Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ha ha, tại sao ông không đứng cùng ở đó, đi theo ta làm gì?"

"Ta cũng muốn gặp hắn ta một chút."

"Ông có chắc rằng ông có thể vắng mặt à? Ông dù sao cũng là Chủ giáo đấy."

"Không có việc gì, cháu ngoại của ta cũng sẽ không trị tội ta."

Phu nhân Đường Lệ trừng mắt liếc chồng của mình, ông Deron thì cười ha hả

tiếp tục đi theo phía sau mà lên lầu.

Hai người bọn họ đi tới trên mái nhà của một toà cao ốc phía ngoài kết giới của

đại sảnh trận pháp dịch chuyển, nơi này, đã có một ông lão đang đứng, trước

mặt ông lão là một quyển sách đang trôi lơ lửng.

Quyển sách này phá vỡ đại sảnh trận pháp dịch chuyển, chiếu cảnh tượng đang

diễn ra ở phía trước mặt.

Dis xoay người, nhìn xem phu nhân Đường Lệ và Deron đang đi đến.

Dis không thể hiện vẻ mặt nào khác mà chỉ nhẹ gật đầu.

Phu nhân Đường Lệ cũng là nhẹ gật đầu.

Deron thì nhích lại gần, chỉ vào Karen ở trong màn ảnh mà nói: "Dis, ngươi có

một đứa cháu ngoan đấy.

Sau khi nói xong câu đó thì trên mặt Deron lộ ra vẻ thận trọng, nhưng phía dưới

ống tay áo thì không ngừng xoa xoa ngón tay cho thấy sự chờ mong vô cùng.

Phu nhân Đường Lệ vừa nở nụ cười vừa dùng chân đạp lên mu bàn chân của

chồng mình.

Bà ấy rốt cuộc đã hiểu vì sao chồng mình không đi vào đại sảnh trận pháp dịch

chuyển mà xếp hàng ở đằng trước, không đi nghênh đón Đại tế tự, mà lại cùng

mình đến đây gặp Dis.

Lão ta là muốn đến nơi này để “hưởng ké” một lời khẳng định từ Dis.

Dis trầm mặc.

Vào một vài thời điểm thì EQ của thiên tài có vẻ thấp cũng không phải do họ

không hiểu, mà là vì họ hoàn toàn không thèm để ý.

Nhưng đối mặt mới hành động này của Deron, Dis cũng không thể không cho

lại một lời đáp, mặc kệ như thế nào thì con gái của hắn cũng gả cho con trai

mình. Dis mở miệng nói: "Deron, nó cũng là cháu của ngươi.”

"A ha ha ha ha ha ha!!!"

Deron muốn biểu hiện khiêm tốn một chút, nhưng thất bại, lão cười rất lớn

tiếng, cũng cười rất vui vẻ.

Từ trong quyển sách đang phụ trách chiếu hình ảnh kia phát ra một giọng nói:

"A, trời ạ, Dis, thì ra mỗi lần ta cười lên cũng đều có vẻ ngu xuẩn như thế này

à."

...

Trận pháp dịch chuyển sáng lên, Creed đẩy đại tế tự đi ra.

Thần quan toàn trường tập thể hành lễ

"Bái kiến Đại tế tự."

"Bái kiến Đại tế tự. "

Karen không có hành lễ, mà rất tự nhiên đi đến phía trước.

Không chần chờ, không trì hoãn, thậm chí, không cần chờ Karen đi tới thì

Creed đã buông tay đặt trên xe lăn ra, nhường lại cho Karen.

Ngày ấy, lúc Karen dẫn con chó kia đi vào phòng làm việc của hắn thì hắn đã từ

bỏ hết thảy những sự giãy dụa.

Karen đẩy xe lăn đi ra ngoài.

Toàn bộ cảnh tượng này đều được phát sóng trực tiếp, tương đương với việc xác

định thân phận của người nối nghiệp một lần nữa.

Đại tế tự cười hỏi: "Nghe nói, ngươi đã biến Wien thành vương quốc độc lập

của riêng mình.”

"Đại tế tự, ngài biết đấy, ta luôn luôn phụ trách công việc rất nghiêm túc."

Karen đẩy xe lăn ra khỏi trận pháp dịch chuyển, nơi này là điểm cao nhất ở

Wien, bởi vì sự ngăn cách của kết giới nên không thể nhìn thấy phía trong từ

bên ngoài, nhưng ở bên trong, có thể quan sát toàn bộ Wien.

Mặt biển bốn phía giống như là tấm vải bạt màu xanh lam rũ dọc xuống.

"Karen, ngươi biết vì sao đại khu thành phố York lại có địa vị siêu nhiên đặc thù

giữa các đại khu khác không?”

"Lúc trước ta cảm thấy là bởi vì đế quốc Wien, về sau ta phát hiện không phải,

lịch sử hình thành ngắn ngủi của đế quốc Wien này vốn không xứng với sự vận

hành cả vạn năm của Thần Giáo đối với quần đảo nào.”

"Vậy hôm nay ta sẽ nói cho người biết là vì cái gì.”

