Gần như gầm nhẹ nói:
"Cái gia tộc Rafael này, suýt chút nữa thì chiếm đoạt gia tộc Ellen chúng ta sao?
Không,
Không,
Đợi chút nữa,
Còn có,
Trong lúc ngươi vừa kể lúc nãy, vị Dis kia, Dis ngưng tụ ra ba mảnh vỡ thần
cách, ông ta dùng một cái phân thân, một cái phân thân có mảnh vỡ thần cách,
đó cũng là một vị Trưởng Lão Thần Điện!
Rồi vị Trưởng Lão Thần Điện này, cố ý sử dụng trận pháp dịch chuyển của Trật
Tự Thần Giáo, đi đến Wien, để chỉ vì giết một cái tên Rafael quèn?"
Hiển nhiên, so với sự nghèo túng của gia tộc Ellen, sự lựa chọn này, càng làm
cho Recar cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
"Đúng thế." Pall gật đầu.
"Cái tên ngớ ngẩn nào làm ra quyết định này?" Recar hỏi.
"Chính hắn kìa."
Pall duỗi ra móng vuốt, chỉ chỉ lão Anderson đã sớm té xỉu nằm trên đất.
Vị này là lão gia chủ có địa vị cao nhất trong nhà Ellen lúc này, vẫn luôn nằm
hôn mê ở đó từ lúc đầu đến giờ, sau đó, cũng không ai để ý.
"Hắn ta nên bị ném xuống biển để cá mập ăn." Recar nói, "Không, đem hắn
ném xuống biển thậm chí có thể còn làm vấy bẩn biển khơi mà ta yêu thích!"
Pall nhẹ gật đầu, nói:
"Lúc tôi biết bọn hắn viết vào phiếu tên sách... Ông biết phiếu tên sách màu tím
phải không a?"
"Công hàm của Trật Tự Thần Giáo mà chỉ có Trưởng Lão Thần Điện mới có tư
cách phát, đại biểu cho ý chí của Trật Tự Thần Giáo, nguồn gốc đến từ nội dung
thần thoại tóm lược trong Trật Tự Chi Quang của Trật Tự Thần Giáo."
"Bọn hắn trên phiếu tên, viết xuống tên Rafael."
"Ba!"
Một bàn tay của Recar đập lên trên mặt mình:
"Cho nên, ý của ngươi là, gia tộc không phải được chăn nuôi, mà là trong điều
kiện không phải bị người ta chăn nuôi, đã biến thành một tổ đầy ngu xuẩn rồi
hay sao?"
"Đúng thế."
"Ta đột nhiên cảm giác được, còn không bằng bị nuôi nhốt." Recar nói, "Chí ít
lúc bắt đầu bị nuôi nhốt, cũng không cần lại đi ra ngoài mà mất mặt xấu hổ."
"Ách... Vấn đề này, thật ra cũng không cần thảo luận. Để tôi nói tiếp đi, thời
gian của ông còn không nhiều."
"Ừm."
"Dis lúc trẻ tự nổ tung ở chỗ của Trật Tự Thần Điện, chấn nhiếp Trật Tự Thần
Giáo;
Dis trung niên hoàn thành ước định cùng với nhà Ellen chúng ta, sau khi giết
Rafael, dùng mảnh vỡ thần cách kia làm lễ vật mà đưa cho Trật Tự Thần Điện;
Dis về già, cũng là Dis ngay lúc này, sau khi lấy ra liên tiếp 2 mảnh vỡ thần
cách, lựa chọn về đến nhà, bước vào ngủ say, cảnh cáo Trật Tự Thần Điện
không cho phép lại dòm ngó đến nhà Inmerais, đợi đến khi tuổi thọ của ông ta
đi đến cuối cùng, một mảnh vỡ thần cách còn lại, cũng sẽ giao cho Trật Tự
Thần Giáo."
"Ta có thể hiểu được ông ta." Recar nói, "Sau cả cuộc đời đặc sắc, mới có thể
cảm thấy, nhà, mới là bến cảng quay về cuối cùng. Loại cảm giác này, trước lúc
chết thật ra ta cũng đã trải nghiệm được."
