Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"

Đột nhiên, Pháo Ma Tinh bắn ra, chấn động dữ dội để Karen vô ý thức đưa tay

nắm lấy lan can, sau khi một loạt Pháo Ma Tinh cùng bắn xong, lúc này người

trên thuyền có một loại cảm giác việc hô hấp đều ngừng lại, giống như là không

khí bốn phía xung quanh trong nháy mắt đã hoàn toàn bị hút đi hết.

Ngay sau đó, thân thuyền bắt đầu quay lại, xoay hàng Pháo Ma Tinh đã tích tụ

xong sang, lại bắt đầu một đợt bắn phá.

Từng cột sáng màu vàng tạo nên những khe rãnh lớn trên mặt biển, ở trong tầm

mắt của Karen, cả màn trời trên đều là những cột sáng màu vàng, chờ đến lúc

rơi xuống chỗ của kẻ địch, nhanh chóng nổ ra ánh sáng chói mắt, một lát sau thì

âm thanh của vụ nổ mới truyền đến nơi.

Sau đó, thân thuyền lại thay đổi lần nữa, Pháo Ma Tinh ở một bên ban nãy vừa

nạp năng lượng xong lại chuẩn bị sẵn sàng, theo mệnh lệnh mà cùng nhau bắn

ra

Tiếp đó là vòng tuần hoàn không ngừng.

Tóm lại, trong tầm mắt của Karen, một vùng nước biển phía nơi xa kia tựa như

là nước được nấu trong nồi, lúc này đã hoàn toàn sôi sục lên mà đang không

ngừng có hơi nước bốc lên. Karen dời ánh mắt của mình khỏi kính viễn vọng,

những chùm sáng không ngừng lấp lóe này cũng khiến ánh mắt của anh đỏ lên

và chảy nước mắt, giống như là một người không mang dụng cụ bảo hộ mà nhìn

vào ánh đèn hàn ở khoảng cách gần...

Alfred đứng ở bên cạnh Karen, nghi ngờ nói: "Thiếu gia, không nên rút ngắn

khoảng cách một chút rồi tiến hành tấn công sao?"

"Có thể là vì phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra." Karen suy đoán nói,

"Tuy vậy thì phe đối diện cũng đã tổn thất nặng nề."

Lúc trước Karen đã nhìn thấy rất nhiều thuyền chiến bên phía Luân Hồi bị từng

chùm sáng của Pháo Ma Tinh xoắn nát ngay lập tức.

Sau khi trải qua cục diện bị động chịu đánh, đối phương cũng bắt đầu tiến hành

phản kích, chỉ có điều nếu so với những loạt pháo đồng thời với hiệu suất cao

của bên phía Nguyệt Nữ Thần Giáo thì sự phản kích của đối phương có vẻ hơi

quá yếu đuối, không cách nào bắn một loạt pháo cùng lúc cũng không nói, độ

chính xác cũng vô cùng thấp, mà nguyên nhân lại có thể là bởi vì tầm bắn của

Pháo Ma Tinh, hơn phân nửa đều bằn vào phía trước mặt của hạm đội Nguyệt

Nữ Thần Giáo.

"Còn phải cân nhắc đến tầm bắn." Karen vừa dùng thuật trị liệu cho hai mắt của

mình vừa nói, "Ba nhánh của hạm đội Nguyệt Nữ Thần Giáo này, những thuyền

chiến bảo vệ xung quanh chiến hạm chỉ huy tạo thành khu vực trung tâm có

chất lượng tốt nhất, bất kể là về số lượng hay là chất lượng của Pháo Ma Tinh

đều là đứng đầu trong hạm đội, còn hạm đội Luân Hồi ở phía đối diện có ý đồ

đánh lén thì, quy mô và chất lượng cũng không cao."

Chiến trường giữa Nguyệt Nữ Thần Giáo và Luân Hồi Thần Giáo, không chỉ

phát sinh trong khu vực này, thật ra điểm tiếp chiến giữa thế lực hai bên cũng

rất nhiều, nhưng chiến trường này lại là khu vực quan trọng nhất, dựa theo kế

hoạch của Nguyệt Nữ Thần Giáo, bọn họ hi vọng mở một lỗ hổng ở chỗ này

trên hàng phòng ngự của Luân Hồi Thần Giáo. Cũng bởi vậy, Luân Hồi Thần

Giáo cũng sẽ bố trí lực lượng tương đương ở khu vực này, nơi này xem như là

rốn của Luân Hồi, nơi này bị chiếm đóng thì Biển Chết sẽ không còn trong

phạm vi an toàn.

"̀m!"

Một chùm Pháo Ma Tinh từ phía đối diện đánh trúng một chiếc tàu bảo vệ ở bên

cạnh tàu của Karen, lớp bảo vệ bên ngoài tàu chặn bớt một phần lớn năng lượng

của chùm sáng, nhưng phần còn lại sau khi rơi vào trên boong thuyền vẫn tạo ra

một cái lỗ lớn, Karen trơ mắt nhìn mấy chục tên thần quan của Nguyệt Nữ Thần

Giáo trên boong tàu bốc hơi ngay tại chỗ.

