yên tại chỗ nghe Punk báo cáo.
Kết quả kiểm tra rất lạc quan, mà trong khoảng thời gian đứng ở đây này thì chỉ
có một tia chớp đánh trúng vòng phòng hộ của cứ điểm, so với lần trước đứng ở
chỗ này thì tần suất hạ thấp xuống rất nhiều.
Điều này có nghĩa là tiến trình trở về đã chậm lại.
Theo lý thuyết thì không nên như vậy, bởi vì Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn uy hiếp Vườn
Sinh Mệnh, hẳn là sẽ để bọn hắn tăng tốc mới đúng.
Sau khi Punk báo cáo xong tình hình thì phát ra một tiếng cảm thán:
“Ngài Bộ trưởng, ta nói nếu như … nếu như ngài Ogurev thật sự trở về, xuất
hiện ở trước mặt của ta …ta phải xử lý như thế nào?”
“Ngươi có biết mỗi khi ta gặp phải tình huống bàng hoàng như thế này thì ta sẽ
làm thế nào sao?”
“Xin ngài chỉ thị.”
“Ta sẽ xem Điều Lệ Trật Tự, nó luôn có thể chỉ dẫn phương hướng cho ta, ta
nghĩ, ở trong cứ điểm Ogurev hẳn là cũng có Điều Lệ Trật Tự nhỉ?”
“Là có.”
“Thế nhưng thật sự ta phải ra lệnh nã pháo về phía ngài Ogurev sao?”
Nghe được câu này, Karen không khỏi dùng khóe mắt liếc qua Dikno đang đeo
mặt nạ đứng đó không xa.
Vị này có vẻ không cảm thấy có gì phiền não về chuyện đó.
“Punk, ngươi là đang báo cáo về tín ngưỡng của mình cho ta nghe sao?”
“Không, không phải, ta chỉ là muốn thổ lộ cho ngài biết.”
“Vậy ta sẽ trả lời chính xác cho người rằng lúc cấp trên ra lệnh thì ngươi chấp
hành nghiêm ngặt là được.”
“Phía trên sẽ ra lệnh như vậy sao? Ý của ta là, ai có thể, ai lại muốn gánh vác
trách nhiệm như vậy?”
“Sự việc có lẽ cũng không phức tạp giống như ngươi nghĩ, trên đời này, cũng có
không ít người có can đảm để gánh vác trách nhiệm.”
Kevin trở về sau khi kiểm tra xong, Karen cũng cùng lúc cáo biệt Punk, lại dặn
dò thăm hỏi một chút những nhóm thần quan còn ở lại nơi này, sau đó mới ngồi
xe ngựa dịch chuyển rời khỏi cứ điểm.
Trong xe ngựa, Neo mở miệng nói: “Một đám thần quan Đòn Roi Kỷ Luật cuối
cùng ở lại nơi này có phải còn có nhiệm vụ đặc biệt khác không?”
“Ừm.” Karen không phủ nhận, “Trong thời điểm quan trọng có thể dùng mệnh
lệnh để giải trừ quyền chỉ huy của Punk.”
Neo nhún vai: “Ta biết ngay, do Người Cầm Roi sắp xếp sao?”
“Do ta sắp xếp.”
“Ha ha, được rồi.”
Karen xòe bàn tay ra, Kevin đặt chân chó lên.
Sau khi quan sát xong, Connor đưa giấy và bút đến, Karen vẽ lên phía trên.
Khác với bức vẽ đầu tiên thì trong hình ảnh mà Karen nhìn thấy lần này thì trên
mỗi khối u trên Cây Sinh Mệnh đều có vầng sáng rất rõ ràng.
Điều này có nghĩa rằng những Thần linh vốn đang ngủ say trong các khối u kia
đang chủ động đem phần sức mạnh còn sót lại truyền cho Cây Sinh Mệnh để gia
tốc tiến trình trở về.
Mà Orgulev vốn đứng ở trước dẫn đường, những tia sét đánh xuyên qua con
ngươi của hắn đã chuyển dời đến những bộ phận khác trên cơ thể, trong tròng
mắt của hắn, mang theo sự oán độc vô cùng.
