trong tay lại xuất hiện một viên bảo thạch.
Loại phương pháp chiến đấu này của hắn Karen xem như hiểu, thực lực bản
thân của hắn mặc dù xem như không tệ, nhưng còn lâu mới tới tình trạng mạnh
đáng gờm, viên đá quý kia thật ra cũng giống như những vật tổ bị cha mẹ của
Ashley phong ấn trên hay tay của cô, chỉ có điều thứ Ashley triệu hồi ra chính là
yêu thú mà Drew triệu hoán ra chính là "Vũ khí".
Trong những cuộc chạm trán nhanh, thường thường có thể chiếm lợi thế rất lớn,
chỉ khi nào lâm vào tình trạng giằng co, cũng giống như loại trước mắt này, đầu
tiên thì số lượng dự trữ sẽ bị tiêu hao, tiếp theo thì hình thức chiến đấu của mình
cũng sẽ bị đối phương thăm dò rõ ràng.
Bất kể là sát thủ hay vẫn là chiến sĩ, cũng bắt đầu càng có khuynh hướng tiến
hành dùng tổn thương của bản thân để tấn công Drew.
"Người khổng lồ" sau khi trị liệu xong thì cơ thể lại biến thành màu đen lần
nữa, vết thương của hắn không phải được chữa trị xong, mà là thông qua việc
phong ấn vết thương và tăng cường chúc phúc, để trạng thái chiến đấu của hắn
vẫn được duy trì ở mức cao cấp.
Lúc này hắn cũng không lại hóa khổng lồ lần nữa, giống như lần trước mà lao
về phía cái đình, hắn không đi tìm Drew, bởi vì hắn biết Drew sẽ chủ động ngăn
hắn lại.
Sự thật đúng là như thế, Drew lại xuất hiện một lần nữa ở trước mặt hắn, triển
khai chém giết, mà tên sát thủ kia thì không chút kiêng kỵ mà lượn lờ bốn phía,
chờ đợi cơ hội tiếp theo để làm đối phương trọng thương.
Kissen mở miệng nói: "Ngươi hẳn là đi giúp hắn, hắn không chống cự được bao
lâu!"
Karen thì đáp lại nói: "Ngài biết đánh nhau."
"Kinh nghiệm thực chiến của ta không nhiều."
"Nhưng ngài biết đánh nhau."
"Ta không xảy ra chuyện gì, nếu ta xảy ra chuyện, rất nhiều người đều sẽ có
phiền phức."
Khóe miệng Karen lộ ra một nụ cười giễu cợt: "Ngài biết đánh nhau."
"Nếu như Drew không xong, ngươi cũng không chạy thoát, ngươi hẳn là hiểu rõ
đạo đức này!"
"Ngươi phải càng hiểu rõ, mục tiêu của bọn hắn không phải ta, mà là ngươi, nếu
như ngươi chết rồi, bọn hắn không có lý do gì để lại giết ta."
"Karen, ngươi đến cùng có phải thần quan Trật Tự hay không?"
"Vậy còn ngài, ngài có phải không?" Karen hỏi ngược lại, "Sau khi ngài chết,
cao tầng của Thần Giáo hẳn là sẽ coi trọng cái sự kiện này, nói không chừng sẽ
còn triển khai một lần Đại Thanh tẩy, cái này đối với Thần Giáo mà nói là có
lợi, hi sinh một mình ngài để tạo ra lợi ích cả Thần Giáo, cái này không phải là
lời mà ngài vừa mới nói với ta hay sao?"
Kissen trầm mặc.
Karen tiếp tục nói: "Dựa vào cái gì mà Waffron có thể chết, ngài lại không thể
chết? Không có đạo lý này."
"Karen, ta là người nối nghiệp mà tổ tiên nhà ta tuyển định cho đời sau gia tộc,
nếu như ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở chỗ này, ngươi cho rằng tổ tiên ta sẽ
không cho rằng chuyện này dính líu đến ngươi sao? Đây không phải chuyện về
chức trách của ngươi không phải ở đây, ngươi không thể nào khống chế cảm
xúc con người."
"Tuổi tác của ngài lớn hơn ta nhiều, nhưng làm sao cứ như một đứa trẻ con nhỉ,
ta xem thường nhất là loại người há miệng ngậm miệng là trong nhà của ta có
ai, người trong nhà của ta là như thế nào, thật là ngây thơ, buồn cười và khôi
hài."
Những lời này, một nửa là Karen đang nói Kissen, một nửa khác thì là đang nói
chính mình.
Tất cả mọi người là hậu đại của "Trưởng Lão Thần Điện", địa vị của vị tổ tiên
kia của ngươi, không biết cao bao nhiêu đời, cho nên tính theo bối phận, bối
phận của ngươi còn không cao hơn ta.
Ai cao quý hơn so với ai khác, ai càng không thể chết so với ai khác... A, chủ
yếu là so cái này, không có ý gì.
Sát thủ tìm đúng thời cơ, ra tay lần nữa, hai bên lại tách nhau ra.
Một cánh tay Drew hoàn toàn phế đi, một cái tay khác nắm chặt một viên đá
quý màu đen, máu tươi không ngừng chảy tràn xuống.
Mà người khổng lồ kia thì một lần nữa quay về, bắt đầu trị liệu.
Drew quay đầu nhìn thoáng qua, lại đem ánh mắt nhìn về phía trước lần nữa.