Rất nhanh, phía dưới chiếc tàu bảo vệ kia có không ít thần quan chạy lên, tiến

hành tái bố trí lại phần boong tàu, đồng thời chiếc tàu bảo vệ bị hư hại bắt đầu

rút lui về phía sau, một chiếc tàu bảo vệ khác ở phía sau nhanh chóng thay thế

vị trí.

Điều may mắn chính là, ngoại trừ đợt tấn công thiên thạch lúc đầu khiến Karen

cảm thấy nguy hiểm thì màn bắn pháo kích giữa hai bên này, ngoại trừ chiếc tàu

bảo vệ sát vách Karen bị bắn trúng ra thì cũng không gặp thêm bất cứ uy hiếp

gì. Đối phương sau nhiều đợt bị động bị tấn công, có dấu hiệu rút lui.

Lúc này, chiến hạm chỉ huy ra lệnh tiến hành truy kích, đồng thời hạ lệnh hai

cánh của hạm đội lúc nãy tiến thẳng về phía của quần đảo Winroth. Vốn dĩ một

hạm đội hoàn chỉnh, vào lúc này chính thức tách rời, một phân thành hai.

"Đến thời gian dùng bữa tối rồi, đội trưởng Karen muốn dùng món gì?" Mota

xuất hiện sau lưng Karen.

Karen nhìn hắn một cái, hỏi: "Ngươi không cảm thấy lúc này hỏi vấn đề dùng

bữa tối, cực kỳ hài hước và khôi hài sao?"

Mota hồi đáp: "Chiến sự đã qua một khoảng thời gian, chúng ta lấy được toàn

thắng, tôi nghĩ bây giờ phòng bếp của các thuyền chiến đều đã đang chuẩn bị

bữa tối."

"Ta đang cảm thấy việc phân chia hạm đội ra như vậy, có thể hơi quá gấp gáp

rồi hay không?"

"Tôi vừa nãy ở trên lầu có nghe được một chút nội dung trong phòng chỉ huy

của ngài Yadu, tôi có thể chia sẻ cho đội trưởng Karen nghe.

Trước đó thì tình huống mà chúng tôi lo lắng nhất và cũng là tình huống huống

khó giải quyết nhất chính là hạm đội Luân Hồi này sẽ dựa vào công sự trên

quần đảo Winroth để tiến hành triển khai chiến đầu với chúng tôi, mặc dù chúng

tôi nhất định có thể giành được thắng lợi, nhưng việc này tất nhiên sẽ phải trả

một cái giá không nhỏ…

Còn cục diện bây giờ đã là tốt nhất, bởi vì bên phía Luân Hồi cũng rõ ràng, bố

trí hạm đội của mình gần quần đảo để chờ hạm đội của chúng tôi đến thì bọn

hắn cũng không có cách nào để thoát đi, kết cục sau cùng đó là toàn bộ đều bị

lực lượng phe chúng tôi tiêu diệt. Cho nên bọn hắn định dùng loại phương thức

tập kích này để lấy được một chút kết quả sau đó lại tiến hành dây dưa với

chúng tôi trên vùng biển này, giảm bớt áp lực cho việc chiến đấu phòng thủ

quần đảo Winroth.

Nhưng bọn hắn không chỉ có không đánh lén thành công, mà lại chịu sự tổn thất

vô cùng lớn dưới sự tính toán chuẩn xác của quan chỉ huy Gringa, bây giờ còn

đang bị bên ta truy kích, bị cắn xé đến lúc hủy diệt hoàn toàn cũng chỉ là chuyện

sớm muộn mà thôi.

Mất đi hạm đội duy nhất yểm hộ và chia sẻ áp lực, quần đảo Winroth ở trước

mặt hạm đội cũng chỉ là bia ngắm, cuộc chiến này vốn cần khoảng năm ngày,

thì có thể kết thúc hoàn toàn, Nguyệt Nữ Thần Giáo chúng tôi sẽ chiếm giữ

được quần đảo Winroth. Đương nhiên, so với tốc độ trước đây của Thần Giáo

các ngài thì vẫn chậm hơn rất nhiều.

Có lẽ ngài cảm thấy hạm đội tách ra là một điều kiêng kị, xin ngài yên tâm, tôi

biết chúng tôi cũng không thể giữ bí mật với gian tế của Luân Hồi, mà Luân

Hồi cũng không thể giữ bí mật với chúng tôi.

Luân Hồi biết chúng ta tiến công lúc nào, chúng ta cũng rõ ràng Luân Hồi còn

có bao nhiêu lực lượng, bao quát thực lực của hạm đội và sự bố trí ở các khu

vực.

Chi tiết thì chúng tôi nhận được từ quý giáo đấy, chiến thuyền của hai hạm đội

chủ lực vốn thuộc về Luân Hồi Thần Giáo."

"Ồ?"

"Đó là chiến lợi phẩm mà quý giáo tịch thu được, trước lúc hai bên khai chiến,

thì Luân Hồi đã chuộc lại những chiến thuyền kia từ phía quý giáo."

"Các người không kháng nghị sao? Dù gì thì chúng ta cũng đã ký hiệp ước."

"Ha ha." Mota cười, "Quý giáo đã thông tri cho chúng tôi, đồng thời quyết ý

đem phân cho chúng tôi một nửa tiền chuộc, chúng ta lại có lý do gì không đồng

ý đâu?"

"Chỉ vì lấy tiền chuộc thôi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK