Khóe miệng Luke lộ ra nụ cười chế giễu:
“Cho dù tôi chết chắc, tôi cũng sẽ không để cho mình biến thành tế phẩm mua
vui cho ngài, nếu người của ngài còn không ra tay, ngài sẽ phải chôn cùng tôi.”
Đối với Luke hiện tại, ông ta biết mình không thể nào sống tiếp, cho nên lực
sinh mệnh thật sự không tính là thứ quý giá gì.
Karen biết rõ ràng, trận giao đấu này đã rơi vào thế cục chết.
Luke không hổ là thẩm phán xuất thân từ Đòn roi của kỷ luật, ông ta tinh thông
chiến đấu.
“Súng trừng phạt… Ngài cũng là tín đồ của Thần Kỷ Luật? Tôi rất hiếu kỳ, rốt
cuộc ngài là cảnh giới gì.”
Luke vừa nói, vừa tiến hành khôi phục cuối cùng với hai bộ xương khô mà
mình điều khiển, ông ta dự định khi hai bên giao đầu lần nữa, không tiếc mọi
giá giết chế Karen, đây là thứ mà ông ta có thể theo đuổi duy nhất lúc này.
“Còn chưa đến thẩm phán.”
Karen vừa trả lời vừa trấn an sức mạnh linh tính có chút hỗn loạn bởi vì vừa
phải chịu súng trừng phạt nổ tung trong cơ thể mình.
“Còn chưa tới thẩm phán sao… Đáng tiếc, nếu ngài tới cảnh giới thẩm phán,
chắc chắn cục diện sẽ khác hoàn toàn bây giờ, bởi vì thẩm phán là sự tích lũy
tiền mặt của ba giai đoạn cơ bản trước đó.”
“Được, như ông mong muốn.”
Karen cắm kiếm Lưu Tư vào mặt đất bên cạnh, hai tay chạm vào mặt đất.
Một sợi xích màu đen xuất hiện phía trước Karen, bắt đầu xoay quanh Karen,
càng kéo càng dài, phạm vi bao trùm cũng càng lúc càng lớn, lấy Karen làm
trung tâm, xuất hiện một hình cung hoàn toàn ngưng tụ từ Trật Tự Tỏa Liên.
Karen ngẩng đầu, nhìn về phía Luke, trong đôi mắt không có chút cảm xúc.
Nhưng ánh mắt này khiến trong lòng Luke cảm thấy ớn lạnh một cách khó hiểu,
rõ ràng bây giờ hai bên đang cùng ở trong một nhà xưởng, đối phương đang
quỳ, mình vẫn đứng, nhưng không biết tại sao, ông ta cảm thấy mình giống như
đứng phía dưới, còn đối phương lại ngồi bên trên mình và nhìn xuống mình.
Theo bản năng, ông ta tăng tốc tiến hành khôi phục hai bộ xương khô, lúc này,
hai bộ xương khô chỉ còn lại phần chân phía dưới đầu gối vẫn chưa khôi phục
hoàn toàn, nhưng hai cái liềm đã vung lên trở lại.
“Xét xử, bắt đầu!”
Một tiếng chuông bỗng nhiên vang lên.
“Luke, có người tố giác ông cử hành hành vi nghi thức mang tính chất sát hại
với người bình thường, ông có thừa nhận không?”
“Luke, có người tố giác ông để che giấu tội ác của mình, giết đồng nghiệp và tín
đồ khác diệt khẩu, ông có thừa nhận không?”
“Luke, có người tố giác ông phản bội tín ngưỡng Thần Kỷ Luật, đã sa đọa, ông
có thừa nhận không?”
Luke nhìn Karen lúc này, nghe những lời này, cũng phải cười nói:
“Ha ha, ngài điên rồi sao, hay là… ừm?”
Sợi xích màu đen vốn đang xoay quanh từng vòng lại từng vòng bên cạnh
Karen bắt đầu từ từ dung hợp, hình thành một vòng tròn màu đen có diện tích
khổng lồ.
Khi vòng tròn màu đen này xuất hiện, Karen gần như cảm nhận ở một vị trí trên
cao, một sợi xích mênh mông đang vận chuyển lạnh lùng, trên người nó, hình
như đã ngăn cách tuổi tác và lịch sử.
Loại cảm giác này, chỉ xuất hiện trong chốc lát, không thể phát giác ngay lập
tức.
Karen lẩm bẩm nói: “Quả nhiên, Thần Kỷ Luật, vốn tồn tại.”
Ngay sau đó,
Từ trong vòng tròn này, bắt đầu có bóng hình từ từ nổi lên từ phía dưới.
Từ phía sau Karen, xuất hiện rất nhiều cô gái với ánh mắt ngây dại và vẻ mặt đờ
đẫn, các cô gái đều là hư ảnh, nhưng lại giống như chân thật, đây đều là các cô
gái đáng thương bị nhốt trong chuồng heo nuôi dưỡng ở trong hầm xưởng lạp
xưởng đêm đó.
Khi các cô gái xuất hiện, tuy rằng các cô gái không hề cử động, cũng không
phát ra thanh âm gì, nhưng trong phút chốc sự lên án lặng lẽ lại giống như tràn
ngập khắp nhà xưởng.
Vẻ mặt của Luke bắt đầu trở nên đau khổ, từ phía sau ông ta lại hiện ra một con
búp bê vải, lúc này hai con búp bê vải bắt đầu run run, hai bộ xương khô sắp
được khôi phục xong cũng bắt đầu xuất hiện sự rối loạn nhẹ.
Bởi vì giờ phút này bên tai của Luke tràn ngập tiếng khóc lóc kể lể, ảnh hưởng
đến tinh thần của ông ta, cũng làm gián đoạn thuật pháp của ông ta.
Bên trái cơ thể Karen hiện ra một bóng hình phụ nữ, ánh mắt của cô ta bình
thản, khi cô ta xuất hiện, bên người giống như xuất hiện âm thanh sóng biển, là
cô Annie.
Bên phải cơ thể Karen hiện ra bóng hình của ông Pavaro, ánh mắt của ông ấy
kiên định, khi ông ấy xuất hiện, dưới chân lại cũng xuất hiện một sợi xích màu
đen, nhưng lập tức cũng hòa nhập với màu đen xung quanh.
Karen lại nhìn về phía Luke, chất vấn nói:
“Luke, với những điều tố giác ở trên, ông có thừa nhận không?”
“Sao lại thế này, sao lại thế này, không thể nào, không thể nào!”
Luke vốn chưa từng thấy cảnh này, phải biết rằng, ông ta cũng từ thẩm phán
thăng chức đến quan phán quyết.
“Là ảo thuật, là ảo thuật, là mê hoặc, đúng, chắc chắn là mê hoặc!”
Karen chậm rãi đứng lên,
Từ trong vòng tròn màu đen phía trước anh.
Hiện lên một một quyển sách dày và nặng tỏa ra hơi thở uy nghiêm - [Điều lệ
Thần Kỷ Luật]!
Lúc này, trong đầu Karen hiện ra cảnh ông nội Dis đọc [Điều lệ Thần Kỷ Luật],
cũng hiện ra cảnh ông Pavaro đọc [Điều lệ Thần Kỷ Luật] trước chuồng heo.