"Địa vị của gia tộc Guman, cao hơn một chút trong trí tưởng tượng của cậu đấy,
những gia tộc thật sự có bản lĩnh để truyền thừa trong giáo hội, đã không thể
nào dùng chức quan của họ để hình dung sức ảnh hưởng thật sự của họ.
Ban đầu, ta là ý thức được hoàn cảnh bây giờ của mình không phải trong hiện
thực, nhưng ông ta tựa như đã nhìn ra từ sớm rằng đây là một âm mưu, nhận
biết của ông ta về nơi này sâu hơn ta một tầng."
"Vậy thì... Bây giờ chúng ta đi tìm ông ấy?"
"Tất nhiên, suy cho cùng thì cho dù xem hết nhật ký bí mật trong ký ức sâu
thẳm của vị Tà Thần này thì chúng ta vẫn còn có không ít thời gian, chả nhẽ cậu
muốn trở về mà đi ngủ thật sao?
Lại nói thêm, nếu một thành viên trong đội bỗng nhiên mất tích, là người đội
trưởng thì ta chắc chắn phải đi tìm ông ta về, dẫn ông ta trở về an toàn, đó là lý
niệm của tiểu đội chó săn chúng ta không thể buông bỏ, có phải không?"
"Đội trưởng, ngài nói rất đúng."
"Bây giờ vấn đề đã xuất hiện, ở chỗ này, ngoại trừ tòa lâu đài cổ ra, còn có nơi
nào thích hợp để làm trung tâm điều khiển?"
"Đội trưởng, ta cảm thấy chúng ta luồng suy nghĩ của chúng ta có thể thay đổi
một chú, chỗ chúng ta đang đứng bây giờ là lâu đài cổ Ales, nhưng trong hiện
thực thì tòa lâu đài cổ Ales này cũng không giống như vậy, cũng sẽ không có
cánh cửa lớn màu đỏ này.
Cho nên, trung tâm điều khiển rốt cuộc nằm ở nơi nào, có lẽ không thể nào
thông qua vị trí cụ thể mà suy đoán ra được."
"Ý của cậu là phải đi tìm dấu vết?"
"Đúng thế."
"A, ta hiểu ra rồi, cậu nói rất đúng, ở cái nơi này, quả nhiên là sở trường của
cậu, nếu như vậy thì cậu đã tìm được chưa?"
"Tìm được rồi, sương mù, là thứ giả dạng thành ngài để đưa cho chúng ta chỉ
dẫn, nhưng ta không biết bây giờ nó vẫn còn ở đó không, và chúng ta có thể tìm
ra nó kịp hay không."
"Sương mù?"
Neo đi đến phía đông của lâu đài cổ, mở cửa sổ ra, nơi này xem như là một ví
trí khá cao, vị trí xung quanh lâu đài cổ cũng có không ít thành viên lẻ tẻ của
mấy tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật đang "Bơi lội" như cá.
Còn trên con đường ở phía xa, thì có năm người tụ tập chung một chỗ, bên cạnh
bọn họ thì có sương mù đang vờn xung quanh.
"Vừa đúng lúc, quả thật là có."
Karen cũng đi tới, nhìn vùng sương trắng kia nói: "Sương mù này thật ra là một
cách có hiệu quả nhất, nhưng cùng lúc cũng là cách ám chỉ mạnh mẽ nhất, tôi
nghĩ, có lẽ chỉ sử dụng cho mấy phần tử ngoan cố nhất, để cho hắn ta và những
người đi theo cùng lạc lối trong suy nghĩ về thời gian đứt gãy."
"Ý của cậu là, bố trí trong lâu đài cổ đã được thiết kế tốt, nhưng ở bên ngoài,
bọn họ cũng không thiết kế được gì nhiều, loại sương mù này giống như một
cách để bổ sung cho khu vực bên ngoài."
"Đúng vậy, đội trưởng, ở trong sương khói, con người rất dễ lạc lối, rất dễ bị tác
động, tôi nghĩ, đầu tiên sẽ khống chế một người trung tâm trong nhóm rồi sau
đó dùng họ để ảnh hưởng đến suy nghĩ của những người khác."
