con mắt màu đỏ cũng mở ra, tương đương với vết thương vừa bị khâu lại thì
tiếp tục bị xé mở ra, con mắt đỏ khổng lồ bắt đầu vỡ nát.
Ánh lửa đỏ bắt đầu lan tràn khắp nơi, vào lúc này Cốt Long lượn trên trời lao
xuống, ôm Karen vào trong người mình.
Từng chiếc xương sườn phủ lên người Karen, ngăn cách ngọn lửa phía ngoài và
đồng thời kéo anh lên khỏi biển lửa phía dưới.
Con mắt kia là sự uy hiếp lớn nhất đối với mình cho nên Karen nhất định phải
giải quyết nó đầu tiên.
Nhưng động tĩnh bên này cũng hấp dẫn sự chú ý của những thứ khác, hải yêu
Moldavia đã tiến về phía này, tiếng ca quanh quẩn.
"Đau đầu …"
Cơ thể Cốt Long bắt đầu lay động, cho dù là trưởng thành thì trên phương diện
chịu đựng tinh thần cũng sẽ kém hơn Auggie rất nhiều, bởi vì Băng Sương Cự
Long Auggie thuộc về hệ ma pháp, mà thứ Cốt Long đáng tự hào nhất thì là thể
chất mạnh mẽ.
Connor mê mang trong tiếng ca, cô bé bắt đầu đảo quanh trên không trung, mà
Moldavia thì càng lúc càng đến gần, vươn cánh tay còn lại ra, bàn tay to lớn
sưng mủ sắp nắm lấy Cốt Long.
Nếu như không dùng thời gian nhanh nhất để thoát khỏi trạng thái “mục tiêu”
này như thì vô số sinh vật trong “nhà tù” này sẽ tiến đến, văn hóa ma cũ bắt nạt
ma mới ở trong nhà tù cũng tồn tại trong nơi này.
"Connor, thả lỏng phòng ngự linh hồn!"
Karen đặt hai tay lên trên xương cốt của Connor, Cốt Long tín nhiệm Karen lập
tức buông lỏng phòng ngự tinh thần, ý thức của Karen thuận lợi tiến vào.
Đồng thời, trên xương cốt của Cốt Long bắt đầu có một lớp rỉ sắt đang nhanh
chóng lan tràn, đây là do sức mạnh Trật Tự hoá từ trong cơ thể Karen.
"A... a…. "
Tiếng ca của Moldavia khi trước còn vẫn rất dễ nghe trong nháy mắt trở nên
khàn khàn đau đớn, cơ thể cao lớn bắt đầu lắc lư trái phải, giống như là một vị
ca sĩ vừa uống một ly thuốc độc.
Thần tính, vốn là thứ ô nhiễm đáng sợ nhất.
Chỉ có điều đây là lần thứ nhất Karen thể hiện ra một mặt này của mình thẳng
thắn như vậy; bởi vì ở bên ngoài có rất nhiều kiêng kỵ, mà những thứ bị phong
ấn ở nơi này, bọn chúng cũng không phải sinh mệnh hoàn chỉnh, bản thân cũng
là một loại ô nhiễm.
Lúc trước Connor bị hải yêu hành hạ rất khó chịu, vào lúc này giận dữ hét:
"Đến đi, so xem ai bẩn hơn!"
Cốt Long gần như theo bản năng mà chủ động va vào hải yêu.
Trong một nơi bẩn thỉu, ai càng bẩn hơn cũng có thể càng có ưu thế hơn.
Nhưng đây cũng không phải là điều Karen muốn, mục đích của anh là giúp
Connor thoát khỏi sự trói buộc rồi nhanh chóng rời đi, nhưng sau khi Connor
hoá rồng thì cũng có chút giống như Ventura khi hoá khổng lồ, sau khi hoá to
thì tư duy sẽ có chút giảm xuống, lúc trước Connor cũng không biểu hiện rõ
ràng như vậy, nhưng bây giờ khi trước đó bị hải yêu đánh sâu vào ý thức, lại bị
vết rỉ ô nhiễm của Karen tăng cường thêm nên cảm xúc càng bùng nổ hơn.
"Ầm!"
Cốt Long đụng mạnh vào trên người hải yêu, hải yêu ngã quỵ về sau, nhưng cái
tay của nó vẫn kịp nắm lấy thân rồng
Nhưng mà, sau khi bị vết rỉ va chạm trực tiếp, sức mạnh Trật tự hoá đáng sợ bắt
đầu vận chuyển, bàn tay của nó nhanh chóng biến mất, chỗ cổ tay trực tiếp rời
ra.
