Hắn đang cố gắng kiềm chế biểu lộ cảm xúc, để tránh kích thích Siti.
Việc này khiến hắn có chút khó chịu, bởi vì niềm vui là cần chia sẻ, đồng thời,
bạn của mình bị thương trên mức độ nhất định cũng có thể mang đến sự khoái
cảm cho mình.
Nhưng mà, có một số việc bây giờ tốt nhất vẫn cần nói rõ ràng.
Lohan tán thành tình bạn giữa mình và Siti, đồng thời hắn cũng vô cùng rõ ràng
người bạn lâu năm tính tình không tốt này của mình có đôi khi sẽ làm ra những
chuyện tiêu cực như thế nào.
"Hắn từ chối ngươi, Siti."
Siti không nói gì.
Lohan tiếp tục nói: "Nếu như vậy thì ta có cơ hội, sau việc lần này thì ta sẽ gửi
lời mời cho hắn. Hắn rất có thiên phú trên phương diện trận pháp, hắn còn thích
đồ ăn ngon, hưởng thụ niềm vui nấu nướng, hắn rất thích hợp ta."
Siti nhìn thoáng qua Lohan, trong mắt không có phẫn nộ, ngược lại là sự nghi
ngờ, bà ta hỏi:
"Lohan, ta có một loại cảm giác…"
Lohan nhắm nghiền hai mắt, hắn có chút bực bội khi phải nghe Siti nói về trực
giác của mình
Siti vẫn nói: "Ta hoài nghi việc điều tra của Thần Điện về hắn là có vấn đề."
Lohan bất đắc dĩ nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."
Lúc ban ngày, Đại chủ giáo Bern đã cho ra đánh giá về cái quần thể Trưởng Lão
Thần Điện này ở ngay trước mặt Karen, nói bọn hắn bị cung phụng trên cao quá
lâu nên đã sớm đã mất đi năng lực từng có.
Cho nên, một số thời khắc khi tố chất chuyên nghiệp quá thấp thì có lẽ còn
không hữu ích bằng "Giác quan thứ sáu".
Sau khi bị Karen nhục nhã một hồi, Siti tỉnh táo lại, cảm nhận ra hương vị khác
biệt.
Siti nói: "Ta tin tưởng cảm giác của ta."
Lohan nói: "Hắn chỉ là đang đứng trên lập trường của bản thân mà cho ngươi
thấy tính tình của mình, tất cả mọi người nhìn vào thì cũng có thể hiểu được."
"Lohan, ngươi đã từng bắt nạt người khác chưa?"
"Cái gì?"
Lohan cảm thấy, mình đã không cách nào theo kịp tư duy trong suy nghĩ của
Siti.
Siti rất chân thành lại cực kỳ kiêu ngạo nói: "Ta đã từng bắt nạt kẻ khác."
"Ngươi…"
"Cho nên, ta biết cảm giác khi bắt nạt kẻ khác là như thế nào, người bị bắt nạt
thì lại có trạng thái gì, theo ý của ngươi thì hắn là bắt đắc dĩ phản kháng sau khi
bị ta bắt nạt.
Thế nhưng mà vào cái lúc hắn tháo mặt nạ xuống, ta nhìn thấy sự giải thoát từ
trong ánh mắt của hắn.
Hắn đang ngụy trang."
"Còn trẻ như vậy, có thể ngồi vào vị trí này, ai sẽ tin tưởng hắn chỉ là một thằng
nhóc đơn thuần nóng tính không hiểu chuyện? Biết cách ngụy trang lại là
chuyện không thể bình thường hơn."
"Bình thường sao?"
"Ngươi xuất thân quá tốt rồi, xuất thân từ gia tộc Ponce, thuở nhỏ có thiên phú
tu hành vượt trội người thường, cuối cùng được Cánh Cổng Trật Tự tiếp dẫn
vào Thần Điện, Siti, ngươi có vẻ đã quên đi kỹ năng thiết yếu và độ khó trong
việc sinh tồn."
Siti ngẩng đầu lên, nhìn lên phía trên bầu trời:
"Ngươi không hiểu ý ta, Lohan, hắn không tôn trọng ta."
Lohan nghẹn lời: Cũng không nhìn xem thử ngươi làm ra mấy chuyện lộn xộn
gì, ngươi bảo hắn làm sao tôn trọng ngươi?
Siti giơ tay lên, nhìn xem bàn tay của mình: "Phía dưới Trật Tự, người người
bình đẳng."
Lohan nhún vai: "Chả nhẽ không đúng à?"
"Người khác nói câu này trước mặt chúng ta, là muốn nhấc cao nhân cách lên
mức độ miễn cưỡng ngang hàng với chúng ta. Nhưng khi hắn nói những lời này,
ta cảm thấy, từ trong đáy lòng hắn đang để cho mình cúi người mà cố nhìn
thẳng vào chúng ta."
"Ngươi đang bị kích thích rồi, Siti."
"Ngươi sẽ không hiểu loại cảm giác này, bởi vì ngươi không trải qua, loại cảm
giác kia, cảm giác như đang xem ngươi như một đứa trẻ không hiểu chuyện,
không có sự kiên nhẫn đối với ngươi những vẫn phải nhẫn nhịn mà nói chuyện."
Vào lúc này ánh mắt của Siti bỗng nhiên trở nên sâu xa.
Pall đã nhận định bà ta ngu xuẩn, Karen cũng tự mình xác nhận, ngay cả Lohan
ở bên cạnh, cũng vẫn luôn không đánh giá cao bà ta.
