ngươi ăn cũng không đủ no nhưng ít ra còn có thể dùng một chút, còn ở chỗ Đại
tế tự chưa từng có thói quen dùng cơm, ta cần phải ăn nhiều một chút, nếu
không sẽ đói bụng."
Đều là người bò từng bước một lên từ dưới chót, những quy tắc này, làm sao
Verden có thể không hiểu rõ ràng.
Sở dĩ có đôi khi có thể "Lừa gạt" hoặc là "Ảnh hưởng" đến ông ta, chỉ là bởi vì
sức lực của một người có hạn, nhiều khi ông ta lười đem sự chú ý đặt ở chuyện
kế tiếp mà thôi, còn nữa, cũng không có ảnh hưởng đến lợi ích của ông ta.
Hai vị thư ký trước là do không tự hiểu rõ, cho rằng mình có thể mượn nhờ thân
phận của người ở bên cạnh và đại diện cho Người Cầm Roi để dẫn dắt quyền
lực, nhưng sự việc vừa xuất hiện chỗ sơ suất, Người Cầm Roi thoáng chú ý đến,
hai vị thư ký kia cũng bị ném cho Auggie ăn.
Thật ra ảnh hưởng tiếp theo sau cũng không chỉ có bao nhiêu đây, sau khi hai
người tranh giành vị trí Thư ký trưởng “đi” khỏi, một loạt những người ở phía
dưới của bọn họ, không chỉ có một đám ở trong phòng thư ký bị rửa trôi, ngay
cả hai nhân vật lớn trong nội bộ của hệ thống cũng chịu ảnh hưởng mà bị giáng
chức đến nơi khác.
Cho nên, ngay từ đầu Miegel đã dùng con mắt khác để nhìn nhận Karen vì còn
có một nguyên nhân khác, hắn cũng không phải là người đứng ở vị trí thứ ba
nhờ chuyện này mà được leo lên, trong phòng thư ký thì hắn cũng không có
thâm niên làm việc quá lâu, thật ra nguyên nhân là bởi vì Karen cho nên một số
lớn những người xếp ở phía trên mình bị dọn dẹp, hắn cũng chả cần nhúc nhích
gì thì đã đứng ở phía trước một cách bị động.
"Đây cũng là truyền thống của Thần Giáo chúng ta, lúc trước khi làm nhiệm vụ
bảo vệ và đi bảo vệ mục tiêu tham dự hội nghị, chúng ta cũng sẽ đói bụng, cho
nên khi đó chúng ta sẽ giấu bánh mì và sữa bò trên người để lén ăn."
Câu chuyện cũ này, Karen đã từng nói với Miegel, nhưng cũng không ảnh
hưởng đến việc kể lại một lần cho Người Cầm Roi trước mặt Miegel.
Từng có nhiều kinh nghiệm làm việc, đây là ưu điểm, con công đều biết xòe
đuôi tìm bạn tình, sao con người có thể không biết biểu lộ sự ưu tú của mình
cho lãnh đạo thấy.
Verden nhẹ gật đầu, nói: "Một vài thời điểm, lúc những người phía dưới làm
việc, quả thật có chút quá chú trọng giáo điều mà mất đi sự linh hoạt, dẫn tới
không ít người cảm thấy bất mãn và bực tức."
Cũng không thể để Người Cầm Roi cảm thấy mình là đang càu nhàu. Karen lập
tức nói tiếp: "Nhưng mà khi đó ngược lại là ta có thể hiểu được, dù sao thì như
vậy cũng khiến cho việc bảo vệ mục tiêu bớt đi nguy cơ, một vài giáo điều
trông có vẻ không hợp tình người, thường cũng là được tổng kết ra từ trong
những kinh nghiệm xương máu trước đó."
"Ha ha, đúng vậy, không sai, nhưng cũng có một chút giáo điều, đúng là cần sửa
lại.”
Lời nói lại thay đổi chiều gió.
Karen nhanh chóng nói tiếp một lần nữa: "Đúng vậy, ta cảm thầy vấn để gì cũng
đều cần phân tích cụ thể, đồng thời muốn lấy góc nhìn phát triển để xem xét,
cũng ví như trong khoảng thời gian một nghìn năm thì vấn đề nội bộ và ngoại
bộ mà Thần Giáo ta cần phải đối mặt đã có sự thay đổi rất lớn, lúc này, vì để
phát triển tốt hơn thì cần chủ động tiến hành cải cách, không thể đứng ở một
chỗ."
