Karen nói lời cảm tạ với chủ nhiệm đại sảnh trận pháp dịch chuyển, bởi vì đối
phương dùng quyền hạn giúp mình sắp xếp một lần dịch chuyển lâm thời, nếu
không mình còn cần phải chờ thêm sáu tiếng.
Đại sảnh trận pháp dịch chuyển trong cao ốc giáo vụ giống như là sân bay của
giới giáo hội, sẽ có những "Chuyến bay" giữa những khu vực có lượng khách
trọng điểm, ví như "Chuyến bay" đi tới đi lui giữa đại khu thành phố York và
đại khu Dinger một ngày có ba chuyến cố định, có khi sẽ còn xem xét tình
huống mà gia tăng số "Chuyến bay".
Những khu vực thiếu lưu lượng khách thì "Chuyến bay" tự nhiên cũng ít đi, một
tuần thậm chí một tháng mở một lần cũng không hiếm thấy, có khi còn cần phải
đặt trước, nếu số người đặt trước không đạt tiêu chuẩn thì còn có thể bị hủy bỏ.
Mặt khác, đại sảnh dịch chuyển phục vụ cũng không phải chỉ nhằm vào nhân
viên trong giáo, nó là mở ra đối ngoại, nhân viên ngoại giáo sau khi điền thông
tin thì có thể mua vé sử dụng.
Bình thường mà nói, dòng người sử dụng nội bộ trong giáo chỉ chiếm một phần
mười công suất hoạt động, thậm chí còn thấp hơn.
Cho nên, mặc dù chi phí xây dựng và duy trì trận pháp dịch chuyển cực kỳ cao,
nhưng đối với Thần Giáo chính thống mà nói, lợi ích thực tế của nó nhưng thật
ra là cao hơn chi phí bỏ ra nhiều.
Bởi vì nó cũng không phải chỉ đơn giản là vấn đề về chi phí và kỹ thuật, nó
càng liên quan đến nhân tố khác càng sâu hơn: Giáo hội có phạm vi thế lực càng
lớn, ảnh hưởng rộng và có phương thức liên lạc với các giáo hội khác càng chặt
chẽ hơn, sẽ càng có thể tạo dựng và hoàn thiện "Mạng lưới giao thông" thuộc về
mình, giành lấy càng nhiều lợi ích.
Thần giáo có sở trường về kỹ thuật không gian giống như Pamirez Giáo thì
không có tư cách làm vậy, nếu như nó dám cưỡng ép thôi động tiến trình hạng
mục này, Thần Giáo chính thống sẽ phán định kỹ thuật trận pháp không gian
của đối phương không đảm bảo, dễ xảy ra bất trắc hoặc là sẽ sử dụng lệnh cấm
vì kỹ thuật liên quan đến Tà giáo, không được cho phép thông qua.
Giữa giáo hội chính thống và giáo hội cấp thấp, có phân chia lợi ích rõ ràng,
giáo hội chính thống có một bộ tiêu chuẩn có thể biến đổi linh hoạt để giữ gìn
ích lợi của mình, đồng thời có thể thể hiện ra ngoài trông rất văn vẻ;
Mà giáo hội cấp thấp nếu muốn ăn được một chén tương, điều cần làm trước
nhất đó chính là có khả năng tự vệ với giáo hội chính thống.
"Không không không, không có gì phiền phức, ngài Bộ trưởng vốn là có thể
hưởng đãi ngộ như vậy."
Karen đi vào vòng sáng của trận pháp dịch chuyển, trong đầu hiện ra chính là
một cô gái tóc vàng trong miệng ngậm kẹo que mà nhìn thấy lúc bước vào khi
nãy, anh cũng không phải cảm thấy hứng thú với sắc đẹp của cô ta, mà là ánh
mắt của cô ta lúc quan sát đại sảnh trận pháp dịch chuyển, mang theo một loại
cảm giác tò mò và mới mẻ giống như du khách.
Cô ta không có mặc thần bào Trật Tự, cũng không đi lối dành cho nhân viên
trong giáo, lại có thể lấy loại phong cách "Nhìn thẳng" thậm chí mang theo một
chút thái độ từ trên cao nhìn xuống mà nhìn đại sảnh.
Karen không cho rằng là do mình nghĩ nhiều hay nhạy cảm, anh biết rõ địa vị
và sức ảnh hưởng của Trật Tự Thần Giáo ở trong giới giáo hội, cho nên thân
phận của cô gái kia có lẽ có một vài vấn đề.
Chỉ có điều là những người che giấu tung tích xuất hành vốn tương đối nhiều,
lại thêm mình bây giờ có việc phải bận rộn, đương nhiên không có khả năng
dừng lại đi điều tra.
Ha ha,
Karen lắc đầu, trong lòng cảm thấy có chút buồn cười:
Ai, mình bây giờ thật là càng lúc càng giống với một "Thủ lĩnh đặc vụ".
Trận pháp dịch chuyển khởi động, sau khi trải qua một khoảng thời gian xốc
nảy ngắn, Karen đi ra khỏi vòng sáng của trận pháp dịch chuyển, ở Wien đang
là buổi chiều, còn phía đại khu Dinger thì là sáng sớm.
Lúc đi theo lối đi, Karen đưa giấy chứng minh thân phận của mình ra, nhân viên
công tác vốn đang có chút buồn ngủ sau khi nhìn lướt qua chức vị thì lập tức có
tinh thần, nhanh chóng làm xong thủ tục "Xuất cảnh" cho Karen.