Nhưng một kẻ chỉ có ngu xuẩn thì không thể nào có được một ngôi sao của
riêng mình ở trong Trật Tự Thần Điện.
Khi một phương diện khác xuất hiện điểm yếu vô cùng nghiêm trọng thì có
nghĩa rằng ở một chỗ khác sẽ có điểm mạnh rất lớn bù đắp vào.
Đầu ngón tay Siti càng không ngừng lay động, bây giờ bà ta đã đang thử tìm
kiếm sự liên hệ với một đoạn ký ức nào đó trong đầu mình.
Không phải dựa vào trí thông minh, không phải dựa vào tư duy, không phải dựa
vào chứng cứ, chỉ dựa vào mỗi trực giác.
Nếu như sự suy nghĩ này có thể tiếp tục kéo dài ổn định,
Đoán chừng bà ta thật sự có thể đem cảm giác mà Karen tạo ra cho bà ta để đối
ứng nó với không khí trong tòa giáo đường nhỏ kia khi trước.
Trên thực tế, quả thật bà ta đã tiếp cận rất gần, trong đầu bà ta đã hiện ra hình
ảnh của toà giáo đường nhỏ kia.
Thế nhưng mà bà ta chưa kịp cụ thể ra cái hậu bối “nhà Inmerais” kia trong đầu
thì một giọng nói vang lên trong đầu bà ta:
"Chúng ta đều là heo bị hắn nuôi nhốt!"
Vẻ mặt Siti lúc này trở nên vặn vẹo, cơ thể cảm thấy khó chịu rõ ràng.
"Hắn, đói bụng!"
"A!"
Siti bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào, cúi đầu xuống, khí tức mạnh mẽ bắt
đầu hỗn loạn mà tràn ra ngoài.
Lohan lập tức duỗi tay ra, bao phủ lên mọi thứ xung quanh, bằng không hắn thật
lo lắng Siti sẽ tự mình hủy đi kiến trúc đặc trưng của gia tộc mình.
"Siti, xem ra đoạn ký ức kia vẫn luôn quấy nhiễu ngươi."
Hai tay Siti che lấy mặt mình, không nói chuyện.
Lohan tiếp tục nói: "Chờ sau khi giải quyết chuyện của hắn, ngươi có thể phong
ấn hoặc xoá đoạn ký ức kia đi."
Siti lắc đầu, nói:
"Vô dụng, ta đã rất kiềm chế bản thân để không nhớ lại cảnh tượng cụ thể khi
đó, nhưng những lời mà hắn nói khi ấy lại thường xuyên vang lên trong đầu ta.
Có lẽ, ngươi nói đúng, Lohan, ta nên đi thanh tẩy nội tâm của mình, hắn đang
từng bước dẫn ta vào con đường lạc lối, hắn đang kinh động sự thành kính tuyệt
đối của ta dành cho chủ.
Vậy có lẽ đó là mục đích mà hắn yêu cầu ba người chúng ta … không, tính đến
Rasma là bốn, không … còn có đám thần quan ở phía ngoài kia.
Yêu cầu chúng ta không cho phép xóa đi đoạn ký ức này, hắn cũng không nghĩ
chúng ta sẽ giữ lại, nhưng ký ức cho dù có thể xoá đi, nhưng cảm giác, lại tồn
tại vĩnh viễn.
Nhất là,
Chủ ta bây giờ càng ngày càng cần nhiều sức mạnh, ngươi hẳn là cũng đã cảm
nhận được."
"Cái chuyện này, không được nói ra ngoài Thần Điện, mà tất cả mọi người đều
cho rằng, là do chủ ta sắp trở về, đang chuẩn bị bước cuối cùng."
"Có lẽ chủ ta chỉ là đang đói… "
Sắc mặt Siti lại trở nên khó coi.
"Đừng nghĩ đến những chuyện này, Siti, nghĩ chuyện khác đi, ví như người từng
khiến ngươi gần như nổi điên kia, cô ta trộm đi thẻ bài thân phận, mô phỏng khí
tức và hình tượng của ngươi, đi đến không ít nơi mà để lại những chuyện khó
nghe."
Lohan đang giúp Siti chuyển dời sự chú ý.
Siti thuận theo đó mà chuyển sự chú ý đi, sau đó, bà ta lại tức giận, mà cảm xúc
phẫn nộ, lại đưa đến cho bà ta sự kiên cường.
"Cô ta không chỉ đến những chỗ đó, mà còn từng vào trang viên Ponce, đến nơi
này."
"Ồ?"
"Cô ta là con điên, cô ta thậm chí chui vào nơi phong ấn mà tổ tiên ta từng bố
trí."
Trang viên Ponce sở dĩ sẽ xây dựng ở một khu vực vắng vẻ như thế là bởi vì tổ
tiên đời thứ nhất từng phong ấn hung thú ở nơi này, về phần hải yêu Moldavia,
thì là một trong những đối tượng bị đời sau phong ấn.
Cho nên, trên mức độ nhất định, lúc đầu trang viên Ponce có thể xem như một
cái “lồng giam” bên ngoài Trật Tự Thần Giáo.
Lohan hỏi: "Cô ta là cố ý đến để phá hư sao?"
Siti hít sâu một hơi, lắc đầu, nói: "Ta ngược lại thật hi vọng cô ta là cố ý đến để
phá hư, nhằm vào gia tộc của ta, nhằm vào Trật Tự Thần Giáo chúng ta, nhưng
mà …
Cô ta chỉ là đến để thám hiểm."