Đại tế tự từ từ đứng người lên khỏi xe lăn, ở giữa dãy núi Franco nằm ở trung

tâm của Wien xuất hiện một cây cột đá không ngừng cao lên, sau khi xuyên qua

tầng mây thì bắt đầu kéo dài sang hai bên.

Một cây Thập Tự Giá to lớn cứ thế mà xuất hiện.

Quần đảo Wien thì là cái bệ của cây Thập Tự Giá này.

Lúc này, Tiranus với hình thể to lớn bị trói trên Thập Tự Giá, tròng mắt đỏ

ngòm của hắn đang quan sát vùng biển mênh mông ở bốn phía.

Ngay lập tức thì bốn phía xung quanh xuất hiện từng bóng người to lớn vĩ ngạn,

bọn hắn đang tiến lên, tiến về phía Wien, đồng thời cũng là tiến về thế giới này.

Đây là một đám Chủ Thần!

...

Nhìn xem thanh Thập Tự Giáo xuất hiện ở giữa dãy Franco, lão Hoven nói một

câu xúc động nói:

"Xem ra ta có phản bội chủ hay không thì hình như cũng chẳng có gì khác biệt,

Tiranus, đã sớm quan sát tất cả."

Dis lắc đầu, nói:

"Có sự khác biệt, liên quan đến việc Karen có tiếp tục nhận người ông nội là

ngươi nữa hay không."

"Dis, ngươi nói nghe rất có lý đấy.”

Bước chân của Chư Thần bắt đầu gia tăng tốc độ, áp lực mênh mông kinh

khủng đang không ngừng hội tụ về hướng Wien.

"Xông qua nơi này thì chúng ta sẽ chính thức trở về!”

"Nỗi khổ bị trục xuất đã kết thúc, chư vị cùng ra sức đi!”

"Phía trước là tự do!"

"Gông xiềng của Trật Tự đã mục nát rồi!"

"Thế giới này đang chào đón chúng ta trở về!"

Bọn hắn đã rõ ràng việc sửa đổi toạ độ của mình đã mất đi ý nghĩa, nhưng bọn

hắn càng rõ ràng phía bên mình đã không còn đường nào để lui, chỉ còn một lựa

chọn là đánh một trận quyết chiến với Trật Tự...

Đại tế tự ngẩng đầu, Tiranus ở trên Thập Tự Giá cũng ngẩng đầu:

"Mọi người, đến lúc chúng ta cùng chào cảm ơn rồi."

Từng bóng người rơi thẳng từ trên xuống, là các Tuỳ tùng và Kỵ Sĩ của Trật Tự,

càng có một con rồng bảy màu phát ra rồng gầm chói tay xuất hiện.

Trong đó, một vị Nữ Kỵ Sĩ với mái tóc màu xanh lam từ từ đi về phía Tiranus,

đưa tay, khẽ vuốt khuôn mặt Tiranus, bên trong ánh mắt mang theo sự dịu dàng

và yêu thương....

Karen nhỏ giọng hỏi: "Vì cái gì mà câu chuyện tình yêu của các ngươi lại không

truyền lại một chút nào cho hậu thế?"

Đại tế tự đáp: "Bởi vì người ghi chép lịch sử là ta, sao ta có thể để cho chuyện

tình cảm riêng tư của mình trở thành chuyện cho các ngươi bàn tán."

"Đây có xem như là đang dùng quyền lực cho việc riêng không?"

"Có, cũng có thể làm một lần nữa."

Đại tế tự đưa tay đặt trên bả vai karen.

Sau một khắc, ý thức Karen đi tới phía trên, trên Thập Tự Giá, ánh mắt của

Tiranus là ánh mắt của anh, ý chí của Tiranus, là ý chí của anh.

"Nào, để mọi người nhìn xem ngươi."

"Vì sao lúc ở Vườn Sinh Mệnh lại không cho Ogurev có đãi ngộ giống như

vậy?"

"Bởi vì lúc trước hắn muốn tranh đoạt vị trí của ta, kết quả bị ta vứt vào trong

chuồng rồng ăn phân cho tỉnh lại.”

Ánh mắt của Tiranus nhìn khắp bốn phía, tất cả các Thần chi nhánh của Trật Tự

vào lúc này đều giống như cảm ứng được điều gì đó, trên mặt đều lộ vẻ nghiêm

túc, cùng kêu lên nói:

"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại!”

Phía dưới, tất cả thần quan Trật Tự ở Wien, bao quát toàn bộ các thần quan đang

quan sát thông qua trận pháp truyền tin đều tưởng rằng các vị đại nhân đang làm

theo thông lệ, đều cùng ca ngợi và cầu nguyện theo.

Tiranus mở miệng nói:

"Các vị, Trật Tự Thần Giáo ta từ trước đến này chỉ có chủ ta là Thần duy nhất,

nhưng phía ngoài vẫn luôn gọi chúng ta là Thần chi nhánh thuộc hệ Trật Tự.

Được thôi,

Hôm nay sau trận chiến này,

"Thần chi nhánh hệ Trật Tự" chúng ta sẽ mang đi tất cả Chủ Thần trở về của kỷ

nguyên trước!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK