm thành màu tím.
"Ngài là đang dự định thừa kế sự nghiệp của ngài Luther sao?"
Neo tháo kính râm xuống: "Thua sạch phiếu điểm, cũng chỉ có thể đổi một cách
sống khác."
"Số phiếu điểm lúc trước đưa cho ngài, lại thua sạch rồi?"
"Vận may không tốt, gặp phải chiến tranh ảnh hưởng, thị trường biến động dữ
dội, động một chút lại cho ta bình kho."
Lập tức, Neo nhìn thấy Darien bước xuống từ trên xe, hỏi:
"À, đây là ngài Kevin của chúng ta đã hoá thành hình người rồi sao?"
Alfred nói: "Thành viên mới đến ở quan tài, kẻ phản giáo của Sinh Mệnh Thần
Giáo."
"Ừm, Karen vốn cũng thích thu thập những kẻ phản nghịch này."
"Ngài có còn cần phiếu điểm không?" Alfred hỏi.
"Ừm? Ngươi còn muốn cho ta mượn à?"
"Tự ta tài trợ, ta tin tưởng ngài thua lâu đến vậy, cũng sắp thắng rồi."
"Ngươi rất tinh mắt, biết lúc trước ta thua chỉ là đang mở màn mà thôi."
Alfred đưa một tấm thẻ cho Neo: "Đây là khoản tiết kiệm của cá nhân ta, không
phải trong sổ kế toán chung."
Neo nhận tấm thẻ: "Nói đi, điều kiện là gì."
"Người mới đến có chút kiêu ngạo, xin ngài giúp ta mài mòn hắn một chút.”
"Ngươi thật đúng là hiểu lòng người đấy, Alfred, thua phiếu điểm, đang muốn
giải toả một chút áp lực, nhưng mà, có thể đưa cho ta thêm nhiều phiếu Trật Tự
không?"
"Phiếu điểm thật sự đang rất eo hẹp, nhất là tiếp theo sẽ mở thêm một bộ môn
mới."
"Thần Trật Tự mà còn thiếu phiếu Trật Tự, nói ra cũng sợ không ai dám tin."
"Có cái gì mà không dám tin, tiền do tín đồ cung phụng, có bao giờ thật sự được
đưa đến tay của Thần?"
"Ha ha, lời này nghe cũng rất thú vị."
Lúc này, Darien đi tới, nói với Neo: "Chào ngươi, ta là Darien, trước đây là tín
đồ Sinh Mệnh, hiện tại là tín đồ Trật Tự."
Neo đáp lại nói: "Chào ngươi, ta là Neo, lúc trước là tín đồ Trật Tự, hiện tại là
tín đồ Luther, Dị Ma Khát Máu, tín đồ của kẻ phản nghịch Ánh Sáng, tín đồ
Ánh Sáng phái tự do, tín đồ Ánh Sáng bình thường và tín đồ của Giáo Tóc Dài."
"Tín đồ của Giáo Tóc Dài?"
"Đúng vậy, cho nên, quyết đấu đi, cái tên tín đồ đầu trọc dị giáo kia."
"Ha ha, ngươi đang muốn đánh nhau với ta sao?" Darien rất là hưng phấn mà bẻ
bẻ cổ, lòng bàn tay mở ra, mầm cây đã trưởng thành hoá thành cây gỗ như
trước.
Ở trong hoang mạc, hắn đã đánh lén giết chết rất nhiều người trẻ tuổi ưu tú của
các Thần Giáo, cái cây gỗ bị đánh nát kia sau khi hấp thụ một lượng lớn năng
lượng sinh mệnh mà khôi phục lại như cũ.
"Nào nào nào chúng ta đi đến phần đất trống ở phía trước, cách trang viên này
quá gần, ta sợ liên lụy đến trận pháp phòng ngự của trang viên, nhìn thấy cái tên
đầu trọc ngươi là ta đã tức giận rồi!"
Neo chủ động đi về phía bãi cỏ lúc trước
Darien còn hơi để ý một chút, trước lúc xuất phát, cố ý hỏi Alfred một chút:
"Alfred, cái tên Neo này, cũng là bạn bè của thiếu gia chúng ta nhỉ, thực lực của
hắn ra sao?"
"Nhiều lần hắn bị thiếu gia của chúng ta dùng một chiêu đánh bại, lại cứ không
biết mệt mà khiêu chiến.
Bởi vì lúc trước hắn đã giúp thiếu gia một lần, thiếu gia nhớ tình cũ, vẫn chiều
theo hắn, không chỉ luôn cho hắn vay phiếu điểm, còn phải nghĩ biện pháp giúp
hắn sắp xếp công việc."
"Yên tâm đi, về sau những chuyện như vậy, ta sẽ thay ngươi tiếp nhận, ha ha."
Darien khiêng cây gỗ, đi về phía bãi cỏ trước mặt.
Alfred đứng yên tại chỗ châm một điếu thuốc:
"Vị trí thứ hai ở trên tranh tường sao..."