“Ngươi không phải Tiranus, vậy ngươi là ai?”
“Ta tên Norton, ta không có dòng họ.”
“Tiranus, đây là tên mới mà ngươi lấy cho mình sao?”
“Ngươi nhìn lầm.”
“Tiranus, thói quen của ngươi vẫn không thay đổi, vẫn giống trước đây, thích
dùng thân phận tín đồ mới tiến vào giáo hội, để nghiệm chứng xem quy tắc giáo
hội mà ngươi định ra có đúng hay không.”
“Thật xin lỗi, Tiranus đã bị ta trấn áp.”
Phía bên kia trầm mặc.
Thật lâu sau,
Bên kia truyền đến một tiếng trả lời rất đơn giản:
“Ha ha.”
“Ogurev, ta lấy danh nghĩa Đại tế tự Trật Tự Thần Giáo, ra lệnh ngươi ngăn
chặn những Chư Thần phía sau ở ngoài kỷ nguyên.”
“Nếu như là Tiranus nói ra lời như vậy thì ta có thể sẽ nghe một chút, nhưng
ngươi, Đại tế tự, ha ha, ngươi dựa vào cái gì mà khờ dại cho rằng mình có thể ra
lệnh cho ta, mệnh lệnh cho một vị Thần vĩ đại.”
“Trật Tự Thần Giáo chỉ có một Thần duy nhất, đó là chủ ta, ngoại trừ chủ ta ra,
tất cả đều là “Đại nhân”, Ogurev, ngươi cũng không phải là Thần, mà căn cứ
vào giáo nghĩa, pháp chỉ của Đại tế tự có thể ra lệnh tất cả hệ thống của Thần
Giáo ngoại trừ chủ ta, ngươi nên nghe theo lệnh của ta.”
“Nếu ta không muốn nghe theo thì thế nào?”
“Thần Giáo sẽ có phương án xử lý đối với kẻ phản giáo.”
“Phản giáo? Người phản bội thật sự chính là chủ.”
“Ai, ta không nên có chút hy vọng xa vời này đối với ngươi, đối với các ngươi,
ta sai rồi, ta không nên giữ lại chút ít tâm lý may mắn kia.”
“Nghe lệnh của ta, tiếp dẫn chúng ta trở về đi, không chỉ có một nhóm của
chúng ta đang trở về, ngươi không thể ngăn cản được, tiếp dẫn chúng ta trở về
trước, chúng ta sẽ có thể bảo vệ Trật Tự Thần Giáo.”
“Ta sẽ không cho phép các ngươi ô nhiễm Thần Giáo, Trật Tự Thần Giáo ta
vĩnh viễn là tín đồ thành tín nhất của Trật Tự.” Dừng lời một chút, Đại tế tự tiếp
tục nói, “Cũng là tuỳ tùng kiên trung nhất của Chủ ta.”
“Chủ, cũng sẽ trở lại, Chủ, cũng sẽ mệt, Chủ biết rằng tất cả mọi việc mà ngài
ấy làm hết đều không có ý nghĩa, chúng ta sẽ không oán hận hành vi của Chủ,
chúng ta chờ đợi sau khi Chủ trở về thì sẽ tập hợp bên cạnh ngài ấy.”
“Chủ, không cần các ngươi …những kẻ phản bội.”
“Chuyện thứ nhất mà ta làm sau khi trở về đó là đưa đầu ngón tay nhẹ nhàng
bóp chết cái tên nhóc không biết điều như ngươi, ta chưa bao giờ thấy Đại tế tự
Trật Tự dám nói chuyện với chúng ta như vậy.”
“Uy hiếp của ngươi không có ý nghĩa đối với chúng ta.”
Lúc này, lại có hai giọng nói truyền ra, hẳn là hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh kia.
“Hiện tại quân đoàn Trật Tự Thần Giáo lập tức rút khỏi Vườn Sinh Mệnh.”
“Trật Tự Thần Giáo mau lập tức ngừng việc vấy bẩn truyền thừa Sinh Mệnh.”
“Vấy bẩn?” Đại tế tự cười, “Các ngươi dựa vào cái gì để nói ra lời như vậy, bọn
các ngươi mới là thứ dơ bẩn thật sự!”
“Chờ đến lúc trở về, ta sẽ trả lại Trật Tự Thần Giáo tất cả xảy ra vào ngày hôm
nay.”
