mộ này, rất hiển nhiên rằng bọn chúng đã có được rất nhiều thông tin đối với
tình hình bên trong lăng mộ, thậm chí là đối với nghiên cứu bên trong lăng mộ.
Giải thích hợp lý nhất đó chính là trong lúc ngài Gandiro thực hiện việc nghiên
cứu, có thể cũng không chỉ có một bên giúp đỡ ông ta, một trong số đó cũng có
sự giúp đỡ của người trong Nguyệt Nữ Thần Giáo.
Nhưng tại sao mọi việc lại trùng hợp đến như vậy.
Phu nhân Gandiro cũng đã nằm ở trong nơi này hơn một trăm năm, người của
Nguyệt Nữ Thần Giáo muốn lấy thứ ở trong nơi này sao không bắt đầu từ sớm
mà phải đợi đến tận lúc này. Chắc chắn cũng không phải là do bản thân Nguyệt
Nữ Thần Giáo là Thần giáo chính thống lại nghèo đến mức không có tiền lộ phí,
muốn đến đây chỉ có thể đi cùng với đoàn đại biểu đâu nhỉ?
Karen chủ động gián đoạn suy nghĩ trong đầu mình, dưới mắt vẫn phải tập trung
chú ý vào trên người kẻ địch và con thú được triệu hồi ra kia.
Sainz bồng bềnh bay qua, con bọ ngựa Kulisa cũng cùng lúc tiến về phía tiểu
đội của Karen.
"Chuẩn bị phòng ngự!"
Tính cách của Karen vẫn nghiêng về phía cẩn thận, nhất là khi đối mặt với
những điều không biết, thích dùng phương thức bảo thủ để tiếp xúc và giải thích
nó.
Ashley đã thu hồi Mombas, bởi vì một mình cô không cách nào đủ năng lượng
để giữ Mombas tồn tại, nhưng mà cô vẫn giữ lại Tiên Đế, để Tiên Đế tiếp tục
bay lượn ở phía trên, bởi vì duy trì Tiên Đế tồn tại tiêu hao rất ít.
Quan trọng nhất đó chính là, Ashley cần hình chiếu của một con yêu thú xuất
hiện, để giữ cho mình một chút cảm giác tồn tại!
"Đi thôi." Sainz mở miệng nói.
Kulisa chạy đến, thân hình nó hóa thành một vệt sáng màu vàng.
Muri phát ra quát khẽ một tiếng, "Ventura, lên! Bart và tôi chia nhau mà ngăn
cản, Philomena nhìn chằm chằm vào tên kia!"
Karen phụ trách chỉ huy toàn cục, Muri thì phụ trách chỉ huy hàng cận chiến
đứng ở trên cùng, hai người chỉ huy cũng sẽ không xung đột với nhau.
Sau khi Ventura hóa khổng lồ thì cơ thể cũng không thấp hơn Kulisa, nhưng về
phương diện tốc độ thì hai bên không thể so sánh với nhau, cho nên mặc dù
Ventura đã chuẩn bị rất tốt để ngăn cản Kulisa, nhưng Kulisa trong lúc chuẩn bị
va chạm vào nhau thì vòng ra sau Ventura, hai lưỡi liềm trong tay nó liên tục
chém về phía trước, vậy mà để trận pháp phòng ngự bị gián đoạn trong một
khoảng thời gian tích tắc.
Lập tức, cơ thể của nó lắc léo, ý đồ trực tiếp xuyên qua hàng phòng ngự bên
ngoài và trận pháp để tiến vào khu vực trung tâm.
Bên phía Karen thiết lập hệ thống trận pháp phòng ngự trung tâm, mang ý nghĩa
phe tấn công cũng nhất định phải từ bên ngoài tiến vào nếu muốn phá trận.
Muri tựa như đã sớm dự đoán được sẽ có tình huống này phát sinh, ưu thế của
việc chia nhau thành từng hàng nhỏ để ngăn cản đã xuất hiện, lúc này cậu ta
xông đến, một đao chặt lên trên lưng của Kulisa, nhưng trên người của Kulisa
vô cùng trơn nhẵn, một đao chặt mạnh xuống lại trượt ra ngoài, không chỉ
không thể gây ra được tổn thương gì, ngược lại để cho mình mất đà mà trượt về
phía trước.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi cơ thể sắp trượt ra bên ngoài thì tấm khiên tròn
trong tay Muri dán lên phía sau lưng Kulisa, dính lên trên, sau khi dừng người
lại, cả người Muri bám chặt xuống mặt đất, cơ bắp trên người nhanh chóng căng
lên, dùng sức mà kéo lại cơ thể của Kulisa...
