mỉm.
Lúc đầu tiếp xúc với Karen, ông ta chỉ cảm thấy đây là một thằng nhóc không
tệ, con của mình ngược lại là phát hiện được cái đội viên trẻ của đội bảo an này
không bình thường sớm hơn mình.
Lúc ở trong phòng thẩm phán, Chủ giáo Bern đại biểu cho ban quản lý đại khu
đánh cờ với Karen, cũng chính là một lần kia, để Bern cảm thấy thật sự thưởng
thức người trẻ tuổi này.
Người trẻ tuổi này chín chắn, hắn trầm ổn, hắn nhìn thấy cục diện... Tóm lại, để
Bern nhìn thấy mình lúc tuổi còn trẻ, thậm chí có thể thừa nhận, lúc mình tuổi
còn trẻ cũng không có ưu tú như người trẻ tuổi này.
Đương nhiên, lớn nhất chênh lệch vẫn còn ở phương diện… Hình tượng.
Mặc dù nói hình tượng cũng không đáng để nhắc đến khi đặt trước năng lực,
nhưng không cách nào phủ nhận là năng lực cần càng phải cố gắng nhiều hơn.
Hình tượng của người trẻ tuổi này lúc trước mặt công chúng thật sự là quá tốt
rồi, so sánh mà nói, Bern cảm thấy mình hẳn là càng thích hợp hơn loại người
đứng ở phía trong bóng tối.
Nhưng mà khi người trẻ tuổi này nói ra câu nói "Đi theo Điều Lệ Trật Tự đi",
nụ cười của Bern là xuất phát ra từ nội tâm, bởi vì đây là tín niệm của hắn, là
con đường mà hắn căn cứ vào tín ngưỡng của Thần Trật Tự mà lựa chọn.
Giờ khắc này, cảm nhận của ông ta đối với Karen phát sinh từ sự thưởng thức
được chuyển biến thành công nhận.
"Ta rất vui mừng khi ngươi sẽ nói ra câu nói này." Bern bưng ly rượu lên lại hớp
một ngụm, "Nhưng ta càng cảm thấy hứng thú một điều đó là ngươi đã biết
hướng gió đang thổi thế nào rồi sao?"
Karen lắc đầu, nói: "Xem xét trước mắt, còn cực kỳ lộn xộn."
"A, nói cách khác, ngươi cũng không cách nào suy tính ra được kết quả của sự
lựa chọn bản thân."
Đám người của Bộ trưởng Bernie và Trưởng khu Harry hẳn là hi vọng mình có
thể phối hợp để giảm xuống ảnh hưởng của chuyện này, nhưng mình cũng
không nguyện ý phối hợp, dù là biết làm như vậy thì ít nhất có thể có được lợi
ích trong ngắn hạn.
Nếu như không lựa chọn phối hợp mà là cố ý làm cho đám lửa này cháy lớn lên
mà nói, một khi ngọn lửa cháy lên dữ dội, như vậy thì nó cũng không phải chỉ
đốt cháy một Trưởng khu và một Bộ trưởng, rất có thể cả những người liên
quan, thậm chí toàn bộ tòa nhà tổng bộ đều sẽ bị thiêu hủy cùng.
Đây thật ra là một sự lựa chọn, là thỏa hiệp hay vẫn là cấp tiến, nên bảo thủ hay
là cực đoan, sự việc rốt cuộc phải làm đến một mức độ nào?
"Có lẽ, đây chính là ý nghĩa tồn tại của Ánh Sáng Trật Tự, trong lúc ngươi mê
mang mơ hồ không biết nên lựa chọn như thế nào, đi theo Ánh Sáng Trật Tự ở
phía trước, nó sẽ tiến hành chỉ dẫn cho ngươi."
Chủ giáo Bern đưa tay khoác lên lồng ngực của mình, hỏi: "Bởi vì như thế này,
ít nhất có thể xứng đáng với tín ngưỡng của mình, cũng có thể gọi là xứng đáng
với bản thân của mình, không cảm thấy hối hận?"
"Đúng vậy, không sai; dù cuối cùng là bị ngọn lửa thiêu chết, cũng sẽ không
cảm thấy có điều gì tiếc nuối."
Karen vẫn luôn không cách nào phủ nhận một sự kiện, đó chính là cảnh tượng
của lão Tahisen hiện ra hư ảnh to lớn cầm Lưỡi Hái Chiến Tranh vung chém
trên Hỏa đảo, hình ảnh này đã khắc sâu đối với mình, cũng tạo ra ảnh hưởng
cực lớn đối với mình.
Dis và ông Hoven đối xử yêu chiều với mình là không thể nghi ngờ, bởi vì Dis
thật sự thương yêu mình như cháu trai, chỉ hi vọng mình có thể sống nhẹ nhõm,
hạnh phúc một chút;
Mà Tahisen răn dạy, thì giúp Dis bù đắp sự thiếu hụt về tư tưởng trong việc giáo
dục hậu bối.
