huấn luyện ngắn hạn ở đại khu Dinger.
"Ngài Piro, mời ngài ngồi đây để thảo luận." Có người mời ông ta.
"Các ngươi thảo luận chuyện của các ngươi, đợi chút nữa ta trực tiếp mang
nhân viên đi nói chuyện trực tiếp với Chủ giáo quản lý Bộ trận pháp ở nơi này
là được."
Nói, Piro còn nhịn không được mà oán giận nói, "Nhìn các ngươi làm ra cái
chuyện tai hại này!"
Rất nhiều người trên mặt đều lộ vẻ xấu hổ.
Người ở chỗ này đều rất rõ ràng, sau khi chuyện này kết thúc, có không ít người
đang ngồi ở đây sẽ bị truy cứu trách nhiệm, bọn hắn sở dĩ còn có thể tiếp tục
ngồi ở chỗ này giải quyết hậu quả cho tốt cũng là bởi vì một khi hậu quả không
thể khống chế, trừng phạt đang chờ đón bọn hắn sẽ càng đáng sợ hơn.
"Đợi chút nữa hội nghị kết thúc, tìm một chỗ uống trà?"
"Cái này...."
"Không cần lo lắng, phương án cụ thể còn chưa xác định rõ đâu, phương án xác
định rõ xong còn phải chọn người, đợi thêm chuẩn bị, còn muốn tổ chức huấn
luyện, ít nhất phải cần thêm hai đến ba ngày."
"Được rồi, thưa thầy."
"Ừm."
Piro không nói tiếp, dựa người vào đằng sau, từ từ nhắm hai mắt, giống như là
ngủ gật lại giống là đang chuyên tâm lắng nghe nội dung cuộc thảo luận.
Hội nghị tiếp tục cho đến tận khuya mới kết thúc.
Lúc tan họp, Karen hỏi Piro: "Thưa thầy, bây giờ ngài có cần nghỉ ngơi không?"
"Không nghỉ ngơi, mặc dù thời gian xem như dư dả, nhưng dùng để đi ngủ thì
trong lòng thật sự có một chút băn khoăn, như vậy đi, ngươi đi giúp ta thông
báo cho Chủ giáo quản lý Bộ trận pháp của đại khu.... Cái vị Chủ giáo này
không phải là kiêm giữ chức vụ đó chứ?"
Kiêm giữ chức vụ có ý là, bản thân người này không phải xuất thân từ Trận
pháp sư chuyên nghiệp nhưng lại được phân công quản lý công việc của Bộ trận
pháp, loại tình huống "Người ngoài nghề lãnh đạo người trong nghề này", ở chỗ
nào cũng sẽ không hiếm thấy.
"Chủ giáo Deron là người đứng đầu trận pháp ở đại khu thành phố York."
"Hắn bây giờ đang ở đâu?"
"Đang trông coi ở tiền tuyết."
"Vậy ngươi giúp ta thông báo hắn một chút, nếu như tình huống cho phép, bảo
hắn tới đây để thảo luận cùng ta và mấy vị Trận pháp sư khác."
"Được rồi, chờ ngài ấy tới, ta tự mình dẫn đến gặp ngài."
"Haha." Piro cười, "Ta rất thích loại thái độ ham học hỏi này."
Piro hiểu lầm, Karen chỉ là đi họp cùng ông ngoại mình, ông ta lại nghĩ rằng
Karen là không muốn bỏ qua buổi hội nghị của những Trận pháp sư cấp cao.
"Vậy ta đi trước một chút, thưa thầy."
"Ừm, tốt, đêm nay ta sẽ không ngủ."
"Được rồi, thưa thầy."
Karen đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, chuyển lời cho Wilker đang đứng ngoài cửa,
Wilker ngay lập tức đi thông báo cho Chủ giáo Deron.
"Này, Karen." Tiếng của Bern truyền đến.
Karen chủ động đi tới, cùng vào chung thang máy với Bern.
Của thang máy vừa mới đóng lại, Bern đã mắng: "Nhóm chuyên gia đầu tiên
tới, mẹ nó toàn là một đám tội nhân."
"Cho nên bọn hắn mới tới nhanh nhất phải không?" Karen hỏi.