Karen ở trong cơ thể Connor cũng chịu một hồi chấn động, đầu như bị đánh
mạnh vào, chọi cứng với thứ như thế này, cho dù là nó, đều cảm thấy phí sức,
cái này cũng như đang kéo co với người khổng lồ.
Sâu trong linh hồn, pho tượng nghiện đói bắt đầu ngẩng đầu, bùn nhão trong
đầm lầy bắt đầu sôi sục lên.
Giống như là đang nói, nếu ngươi không chịu nổi, có thể đổi cho ta.
Nhưng nếu để cơn nghiện đói bộc phát chiếm quyền chủ động ở nơi này thì
Karen cảm thấy mình hoàn toàn không còn hi vọng, chắc chắn sẽ bị sa đọa ở
đây mãi mãi.
Ngươi yên tĩnh lại cho ta!
Karen gầm nhẹ trong lòng, pho tượng nghiện đói không thể không cúi đầu
xuống một lần nữa, đầm lầy sâu trong linh hồn cũng dần dần lắng xuống.
Bên ngoài, Cốt Long cúi người lướt xuống, vuốt rồng vạch ngang qua ngực của
hải yêu.
"Xoạt… • "
Lồng ngực của hải yêu đứng trước móng vuốt của Cốt Long giống như là giấy,
bị vạch ra hai đường vết thương sâu vào trong, một luồng khí tức nguyền rủa
nồng đậm đến cực điểm phun ra ngoài, giống như là nước mủ bốc lên.
Chỉ có điều sau khi những thứ này vẩy lên người Cốt Long, đều bị vết rỉ trung
hoà.
Nhưng cũng khiến Karen càng phải gánh vác nhiều hơn, cảm giác mệt mỏi và
trống rỗng trong đầu liên tục kéo đến:
"Connor, rời khỏi chiến trường!"
Cốt Long đang nổi hứng cũng không thèm để ý đến, xoay người một cái, chuẩn
bị làm một lần nữa.
Karen bất đắc dĩ nói;
"Ta sắp đói bụng."
Ánh đỏ trong mắt Cốt Long sau khi nghe được câu này, bắt đầu lấp lóe.
"Ai nha!"
Connor bị dọa mà tỉnh táo lại, lúc trước cô bé sợ nhất là Pall kiểm tra bài tập,
bây giờ sợ nhất là Karen đói bụng.
Lập tức, Connor không chút do dự mà xoay người, tăng tốc muốn bay ra ngoài.
Nhưng mà, khi đang bay qua cái Thập tự giá to lớn kia thì thiên sứ 12 cánh
ngực bị xuyên thủng treo Thập Tự Giá bỗng nhiên giơ hai cánh tay hướng lên
trên.
Khi đôi tay này bắt đầu mở rộng, phía trước như là xuất hiện một vùng thần
quốc, phủ kín tất cả con đường.
Lần này, rốt cục Karen xác nhận, bên trong nhà tù này vậy mà tồn tại một loại
trật tự nào đó! Bọn chúng không phải đang không ngừng bào mòn theo thời
gian, mà là ở trong trạng thái ngủ say, chỉ khi nào bị phía ngoài kích thích thì sẽ
ngay lập tức thức tỉnh hợp tác.
Nói cách khác nếu là tiếp tục giằng co ở chỗ này, tất nhiên sẽ bị vây đánh bởi
một đám càng đông hơn!
Sao có thể như vậy được, ngay cả nhà tù mà gia tộc Ponce cũng có thể thuần
hóa tốt như vậy?
"Thiên Mị, ngươi trốn đi."
Sau lưng Karen xuất hiện cặp cánh màu đen, sau đó nhanh chóng thoát khỏi
Karen rồi lao xuống dưới, giữa cặp cánh màu đen, xuất hiện hình chiếu của
Thiên sứ sa ngã, đây là sản phẩm sau khi Thiên Mị hấp thu thiên sứ.
Thiên sứ trên thập tự giá lập tức bị khí tức đồng loại này hấp dẫn, sự hận thù đối
với sự dị đoan vượt xa kẻ địch, thần quốc do thiên sứ ngưng tụ ra lập tức bị bỏ
qua, hai tay đổi hướng, chụp vào Thiên Mị.
Cốt Long thì thừa cơ hội này mà lấy tốc độ nhanh nhất xông ra khỏi vòng vây.
Thiên Mị: "…"