Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen nói: “Ta sẽ lại đóng vai thân phận của một quan chỉ huy thiên tài lấy ra

mấy chục phương án, phương án tốt cũng có thể tạo ra sự tin tưởng.

Nếu không thì dựa theo thói quen của Thần Giáo chúng ta sợ là lại thức tỉnh

thêm mấy quan chỉ huy nữa, thời điểm đặc biệt, có thể tiết kiệm bao nhiêu thì

vẫn tiết kiệm bấy nhiêu đi.”

Alfred lấy ra một cái bản bút ký, nói: “Thiếu gia, có chuyện cần nghiêm túc

bẩm báo riêng với ngài một chút, liên quan đến sự biến hoá của tất cả các thành

viên trong quan tài.”

Darien: “Chẳng phải ta đang ở đây sao?”

“Cũng không chỉ có mỗi ngươi.”

“Vậy chắc là ta có thiên phú cao nhất, tiến bộ cũng rõ ràng nhất.”

“Không nhất định.”

“Làm sao có thể, ngươi là đang cố ý nhắm vào ta sao?”

Darien cho rằng Alfred là đang cố ý gièm pha mình, phải biết rằng dạo gần đây

hắn thu hoạch rất lớn, ỷ vào sự che chở của Karen mà há lớn miệng nhai nuốt di

sản sau khi Vườn Sinh Mệnh vỡ vụn.

Alfred cực kỳ bình tĩnh nói:

“Trên đời này, thiên tài cũng không hiếm thấy, thứ thiếu đó chính là một bệ đỡ

tốt, một cái bệ đỡ tốt có thể để cho thiên tài phát sáng, vươn tầm ngôi sao, bệ đỡ

tệ thì có thể để cho thiên tài đi rửa chén bát.

Những gì mà ngươi thu hoạch được gần đây là nhờ vào bệ đỡ mà thiếu gia xây

dựng cho ngươi, nhưng trên cái bệ đỡ này cũng không chỉ có một mình người,

những người khác cũng không phải người ngu.”

Karen nói: “Đã đến giờ, ta phải đi đến chỗ Đại tế tự để báo cáo buổi chiều, sau

khi ta trở lại rồi hãy báo cáo đi.”

“Được rồi, thiếu gia.”

“Connor.”

“A, được rồi!”

Connor thu hồi sách bài tập, hóa thành Cốt Long, chở Karen bay về phái trụ sở

tạm thời của Đại tế tự.

Darien khó hiểu nói: “Đại tế tự Trật Tự, vì sao còn không trở về Giáo Đình của

hắn mà vẫn ở lại nơi này vậy?”

Alfred nói: “Xin chú ý phát ngôn của ngươi, là Đại tế tự của chúng ta.”

Darien: “Thế nhưng mà Đại tế tự của chúng ta không phải ngươi sao?” Alfred

thu hồi quyển sổ, bỏ vào trong túi: “Ta sẽ không cho ngươi xem trước đâu.”

“Mẹ nó!”

Sau khi hội nghị kết thúc thì Đại tế tự vẫn không trở về Giáo Đình, trong mắt

người ngoài thì đây là vì bố trí trước để ứng phó với sự trở về của hai vị Chủ

Thần Sinh Mệnh, nhưng Karen biết nguyên nhân không chỉ là vì vậy.

Bởi vì khi anh vòng qua trận pháp truyền tin làm việc của Đại tế tự, đi vào trong

khu đình nhỏ kia, trông thấy trong tiểu viện trồng rất nhiều cây cỏ, trên bàn trà

có mấy loại trà, cà phê và các loại điểm tâm.

Rất hiển nhiên rằng trước khi mình đến đây thì nơi này từng có rất nhiều vị

“Norton” làm việc, mà lượng công việc tràn ra này đã cực kỳ rõ ràng.

Điều này nói rõ phân thân của Đại tế tự, lại xuất hiện dấu hiệu “Bạo động”.

Lúc Karen tiến vào nơi này còn trông thấy dưới chân Đại tế tự có ba bãi máu

đang co lại, trước đó hẳn Đại tế tự đã giết rất nhiều “mình” khác.

Khác biệt với trước đây, lần này Đại tế tự không có đọc sách, xì gà cũng không

có kẹp ở trong tay, hắn nằm trên ghế ngửa ra sau, nhắm hai mắt.

Karen không có quấy rầy, chỉ đứng ở bên cạnh.

Đại tế tự duỗi ra một ngón tay, chỉ chỉ bàn trà.

“Đa tạ Đại tế tự.”

Karen không từ chối và khách sáo, rất nghe lời mà đi đến bên bàn trà, uống trà

ăn điểm tâm, hương vị rất không tệ.

Lúc Karen đang dùng bữa, Đại tế tự vẫn ngồi ở đó nhắm hai mắt.

Trong đầu hắn đang hồi tưởng về cảnh tượng phát sinh khi trước. Tiranus, lại

một lần khôi phục.

Không giống với lúc trước hắn có ý đồ tự mình tiến hành phá vỡ và khống chế,

lần này, hắn chỉ nghĩ ra được mấy câu tự nhủ.

Giống như là người thắng tuyên bố vài lời cho thấy thắng lợi của mình.