Chủ giáo Bern ngồi thẳng người, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía Karen:
"Mời nói tiếp, không tiếc nuối ở chỗ nào, có thể nói tiếp sao?"
"Quy tắc, chính là quy tắc; đúng, chính là đúng; khi có thể nắm giữ được năng
lực duy trì quy tắc trong lòng, khi có được tư cách để bảo vệ sự đúng đắn, thì
nên tự nhiên đứng ra để duy trì và bảo vệ, mà không phải tiếp tục tránh né ở sau
lưng, không ngừng tính toán sự được mất của bản thân trên trang giấy, trở thành
một người theo chủ nghĩa ích kỷ.
Ta cho rằng, một tên lùn trên mặt hành động, vĩnh viễn không thể hỗ trợ cho
một người khổng lồ trên mặt tư tưởng."
"Người với tư tưởng của chủ nghĩa ích kỷ, một cách hình dung rất mới lạ, có thể
trình bày cụ thể hơn một chút sao?"
"Mê mang trên lập trường, ngây thơ trong chính trị, thiếu thốn trong thực tiễn,
mềm yếu trong đấu tranh."
"Ha ha ha ha!" Trong mắt Chủ giáo Bern dần dần sáng lên, ông ta chỉ chỉ vào
mình, hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy ta thì sao?"
"Thật ra ta cũng không thích ngài, nhưng không cách nào phủ nhận rằng ngài
vẫn luôn đi con đường của Trật Tự trong lòng mình, ngài là một người dũng
cảm dám đứng ra."
"Ngươi biết, ta thích dùng thủ đoạn, nhưng cũng không đúng đắn, phần lớn đều
là mờ ám, ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Ít nhất thì ngài chí ít đã để chuẩn tắc tín ngưỡng trở thành kim chỉ nam cho
hành động của mình."
"Vậy thì Chủ giáo Waffron thì sao, ngươi đánh giá hắn ta như thế nào?"
Karen trầm mặc.
Chủ giáo Bern cười nói: "Không có gì ngại mà không nói ra được, ta đã từng
nói ngay trước mặt của hắn, thật ra trong nội tâm của ta là có chút xem thường
hắn, xem thường rất nhiều người mà hắn đang đại diện.
Bọn hắn luôn luôn lo lắng quá nhiều, liên lụy quá nhiều lợi ích, mặt ngoài thì tự
cho rằng mình là người bảo vệ Trật Tự, thật ra từ khía cạnh cũng vẫn đang làm
những chuyện vi phạm đến quy tắc của Trật Tự.
Giống như ngươi vừa mới nói đến người theo chủ nghĩa ích kỷ kia, Waffron thật
ra cũng giống như vậy, hắn ta rõ ràng có năng lực làm được càng nhiều việc
hơn, làm càng tốt hơn, lại vẫn luôn bảo thủ và do dự, đương nhiên, không cách
nào phủ nhận rằng hắn đã là một vị Đại chủ giáo tương đối ưu tú.
Bây giờ sau khi hắn đã mất đi tất cả, mới coi như là có một dáng vẻ của một tín
đồ Trật Tự thật sự."
"Thật ra lựa chọn của Đại chủ giáo biến chuyển như vậy... Cũng không cách nào
tránh khỏi."
"Vậy thì hắn cũng không nên ngồi ở trên vị trí này." Chủ giáo Bern nói cực kỳ
không khách sáo, "Làm một tên thần bộc đi, vậy thì sẽ càng khoan dung và
cũng càng rộng rãi hơn."
"Ngài nói rất có đạo lý, nhưng ngài có nghĩ tới rằng, nếu như cả Thần Giáo đều
là loại người giống như ngài..."
"Nếu như Thần Giáo đều là người giống như ta thì sẽ như thế nào?"
"Có phải là quá đơn điệu rồi hay không?"
"Đơn điệu?"
"Ngài và Đại chủ giáo có thể bổ sung cho nhau, sắc điệu có thể trở nên nhu hòa
và công chính."
Chủ giáo Bern trầm mặc, sau đó ông ta cầm chai rượu lên, trước rót cho Karen,
sau đó lại tự rót cho mình.
"Tiếp theo đây, ngươi định làm gì? Không cần lại nói lý luận, vẫn phải nói đến
phương pháp cụ thể."
"Cấp trên của ta không cho ta hồ sơ hoàn chỉnh, giống như ngài nói tới, bắt đầu
tiến hành vây bắt vào lúc chạng vạng tối hôm nay, đều chỉ một ít tôm nhỏ cá
con, hồ sơ và danh sách hoàn chỉnh, ở chỗ của ngài có không?"