Chỉ cần sự ngăn cản trong chớp nhoáng này, Memphis đã sửa chữa xong trận
pháp, áp lực của trận pháp Kendos sáu tầng lập tức ảnh hưởng lên trên người
của Kulisa, cả người Kulisa càng lúc càng chậm lại, giống như đã giẫm chân
vào trong vũng bùn.
Và các thuộc tính có hại bắt đầu chồng lên trên người của Kulisa, giống như là
nó đang bị đè ép bên dưới một cái cối xay khổng lồ.
Ventura xoay người chạy về, cậu ta không ôm lấy Kulisa, mà là ôm lấy Muri,
đem Muri xem như là một cái đinh ghim vậy, tiếp tục kéo giữ Kulisa.
Bart cầm kiếm lao về trước, cậu ta không chém hoặc đâm tới, mà là luồn kiếm
vào trong phần cổ của Kulusa, xương mọc ra trên hai tay khóa chặt lại hai đầu
của thanh kiếm, kéo mạnh.
Bên ngoài của Kulisa quả thật rất trơn, nhưng Bart dùng phương pháp như kéo
cưa để nhằm cắt đứt phần cổ của nó.
Philomena không có gia nhập vào cuộc chiến này, mà là nhìn chằm chằm Sainz
đang không ngừng tới gần.
Sainz ngửa cổ, lúc này toàn thân bị một lớp ánh trăng bao phủ, Áo Giáp Ánh
Trăng bao phủ lên trên người hắn, sau một khắc, cơ thể hắn chợt léo một cái,
tiến vào khu vực phía trước.
Philomena cũng hành động, trong nháy mắt kéo gần khoảng cách cùng với
Sainz.
Sainz giơ gây phép trong tay lên, quét về phía Philomena.
"Ầm!"
Philomena bị chặn lại, nhưng cô lập tức thay đổi một phương hướng khác để
tiến hành đột kích, Sainz lại quét gậy phép đến, Philomena lại bị đẩy lùi một lần
nữa.
Nhưng mà Philomena không hề từ bỏ, càng không ngừng tiếp tục tấn công về
phía Sainz, cô chỉ đang ngăn cản đối phương tiến lên, tạo ra cơ hội để hậu
phương giải quyết con yêu thú kia.
Nhưng mà, Philomena rõ ràng cảm giác được, đối thủ trước mắt mình này có vẻ
cũng không gấp gáp chút nào.
Sainz mở miệng nói: "Ngươi biết không, ta rất không thích loại phương thức
giao chiến này, cứng nhắc, giáo điều, rập khuôn lại không có ý tưởng mới,
nhưng cái này lại là thói quen của Trật Tự Thần Giáo các ngươi, không, là
truyền thống của các ngươi, bao nhiêu năm qua các ngươi vẫn giữ nguyên như
vậy."
Philomena không hứng thú với việc nói chuyện phiếm cùng với hắn, lại lần nữa
chủ động tập kích, nhưng lần này, đối phương không có lựa chọn đỡ đòn mà là
rất dứt khoát lùi hẳn một khoảng cách an toàn về sau, sau đó, hắn nhìn
Philomena, mỉm cười nói:
"Đi ra đây mà đánh?"
Philomena không phản ứng với lời "Mời" của hắn, ở lại trong phạm vi mà trận
pháp bao trùm, nhìn hắn chằm chằm, sau đó đứng yên bất động.
Ở phía sau, vỏ ngoài vốn trơn nhẵn đến nỗi khó tưởng tượng của Kulisa rốt cục
bắt đầu xuất hiện một chút vết rạn, lực phòng ngự của thứ này, thật sự làm
người ta kinh ngạc!
Richard hơi nghi ngờ một chút nói: "Tại sao vật này lại đần như vậy, ta cảm
giác có chút không đúng."
Karen nhìn thoáng qua Richard, anh cực kỳ tin tưởng mình cảm giác của em họ
mình, điều quan trọng nhất đó chính là chính anh cũng cảm thấy biểu hiện của
con Kulisa này cũng quá khô khan.
Chẳng lẽ là bản thể yếu hơn, thì trí thông minh cũng bị giảm xuống.
Ai cũng đều biết rõ lựa chọn bình thường nhất sau khi đánh lén thất bại thì phải
lùi ra khỏi khu vực này để tìm kiếm một cơ hội khác, mà không phải lao lên như
một con trâu đực nổi điên, trong mắt chỉ nhìn chằm chằm về một hướng, bởi vì
như vậy thì sớm muộn gì cũng bị mài chết từ từ.
"Alfred, Ánh Mắt Mị Ma!"
"Vâng, thiếu gia!"
Alfred khởi động Ánh Mắt Mị Ma, quan sát bốn phía.