Cây Sinh Mệnh cảm nhận được uy hiếp rất rõ ràng, bọn hắn cũng đang gia tốc,
nhưng tiến trình, không chỉ không nhanh hơn mà còn chậm lại. Thế nhưng mà
cảnh giới của mình rõ ràng đang tăng lên, bộ dạng của pho tượng nghiện đói rõ
ràng đã càng lúc càng giống mình, cho nên, sức mạnh của Thần Trật Tự hẳn là
phải càng lúc càng suy yếu mới đúng.
Neo nói: “Kỹ năng vẽ của cậu càng ngày càng tốt.”
Karen đưa bức tranh này cho Connor, để cô bé thu lại, sau đó, anh lại vẽ một
bức tranh khác.
Nội dung bên trong bức tranh cũng tương tự bức tranh trước, nhưng chi tiết hơi
mơ hồ đi, ví như đôi mắt của Orgulev cũng không còn thể hiện ra cảm xúc.
Chờ một lúc nữa phải đem nộp nó lên cho Đại tế tự, vì lý do an toàn, không thể
vẽ quá chi tiết.
Neo nhìn về phía Dikno, hỏi: “Có thể ngăn cản trước không? Ý của ta là, để bọn
hắn không có cách nào thoát ra.”
Dikno lắc đầu, nói: “Hoàn cảnh của hư không nghịch chiều cũng không thích
hợp để chúng ta tác chiến, lúc bọn hắn trở về thì nhiều nhất chúng ta chỉ có thể
xác định trước toạ độ, điều động lực lượng đến để phát động một cuộc chiến đối
mặt.”
Neo cầm bức tranh, chỉ vào một đống khối u trên Cây Sinh Mệnh: “Này, có thấy
bao nhiêu Thần linh trên đó không? Ngươi đã từng đánh một cuộc chiến như thế
à?”
“Loại quy mô này đặt ở thời đại Thần chiến cũng chỉ là nhỏ thôi.”
“Thế nhưng mà lúc Thần chiến thì cả hai bên đều có Thần linh, bên phía chúng
ta chỉ có lực lượng của Thần Giáo.”
Dikno có chút khó hiểu mà nhìn Neo.
Neo chỉ vào mặt mình nói: “Mẹ nó! Ngươi không phải đã xem ta là chiến lực
cấp Chủ Thần đấy chứ?”
Dikno hỏi ngược lại: “Không phải nên thế sao?”
“Nên cái khỉ gió, con mẹ nó chứ hiện tại ta chỉ là một tên thần bộc, ngươi có
biết thần bộc có ý nghĩa gì hay không, trong giáo phân công làm việc thì ta chỉ
có thể đi cao ốc giáo vụ để làm một nhân viên tiếp nhận ngồi sau cửa kính, cái
loại nhân viên mà trợ cấp chỉ có 300 phiếu điểm đấy!”
Karen hỏi: “Neo, bây giờ ngài đã thích ứng với trạng thái sau khi thanh tẩy
chưa?”
“Thích ứng cái gì mà thích ứng, ta cảm thấy cậu chuẩn bị quy cách thanh tẩy
quá cao nên bây giờ xảy ra vấn đề rồi đấy.”
“Giúp ngài chuẩn bị quy cách cao mà không tốt sao? Alfred vì thế mà phải bỏ ra
rất nhiều công sức đấy.”
“Tốt, cực kỳ tốt, bây giờ mỗi đêm lúc ta đi ngủ, tắt đèn nhắm mắt lại thì trong
đầu còn sáng hơn mở mắt nhìn thẳng vào bóng đen!
Mà mỗi lần thật vất vả mới ngủ được, trong lỗ tai sẽ nghe được một giọng nói,
trực tiếp làm ta không còn buồn ngủ thì cũng thôi đi, còn để con mắt lỗ tai cái
mũi bao quát làn da toàn thân của ta đều tràn ra máu tươi, bây giờ ta cũng
không dám ngủ trên giường, sợ làm bẩn ga giường, ta ngủ trong bồn tắm.”
“Giọng nói gì?”
“Cậu không phải nên quan tâm đến chuyện ta chảy máu trước à?”
“Chuyện này ta đã từng trải qua, từ từ thì ngài sẽ quen thôi, trước hết thì nói đến
giọng nói mà ngài nghe được đi.”
Neo thở dài, giống như là đang bắt chước giọng điệu nào đó,
Mở miệng nói:
【 “Ngươi mệt mỏi rồi, ta đứng thay ngươi một lúc.” 】