Hắn rõ ràng, mình không ngăn được đợt tấn công tiếp theo.
Quả nhiên, trong vòng giao thủ tiếp theo, Drew trói tên khổng lồ kia lại lần nữa,
nhưng ngực của hắn thì bị sát thủ xuyên thủng, cơ thể như là con diều đứt dây
rơi xuống hướng về sau, cuối cùng rơi vào trên bậc thang của ngôi đình.
Hắn muốn đứng lên, cũng đã mất đi năng lực đứng lên, chỉ có thể ngẩng đầu,
nhìn về Kissen phía trên, muốn nói gì, nhưng bên trong miệng đều là bọt máu,
âm thanh cũng không phát ra được.
Tên chiến sĩ khổng lồ và sát thủ kia lại quay về tại chỗ tiếp nhận trị liệu và chúc
phúc, mà người áo đen vẫn luôn nắm giữ toàn cục trong tay kia, Karen để ý đến
ánh mắt của hắn thỉnh thoảng cũng sẽ rơi trên người mình.
Xem ra quả thật là nhận biết nhau.
Karen cũng đoán được thân phận của hắn, nhưng thật không nghĩ tới, hắn vốn
nên nhậm chức bên ngoài sẽ bỗng nhiên trở lại thành phố York, đương nhiên, có
lẽ đây là phương thức để tránh bị nghi ngờ;
Nhưng càng làm cho Karen không nghĩ tới là, cái tên này, thế mà cũng sẽ là
người trong cái tổ chức kia của Davins.
Hắn rốt cuộc là thật tâm thờ phụng cái tổ chức kia, hay là nói, hắn và cái tổ
chức kia là lợi dụng lẫn nhau?
Đột nhiên, vốn vẻ mặt Kissen còn mang theo sự gấp gáp rõ ràng, giống như là
tháo xuống tất cả gánh nặng, trên mặt của hắn thậm chí còn lộ ra ý cười.
Cùng lúc đó, Drew đã trọng thương hấp hối nhìn thấy một màn này trên mặt
cũng lộ ra nụ cười, giống như là lập tức bỏ gánh vác xuống.
Kissen lấy từ trong túi ra một viên cầu màu xanh lá, sâu trong viên cầu, có thể
mơ hồ thấy được một vệt ánh sáng màu vàng kim.
"Các ngươi tập kích ta, nhất định là không có hiệu quả, bởi vì ta đã hoàn thành
ôn dưỡng và khởi động nó, đây là Thánh khí mà tổ tiên ban cho ta để hộ thân,
bên trong có thuật pháp mà tổ tiên để lại ý niệm.
Khi nó khởi động, trong nhà sẽ biết ta gặp nguy hiểm, đồng thời, nó cũng sẽ cho
ta sự bảo vệ nghiêm mật nhất."
Bên ngoài, khí tức ba tên người áo đen rõ ràng biến đổi, hiển nhiên bọn hắn
không có dự đoán trên người đối phương vậy mà lại mang theo một món Thánh
Khí Cực Phẩm, không, nó đã thoát ly cấp độ Thánh khí, bởi vì nó từng được
một vị Trưởng Lão Thần Điện tăng cường.
Cái này đủ để có thể thấy được, vị Trưởng Lão Thần Điện yêu thích vị hậu nhân
được chọn này.
Hai tay Kissen giao nhau trước người, viên cầu bồng bềnh trên đỉnh đầu hắn:
"Cấm chú thứ cấp - Trật Tự - Hàng Rào Trầm Mặc!"
Viên cầu bắt đầu phân giải, chùm sáng bên trong bắt đầu trút xuống, khí tức bảo
vệ mạnh mẽ xuất hiện.
Đối với Kissen mà nói, hắn chỉ cần gắng gượng qua tiếp trong khoảng thời gian
này tất nhiên là sẽ được cứu, hắn thậm chí dùng một giọng điệu loại rất khinh
miệt mà nói với Karen:
"Lúc đầu ta muốn lôi kéo ngươi, nhưng bây giờ, ta không còn suy nghĩ này,
Karen, sổ sách giữa chúng ta, chờ sau đó sẽ từ từ tính."
Nhưng mà, Cấm chú thứ cấp này mới vận hành được một nửa thì giống như là
bị hoàn cảnh chung quanh tiến hành chống lại, đứng yên bất động.
Kissen ngây ngẩn cả người, không dám tin nhìn về phía đỉnh đầu mình, viên cầu
kia phân giải một nửa rồi sau đó giống như là bị kẹp lại.
"Rất xin lỗi, ngài Cục trưởng, ngài muốn sử dụng thuật pháp thủ hộ mạnh như
vậy mà tại sao không nói sớm, ta vì bảo hộ ngài nên đã bố trí ở chỗ này một
tầng trận pháp phòng ngự, vì việc làm này, hai bên xảy ra xung đột."
Tay trái Karen bóp nát một hạt châu, một phù văn xuất hiện, lộ ra một chuôi
kiếm, Karen rút thanh kiếm Diamance ra, thuận thế chém một kiếm tới.
"Ba!"
Viên cầu trực tiếp nổ tung, Cấm chú thủ hộ thứ cấp mới vừa thi triển một nửa đã
dừng lại.
"Ngài Cục trưởng, ngài vừa mới nói muốn tính sổ sách gì với ta?"