"A, lúc trước, Dis còn sử dụng huyết tế, rút đi tất cả linh tính của hậu duệ nhà
Inmerais, duy chỉ không có rút đi của Karen, cũng chính là kẻ mà triệu hồi ông
thức tỉnh."
"Nói cách khác, cậu ta là người thừa kế huyết mạch duy nhất của gia tộc kia
hiện tại?" Recar rất nhanh bắt lấy mấu chốt của vấn đề, "Một người thừa kế duy
nhất có thể sinh ra huyết mạch của gia tộc Dis!"
"Mặt khác, cậu ta cũng giáng thế thông qua Nghi Thức Đón Thần siêu quy
cách."
"Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách?"
"Ông có thấy con chó kia rồi chứ?"
"Chó?" Recar gật đầu, "Lúc ta mới leo ra từ trong mồ, có nhìn thấy nó, con chó
kia, rất không bình thường."
"Tà Thần được triệu hồi từ Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách kia, đã bị phong
ấn trong cơ thể của con chó kia."
"Trong cơ thể của con chó kia, phong ấn một vị Tà Thần?" Bá tước Recar có
chút choáng váng, "Vậy còn cậu ta thì sao?"
"Cậu ta đẩy Tà Thần ra ngoài, kế thừa thân thể của Karen, trở thành Karen mới,
cũng là người thừa kế mà Dis nhận định."
"Đẩy... Tà Thần ra ngoài?"
"Đúng vậy, cho nên Tà Thần bây giờ cũng chỉ có thể đi làm chó."
"A... Ta không cảm thấy đây là chuyện cổ tích, bởi vì ngay cả chuyện cổ tích
cũng không dám viết như thế."
"Mặt khác chính là, Karen trước lúc được Thanh Tẩy, cũng là lúc cậu ta vẫn còn
là người bình thường, đã có thể sử dụng Thức tỉnh mà cấp bậc Quan Thẩm Phán
của Trật Tự Thần Giáo mới có thể sử dụng.
Lần trước cậu ta có nói qua gặp được ông, lúc đó, cậu ấy còn chưa được Thanh
Tẩy, vẫn như cũ là một người bình thường."
"Cái này..." Recar bây giờ mới nhớ lại lần thứ nhất gặp mặt của mình và Karen,
bỗng nhiên đã nhận ra một vài điều không thích hợp, đó chính là ánh mắt đối
phương lúc nhìn mình, rõ ràng có chút ít cảm xúc không nên thuộc về của một
Đại chủ giáo, chỉ là về sau đối phương lại trở nên rất bình tĩnh.
Cho nên, ngay từ đầu là biểu cảm chân thật, về sau, là giả bộ sao?
"Dis chìm vào giấc ngủ say, muốn gia tộc của mình về sau thoát ly khỏi hệ
thống giáo hội, trải qua cuộc sống của người bình thường, nhưng Karen muốn
đi xem sự đặc sắc thật sự của thế giới này, cho nên, Dis đã lót xong đường cho
cậu ấy.
Gia tộc Ellen, là trạm dừng chân thứ nhất sau khi cậu ta rời khỏi nhà."
Pall nghiêng đầu, lại liếc mắt nhìn lão Anderson đang hôn mê nằm dưới đất:
"Ông nói hắn là kẻ ngu xuẩn phải không, hắn lại có thể cho ngươi một niềm vui
bất ngờ, đó chính là ngày đầu tiên lúc tôi và Karen đến trang viên Ellen, hắn đã
sắp xếp để Karen ngồi ở vị trí chủ tọa, đem phòng ngủ chính và phòng sách đều
nhường cho cậu ấy, để cậu ấy trở thành gia chủ đương nhiệm trên thực tế của
gia tộc Ellen.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, lúc đối mặt với Nữ hoàng Gloria muốn
dùng máu tươi của gia tộc Ellen làm thức ăn, cậu ta mới đi thử thức tỉnh ông
đấy.
Thức tỉnh lại ông, chắc chắn cần phải trả một cái giá rất lớn, lúc trước đây, trong
lòng của cậu ấy chắc cũng rất thấp thỏm lo âu, nhưng cậu ấy vẫn làm, cho nên,
cậu ấy đối xử với gia tộc Ellen, vẫn rất tốt."