“Chờ đến lúc trở về, Trật Tự Thần Giáo sẽ không còn tồn tại, cơn giận của Sinh
Mệnh sẽ đốt cháy Giáo Đình.”
Đại tế tự mở miệng nói: “Ogurev, ngươi có nghe được không?”
Ogurev: “Không sao, chúng ta sẽ xây dựng một Trật Tự Thần Giáo mới.”
Đại tế tự nhẹ gật đầu:
“Ta sẽ hoàn thành tiếc nuối năm đó của Chủ ta, để Cây Sinh Mệnh sụp đổ, ta
nhìn xem các ngươi còn làm sao để trở về được.”
“Ngươi dám!”
“Làm càn!”
“Ogurev, sau đó không lâu, ta sẽ ra lệnh sửa chữa Ánh Sáng Trật Tự, chỉnh sửa
thân phận tứ đại tùy tùng của ngươi trở thành kẻ phản nghịch của Trật Tự, xóa
đi tất cả lời ca ngợi, lau đi tất cả tranh vẽ tường về ngươi!
Ngươi đã không xứng để tiếp nhận lời cầu nguyện từ tín đồ Trật Tự chúng ta.”
“Ngươi sẽ hối hận, Thần Giáo, sẽ bị huỷ diệt trong tay người.”
Đại tế tự: “Ta bảo vệ Trật Tự Thần Giáo, sẽ không để cho ngươi trở về.”
Ogurev:
“Ngươi không cách nào ngăn cản … cuối cùng ta cũng sẽ trở về.”
Norton lui về phía sau hai bước, ánh mắt của hắn có chút mỏi mệt.
Lúc này Ukunga mở miệng hỏi: “Ngươi vừa mới nói chuyện với ai?”
Norton khoát tay áo: “Ngươi không cần biết.”
“Được thôi, ta cũng lười biết.”
Đại tế tự nhìn thoáng qua rễ cây phía trước, ra lệnh: “Hủy nó đi, ta muốn trông
thấy nó đổ sụp.”
Ukunga cúi đầu xuống: “Cẩn tuân pháp chỉ. Nhưng…cần tốn một chút thời
gian, nó quá lớn, cho dù phần lớn đã mất đi sự sống mà mục nát nhưng một rễ
cây của nó đều là một cái Thần Quốc, bên trong còn có nuôi nhốt rất nhiều nhân
loại. Nếu như ngài đồng ý huỷ diệt cả bọn hắn thì...”
“Giải mở hạn chế Thần quốc.”
“Vậy nên bố trí cho bọn hắn như thế nào? Đó là số lượng nhân khẩu đông đến
mức khó tưởng tượng được.”
“Không cần bố trí, phá mở lồng giam, để bọn hắn từ gia súc bị chăn nuôi biến
thành người.”
“Sau đó bọn hắn sẽ chết đói, sẽ lạnh chết, sẽ tự giết lẫn nhau, số người còn sống
sót cũng sẽ không quá nhiều. Sinh Mệnh Thần Giáo sẽ cố ý bóp chết văn minh
của bọn hắn trong các Thần quốc, bọn hắn giống như một đám lươn co rút lại
một chỗ.”
“Không quan trọng.”
“Không quan trọng?” Ukunga hỏi ngược lại, “Vậy chúng ta đánh vào nơi này,
đẩy ngã Cây Sinh Mệnh, giải mở cấm chế Thần quốc thì lại có ý nghĩa gì đây?”
Đại tế tự nhìn về phía Ukunga, cực kỳ nghiêm túc nói:
“Ý nghĩa ở chỗ chúng ta sẽ không để cho nhiều người và những người khác
trong tương lai có kết cục giống nhau.”
Lập tức, Đại tế tự đưa tay chỉ về phía Karen, hỏi: “Ngươi đã nghe rõ rồi sao?”
“Vâng, nghe rõ.”
“Vậy ngươi dạy cho người thầy này của ngươi một chút, nằm suốt một ngàn
năm có lẽ hắn đã quên sạch Ánh Sáng Trật Tự.”
“Vâng, Đại tế tự.”