"Thưa ngài, ngài có cần sắp xếp phương tiện giao thông không?"
Karen nhìn lướt qua một góc trong đại sảnh dịch chuyển, nhẹ gật đầu, nói: "Xe
ngựa."
Ánh nắng tươi đẹp vội vã không kịp chờ đợi mà trút xuống buổi sớm ở Saint
Andis, để cho dòng người của thành phố này trở nên nhộn nhịp.
Xe ngựa di chuyển nhanh, với trận pháp ẩn nấp có thể để nó không cần bận tâm
đến tắc đường buổi sáng.
Karen lúc trước từng cảm khái, những người dùng xe ngựa có phải đầu óc có
bệnh hay không.
Được rồi, bây giờ mình cũng có bệnh rồi.
Sau khi đến nơi, Karen không cần thanh toán, bởi vì lúc nhân viên công tác ở
đại sảnh trận pháp dịch chuyển gọi xe giúp mình, đã thanh khoản, đến lúc đó sẽ
có giấy tờ gửi đến tổng bộ thành phố York.
"Thưa ngài, cần ta chờ ngài ở chỗ này sao?" Xa phu rất cung kính mà hỏi.
"Ừm." Karen nhẹ gật đầu.
Nếu chi phí của hành trình đã được thanh toán, cũng sẽ không cần hỏi thăm
rằng để xe ngựa chờ tốn thêm bao nhiêu tiền.
Cái này cũng không liên quan đến keo kiệt hay không, ý nghĩa của việc cố gắng
kiếm phiếu điểm là để lúc mua sắm vật phẩm và dịch vụ càng thoải mái hơn, mà
không phải là cố ý lãng phí ở những chỗ không cần thiết
Karen đi vào tòa biệt thự ba tầng trước mặt, nếu như không phải đã biết trước,
thật đúng là không thể tin được nơi này chính là tổng bộ Không Gian Phong Ấn
của Trật Tự Thần Giáo.
Bởi vì đại khu Dinger là vị trí của Trật Tự Thần Điện, cho nên phần lớn tổng bộ
của các hệ thống đều được đặt ở nơi này.
Cổng lớn là mở, không có ai trông coi, sau khi đi vào trong sân thì nhìn thấy
trước hết nhất, là một cái chuồng chó lớn.
Người khác nếu bản thân nuôi chó thì đối với những con chó khác cũng sẽ có
cảm giác thân thiết, ở chỗ Karen thì tương phản, bởi vì nhà mình nuôi một con
chó vàng, cho nên nhìn mấy con chó ở ngoài luôn có một loại cảm giác kiêng
kị;
Nhất là con chó được nuôi trong cái nơi đặc thù như này.
Một con Corgi đi ra từ trong cái chuồng chó, nó mặc dù không có cắt đuôi,
nhưng lông xù nhìn vẫn rất đánh yêu, nhưng Karen ngưng ánh mắt lại, bởi vì
bốn chân của con Corgi này vốn cũng không chạm vào bãi cỏ bên dưới.
Corgi quay đầu nhìn về phía Karen, mở miệng nói chuyện: "Nơi này là tổng bộ,
nghiệp vụ phụ thuộc cũng không làm ở đây."
"Ta vốn là tới nơi này."
"A, được rồi, đưa văn kiện công việc, giấy chứng nhận và những vật liệu cho ta,
ta kiểm tra cho ngươi một chút."
"Được rồi."
"Sao ta cảm giác ngươi có chút quen mặt nhỉ?"
Karen cúi người, đưa giấy chứng nhận thân phận và công hàm Bern viết cho
mình ra, đặt ở trước mặt của con Corgi này.
Corgi đặt móng vuốt của mình lên trên, lập tức cười nói: "Ngươi là Karen à, có
một khoảng thời gian trên trang bìa của mấy tờ báo dùng để dọn phân của ta đều
có hình của ngươi."
"Ngài còn không thể tự kiềm chế việc đi vệ sinh sao?"
"Ừm, cái gì?"
"Thật có lỗi, ta không biết ngài còn không có khả năng tự lo liệu cho cuộc sống
mình."
"Ha ha, thằng nhóc, có tính khí ấy nhỉ, thật ra ta ngược lại có chút thưởng thức
ngươi, có tính khí tuy là chuyện tốt, nhưng đại khu Dinger rốt cuộc dù sao cũng
không phải là đại khu thành phố York của ngươi, quy tắc làm việc của nơi này,
là hoàn toàn khác biệt."
"Cám ơn ngài đã nhắc nhở."
"Đi vào đi, trực tiếp mở cửa là được, bên trong sẽ có người tiếp đón."
"Được rồi, cảm ơn."
Karen thu hồi văn kiện, đi về phía cửa, đưa tay vặn nắm cửa, đi vào.
Hai chân mới vừa tiến vào cửa trước, khung cảnh trước mặt bắt đầu trực tiếp
kéo dài, vốn chỉ là một căn biệt thự ba tầng, bây giờ lại có một cảm giác mình
đã đến một sân vận động lớn.
"Chào ngài."
Một cô gái mặc thần bào đi về phía Karen, cô ta rất trẻ trung, trên mặt có một ít
tàn nhang, nhìn thật đáng yêu