"Đúng vậy, bởi vì bọn hắn vẫn đang luôn chú ý đến tiến trình thí nghiệm."
Karen nói: "Đám người Davins kia, hẳn là sẽ mượn nhờ sự kiện này để tạo ra
một chút gợn sóng."
"Bọn hắn đương nhiên sẽ làm như vậy, thân là tín đồ Trật Tự lại mưu toan Tạo
Thần, ha ha. Nhưng không phải ta là đang nói chuyện giúp cho cái đám chuyên
gia đến hội nghị đầu tiên kia, ý đồ bọn hắn Tạo thần cũng không phải là muốn
tạo ra một vị Thần rồi đặt trên tế đàn để quỳ lạy cúng bài, mà là muốn nắm giữ
sức mạnh của Thần linh.
Đổi một cái góc độ khác mà nói, xem thần linh như là công cụ để nghiên cứu
phát minh, thật ra cũng không tính là trái với giáo nghĩa của Trật Tự, đúng
không?"
Thang máy bắt đầu ngược lên.
Bern nói: "Hiện tại cũng chỉ có thể cầu nguyện nhiệm vụ tiến vào lấy Thần khí
ra lần thứ nhất có thể hoàn thành thành công, nếu như thất bại, ha ha.... Vậy sau
này ta có thể mở Bộ thám hiểm, xin chi phí hoạt động."
"Đã xác định nhân sự chưa?"
"Chuyên gia từ trong cái tổ chuyên gia kia thôi, bốn tên."
"Ý là, đội ngũ phụ trợ để cho đại khu chúng ta chọn người?"
"Đúng thế."
"Làm sao xác định nhân sự đấy?" Karen hỏi.
"Ngươi chưa nhận được quạ đen truyền tin sao? Trong những người ta gửi quạ
đen, hẳn là bao gồm cả ngươi, trên thực tế, chính ta cũng tự gửi cho mình một
con, ha ha."
"Ngài còn có thể cười được."
"Vì cái gì không cười được?" Bern sửng sốt một chút, lập tức giống như là hiểu
ra cái gì, "Karen, ta tin tưởng, ta cũng biết, ngươi là một tín đồ Trật Tự thành
kính, nhưng ngươi càng phải tin tưởng, trên đời này, tín đồ giống như ngươi
thậm chí còn thành kính với Trật Tự hơn cả ngươi, còn có rất rất nhiều."
"Ta đương nhiên tin tưởng vào điều này."
"Đương nhiên tin tưởng?"
Cửa thang máy mở ra, Bern dẫn Karen đi vào văn phòng Đại chủ giáo, ông ta
đưa tay bắt lấy chốt cửa, nói:
"Rất nhiều tín đồ và rất nhiều thần quan, bình thường trong lúc làm việc trên
cương vị của mình, bọn hắn sẽ lười biếng, bọn hắn sẽ cẩn thận, bọn hắn sẽ dùng
quan hệ, bọn hắn biết nịnh hót, bọn hắn sẽ tham ô, thậm chí, ngẫu nhiên sẽ còn
xúc phạm đến Điều Lệ Trật Tự, nhưng Trật Tự Thần Giáo chúng ta có thể chiến
thắng Ánh Sáng Thần Giáo trong cuộc đối kháng một nghìn năm trước, trở
thành Thần Giáo đứng đầu hiện này cũng là có nguyên nhân."
Bern dùng ngón tay kia chỉ vào mình, vừa chỉ chỉ Karen: "Ta và ngươi, rất dễ
cảm thấy cô độc, lúc trước khi ta đứng trong bóng tối, loại cảm giác này vô
cùng mãnh liệt, nhưng ta vẫn vững tin vào một chuyện, chuyện đó vẫn luôn cho
ta động lực và hy vọng, muốn biết là cái gì không?"
Karen nhẹ gật đầu: "Muốn."
"Lúc ta xuống dưới họp, cố ý mở cửa sổ văn phòng ra, vậy chúng ta thử nhìn
xem, sau khi ta phát ra tin tức cần người tình nguyện tham gia cái nhiệm vụ biết
là sẽ chết chắc kia, chúng ta có thể nhận được bao nhiêu thần quan tự nguyện
báo danh."
"Kít....."
Bern mở cửa văn phòng, bên trong, bầy quạ đang bay loạn.