Dưới chân Đại tế tự lại xuất hiện vầng sáng lần nữa, tới lúc rời đi, hắn để lại lời
dặn dò cuối cùng:
“Ba ngày sau, ta sẽ triệu tập rất nhiều “Giáo tôn” đến nơi này để thương nghị
việc chia cách Sinh Mệnh Thần Giáo và truyền thừa Sinh Mệnh, ta hy vọng có
thể nhìn thấy Sinh Mệnh sụp đổ trong hội nghị đó.”
Ukunga nắm lại nắm đấm, không nói chuyện.
Chờ đến khi Đại tế tự rời khỏi, Ukunga nổi giận nói:
“Con mẹ nó, năm đó Tiranus cũng không cuồng vọng như hắn, thế mà hắn thật
sự dám xem ta như quan hầu mà ra lệnh!”
Karen không lên tiếng.
Ukunga tiếp tục nói: “Ngươi có tin không, ngày nào đó nếu hắn thật sự chọc
đến ta, ta sẽ trực tiếp đấm vào mặt hắn một cái.”
Karen nhắc nhở: “Việc này là cấm kỵ.”
“Ta cũng không phải chưa từng làm mấy chuyện cấm kỵ.”
“Giữa chúng vẫn có sự khác biệt.”
“Hắn không phải là ỷ vào mình là người thừa kế Tiranus sao, hắn không phải là
chắc chắn rằng Thần Điện sẽ không vạch mặt sao, không có thân phận kia của
Tiranus, hắn là cái thá gì?”
Karen rất muốn nhắc nhở Ukunga: Hắn, trấn áp Tiranus.
Lúc này, Ukunga chợt im lặng, nhích người về phía Karen, hướng mặt nhìn
chằm chằm vào mặt Karen.
Karen: “Chuyện gì?”
Ukunga thấp giọng:
“Ngươi nghe thấy, đúng không?”
“Ngươi đang nói cái gì?”
“Ta biết ngươi nghe thấy.”
“Ngay cả ngươi cũng không nghe thấy, sao ta có thể biết.”
“Không có gì là không thể nào, thời gian trước một nghìn năm mà ngươi cũng
có thể trở thành bạn cùng phòng với chúng ta.”
“Chuyện này cũng không giống.”
“Ta không có chứng cứ, nhưng ta có trực giác, ngươi nghe thấy, ta có thể không
cần biết nội dung, nhưng ta muốn biết, vừa nãy hắn đang nói chuyện với ai?”
“Ngươi nên đi hỏi bản thân Đại tế tự.”
Ukunga đưa tay bắt lấy bả vai Karen: “Con trai ngoan của ta, chả nhẽ ngươi
phải nhất quyết không giữ lại chút hiếu đạo nào à?”
Karen không nói.
Giọng điệu Ukunga chuyển sang uy hiếp:
“Đừng tưởng rằng ta sẽ đối xử tốt với ngươi không có giới hạn, ta đã từng nói,
từ lâu ta đã biết rằng trên người ngươi sẽ có bí mật làm ta cảm thấy hứng thú,
chờ đến khi nào trở về, chờ đến khi lấy được thứ ta muốn.
Ta sẽ từng chút từng chút đập tan bí mật của ngươi.”
“Ngươi là đang uy hiếp ta?”
“Đúng vậy, không sai.”
“Ta cảm thấy làm như thế sẽ phá hư tình bạn giữa chúng ta, ta cực kỳ coi trọng
nó.”
“Thật sao? Nhưng ta không có cảm nhận được nó từ ngươi, nghe này, trên đời
này không có bất cứ một loại quan hệ nào có thể để người ta mãi mãi nỗ lực đơn
phương vô điều kiện, sự nhẫn nại của ta đối với ngươi đã sắp đến cực hạn,
ngươi xem xem ngươi dựa dẫm vào ta lấy được bao nhiêu thứ tốt, nhận được
bao nhiêu sự che chở?”
“Kém chút phá hỏng con đường quan chức của ta cũng là che chở sao?”
“Đó là bởi vì ta biết cho dù hắn thoái vị để ngươi ngồi lên vị trí Đại tế tự thì
ngươi cũng chỉ có thể là con rối của hắn, ngươi không thể trở thành một Đại tế
tự giống như hắn, hắn sẽ không giao quyền lực cho ngươi.
Hắn muốn đi con đường xưa của ta, hắn sẽ chấp chưởng Thần Giáo ít nhất một
nghìn năm!
Làm Đại tế tự như vậy thì ngươi làm có ý nghĩa gì, ta đang giúp ngươi.”