Đại tế tự là Phe tập quyền cải cách, là thuộc hạ của Đại tế tự thì lập trường
chính trị của Verden chắc chắn cũng là như thế.
Thật ra, đây cũng là thứ được quyết định do định vị thân phận của họ, là một thế
lực mới trỗi dậy, bọn họ vẫn có quán tính không ngừng tranh giành thêm quyền
lực, dưới sự tác động của thứ quán tính này, việc cải cách bắt buộc phải làm, bởi
vì chỉ như vậy thì mới có thể kích thích ra một cách cục biến đổi quyền lực mới.
Verden uống một ngụm rượu đỏ, nói: "Thế nhưng mà, không phải ai đều có thể
tìm hiểu được như vậy, có đôi khi cho dù ngươi đi trên đường tạo ra một chút
tiếng động, đều có thể khiến một đám người kinh hãi mà nhảy chân lên kêu to,
những thứ như thế tục và đạo lý này, cho dù ngươi có nói đến nỗi môi toác cả da
ra thì cũng không có cách nào thuyết phục được bọn hắn."
"Thế nhưng mà ta cảm thấy có thuyết phục được bọn họ hay không thì cũng
không quan trọng, mục tiêu của chúng ta cũng không phải là đi thuyết phục bọn
họ.”
"Ồ?" Verden có chút hăng hái mà nhìn Karen, "Vậy thì ngươi nói xem, nên
thuyết phục ai?”
"Thuyết phục lịch sử."
"Ừm?"
"Những chuyện bây giờ mà ngài và Đại tế tự đang làm, ta cho rằng người
đương thời vốn cũng không có tư cách để đánh giá, thứ duy nhất có thể đưa ra
lời đánh giá chỉ có lịch sử; cũng chỉ có lịch sử mới có thể hiểu các vị."
Một lời nịnh hót sau cùng, có chút dễ thấy và cứng nhắc, quá miễn cưỡng.
Nhưng nên nịnh hót thì vẫn nên nịnh hót, Người Cầm Roi đã đặt thìa xuống, có
nghĩa rằng bữa cơm trưa này sắp kết thúc, tiếp theo Người Cầm Roi muốn đến
chỗ của Đại tế tự để họp, Karen biết là mình không có cơ hội đi, anh nên rời
sân.
Đợi đến cơ hội để dùng cơm trưa cùng tiếp theo, cũng không biết là đến lúc nào,
lúc làm việc ngày thường cho dù có gặp mặt thì cũng không thích hợp để nói
mấy lời "Buồn nôn" như thế này.
Mặt khác, Karen cũng rõ ràng, hình ảnh và lý lịch của mình khi nịnh hót so với
những người khác sẽ cho cảm giác không giống nhau, có thể hơi trung hoà đi
một chút.
Sau khi Người Cầm Roi nghe được lời nói này, đầu tiên là cảm thấy buồn cười,
nhưng tưởng tượng đến những việc mà người người trẻ tuổi trước mắt này từng
hoàn thành thành công trong quá khứ, vậy mà cảm nhận được một sự thành
khẩn từ trong lời này.
Có cảm giác hắn ta không chỉ có rất giống mình lúc tuổi còn trẻ, đồng thời hắn
cũng rất hiểu ảo tưởng của mình.
Người Cầm Roi nhìn Miegel đứng ở bên cạnh một chút, cười nói: "Miegel, ta
cảm thấy vị trí của ngươi có thể thử hoán đổi với Trưởng khu Karen một chút,
bởi vì Trưởng khu Karen rõ ràng càng thích hợp với vị trí Thư ký trưởng hơn
ngươi."
Miegel đáp lại nói: "Thuộc hạ công nhận, nhưng vấn đề là năng lực của Trưởng
khu Karen là rất toàn diện, thuộc hạ ngoại trừ việc làm thư ký, những phương
diện khác đểu thiếu kinh nghiệm và sự rèn luyện, nếu hoán đổi vị trí mà nói,
Trưởng khu Karen là sẽ không chút trì hoãn mà hoàn thành công việc càng tốt
hơn, thuộc hạ thì lại không được, sợ là sẽ làm hỏng chuyện."
"Ha ha ha." Người Cầm Roi phát ra tiếng cười cởi mở, "Miegel, nhận thức của
ngươi đối với bản thân mình cũng rất rõ ràng."
Miegel: "Đúng vậy, lúc nào ta cũng hiểu rõ về năng lực bản thân, như vậy thì
mới có thể bảo vệ được bổn phận của mình."