"Vậy thì chắc hẳn ý nghĩ của cậu đã đúng, còn nhớ lúc chúng ta ngồi ngủ trong
căn phòng bí mất kia không, nơi mà trên trần nhà có khắc ký hiệu của Đòn Roi
Kỷ Luật ấy."
"Nhớ chứ, tôi có nghe Fanny, nơi đó hẳn là phòng thẩm vấn của Đòn Roi Kỷ
Luật."
"Ừm, đúng vậy, là phòng thẩm vấn, hoàn cảnh trong phòng thẩm vấn có thể xảy
ra thay đổi, đây là tác dụng của Bức Tường Thẩm Phán, mỗi một đại khu đều
có, phân bổ đến từng bộ môn cần sử dụng."
"Bức Tường Thẩm Phán?"
"Không phải là thuật pháp, mà là một món Thần khí, ở vào kỷ nguyên trước có
một vị Thần Thẩm Phán, vị thần này muốn trở thành Thẩm Phán Quan điều tiết
mâu thuẫn giữa các thế lực của chư thần, muốn dùng cách này đến kết thúc
chiến tranh không ngơi nghỉ giữa các vị Thần.
Nhưng vào lúc thần Trật Tự của chúng ta được điều động tham gia chiến tranh
cùng với Thần Ánh Sáng, Thần Trật Tự đã ra tay, trấn áp vị Thần Thẩm Phán
kia, món Thần khí 【 Bức Tường Thẩm Phán 】 kia cũng rơi vào trong tay của
Trật Tự Thần Giáo chúng ta, đương nhiên, không chỉ có mỗi một món thần khí
này, toàn bộ di sản của vị thần này, cũng bị Trật Tự Thần Giáo của chúng ta hấp
thu, danh sách Thẩm Phán Quan cuối cùng cũng đã được hình thành, nói không
chừng còn có sự nỗ lực và cống hiến của vị thần này."
"Đội trưởng, sao mà ngài biết được những điều này?"
"Vào một buổi tối nọ, ta chợt phát hiện kiến thức của mình về mặt này có lỗ
hổng, bởi vì lúc trước ta cũng không thích đọc sách, càng không thích việc học
thuộc lòng, với lại, một số khoảnh khắc được ghi chép lại trong sách, lúc cậu
đọc được thì cũng hoàn toàn biết rõ nó không có thật.
Có thể vấn đề chính là ở chỗ này, nếu không bù đắp lỗ hổng kiến thức trên
phương diện này, nếu đến lúc cần dùng thì có lẽ sẽ có chút xấu hổ, nhất là sau
cái lần ngồi trao đổi bí mật với cậu, cảm giác lúng túng này càng lúc càng rõ
ràng hơn.
Cho nên, gần đây ta đã vào lật xem một vài ký ức của hắn ta trong linh hồn của
mình, hiệu quả thật ra lại rất tốt, thậm chí bây giờ ta có thể đọc xuôi đọc ngược
nội dung của cuốn « Kỷ Nguyên Ánh Sáng », mà lại là cuốn « Kỷ Nguyên Ánh
Sáng » chưa bị loại bỏ bớt."
"Đội trưởng..."
"Cậu có phải đang lo lắng rằng tên kia đang lợi dụng cách này để truyền giáo
cho ta không à?"
"Đúng thế."
"Nếu như hắn có thể giúp ta cắt bớt được quá trình học thuộc lòng thì ta cũng
đồng ý, suy cho cùng thì bất cứ việc gì thuận tiện và đường tắt, đều cần phải trả
một cái giá.
Được rồi, chúng ta xuống dưới đi lần theo sương mù để tìm dấu vết đi, thừa lúc
nó còn chưa biến mất đi."
Karen và Neo rời khỏi lâu đài đi ra phía ngoài, nơi sương mù tập trung xuất
hiện không phải là mục đích của họ, thứ mà bọn