“Norton, ngươi đã nhìn thấy, thế giới mà ngươi mong muốn, quá mức lý tưởng,

quá rời xa thực tế, ngươi cho rằng ngươi thật vĩ đại, nhưng ngươi chỉ đang

phạm vào sai lầm giống như chủ ta khi trước, điều khác biệt chính là ngươi

không hùng mạnh như chủ ta, cho nên tất cả hành vi của ngươi bây giờ nhìn lại

đều ngây thơ và buồn cười như thế.”

“Tiranus, ngươi vẫn không nên nói thêm nữa, ngươi càng lúc càng giống như

một thằng hề.”

“Đúng vậy, ta là thằng hề, bọn ta cũng đều là thằng hề, mười một phần quan sát

báo cáo lúc trước chắc là ngươi cũng đã xem rồi, ha ha, có vài báo cáo cực kỳ

không rõ ràng, nhưng ta có thể công bố đáp án cho ngươi trước. Bọn chúng, đều

giống như biến cố ở Vườn Sinh Mệnh lần này vậy.

Có phải rất nực cười không?

Ngươi dẫn dắt Trật Tự Thần Giáo, ý đồ hòng trì hoãn sự trở về của chúng Thần

linh;

Nhưng Thần chi nhánh Trật Tự, những “đại nhân” như chúng ta lại đang chủ

động thúc đẩy cái tiến trình này.

Bất kể Norton ngươi có nỗ lực cố gắng bao nhiêu, chuẩn bị trước thế nào thì

cũng không có ý nghĩa gì.

Bởi vì những “Đại nhân” chúng ta cũng là một trong những lực lượng của Thần

Giáo.

Chúng ta càng phù hợp trên mặt pháp lý hơn so với ngươi, trong mắt người

ngoài, Norton ngươi là người thừa kế của Tiranus ta, nhưng trên thực tế, ngươi

chỉ là một kẻ phản giáo.”

“Ta buồn ngủ.”

“Ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt đi, rất nhanh thì Ogurev sẽ dẫn đầu hai vị Chủ

Thần Sinh Mệnh kia trở về ở nơi này, những người khác trong số chúng ta cũng

chỉ chậm hơn hắn một chút.

Thế giới mà Chư Thần trở về cũng không đáng sợ.

Bởi vì chúng ta, cũng là nhóm Thần trở về đầu tiên, trước khi vạch mặt nhau

hoàn toàn thì ngươi vẫn là có thể đổi ý, Norton.

Chúng ta có thể che chở Trật Tự Thần Giáo, ta nghĩ, đây cũng là chuyện mà chủ

ta muốn nhìn thấy.”

“Không được làm bẩn chủ.”

“Xem đi, đến khi chúng ta lần lượt trở về, ta không tin tưởng Trật Tự Ky Sĩ

Đoàn, thần quan Trật Tự, sẽ đều bị ngươi mê hoặc mà tấn công chúng ta, chỉ

cần chúng ta vẫy tay một cái …Giáo Đình, Thần Điện sẽ đem nghênh đón

chúng ta, chủ nhân thật sự của bọn chúng.

Mà Norton ngươi, sẽ bị Trật Tự phán xét.”

“Ta không phủ nhận, nếu như chủ ta vẫy tay thì tình huống như vậy thật sự sẽ

xuất hiện, nhưng còn các ngươi … không xứng.”

“Ngươi sẽ thấy thôi Norton, rất nhanh thôi.”



Đại tế tự mở mắt ra, hắn trông thấy Karen ngồi ở chỗ đó, ăn rất ngon lành.

Nếu như là Verden, hắn cũng sẽ nghe lời mà ăn, mà cũng sẽ ăn có vẻ rất tự

nhiên nhưng không ăn cảm giác đang thật sự thưởng thức đồ ăn ngon.

Kẻ bề trên vô cùng mẫn cảm, Norton rõ ràng cảm giác được người trẻ tuổi này

thật sự xem mình là Đại tế tự, nhưng cũng chỉ là Đại tế tự mà thôi.

“Ăn ngon không?”

“Thưa ngài, thật sự rất ngon.”

“Ta nghĩ rằng khẩu vị của người Wien đều tương đối nặng, không ăn quen

những món thanh đạm này.”

“Ta cảm thấy vừa đủ.”

“Dưới mặt bàn trà có một phần văn kiện, ngươi xem một chút.”

“Vâng, Đại tế tự.”

Karen cầm lấy khăn ăn, sau khi lau tay thì lấy túi văn kiện ra.

Bên trong có không ít văn kiện, mà lại đều là báo cáo quan sát.

Khi Karen đọc phần thứ nhất thì còn không phát giác ra có gì bất thường, chờ

đến khi xem đến phần thứ tư thứ năm, lập tức nhận ra, mở phần đầu của những

văn kiện còn lại ra để cùng xem.

Đây là dị tượng được Thần Giáo quan sát được, số ít xảy ra trong những khu

vực ít ai lui tới, phần lớn đều ở trong khu vực đặc biệt do Thần Giáo khống chế.

Mỗi một phần…đều giống như phiên bản lúc trước của cứ điểm Ogurev. Nhưng

báo cáo miêu tả tương đối mơ hồ, tiến trình cũng không cao, nhưng ngay cả như

vậy thì vẫn quan sát thấy “Dấu hiệu trở về”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK