sẽ chiến thắng tà ác, đối với Trật Tự Thần Giáo mà nói, người tốt nhất để tự cắt
bỏ khối thịt thối rữa trên người của nó cũng chính là thành viên của Trật Tự
Thần Giáo, mới có thể xử lý lễ tang như là một đám cưới."
"Nghe thấy lời này làm tôi cảm thấy rất chờ mong. A, trước kia tôi cũng sẽ
không nói ra những lời này, thậm chí cũng không thích suy nghĩ và làm việc
theo phương thức này."
"Có lẽ nguyên nhân bởi vì ông đã chết qua một lần rồi, khó tránh khỏi sẽ buông
thả bản thân mình một chút, trước đây tôi cũng quen biết một vị trưởng bối
cũng hành động giống như vậy."
"Là như thế này a."
"Tôi ngủ một hồi, ngài giúp ta trông coi một chút."
"Tốt, bây giờ tôi cũng không cần nghỉ ngơi."
Karen kéo kéo ghế ngồi ra đằng sau, sau đó nằm xuống đi ngủ, không có chút
phòng bị gì với ngài Pavaro.
Sau đó, Karen thật sự ngủ thiếp đi.
Sau hai giờ, Karen bị ngài Pavaro đánh thức, mở mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ
xe, Alfred đã đi về phía này.
Mở cửa xe, Alfred ngồi vào ghế lái, nói thẳng:
"Thiếu gia, tôi bắt được hai tên quản lý, trong đó có một tên là người của gia tộc
Rafael, hỏi ra kết quả là, cách mỗi một đoạn thời gian sẽ có một đám công nhân
nữ bị chuyển đi, nhưng địa điểm chuyện đến thì họ cũng không biết, quá trình
này đều do ngài Tadel và quản gia của ông ta cùng với một đám người khác
chịu trách nhiệm."
"Cho nên, vẫn là cần phải đến nhà của ngài Tadel sao." Karen nói, "Cần tôi lái
xe không, anh cũng nghỉ ngơi một chút đi?"
"Không cần đâu thiếu gia, tôi không sao."
Alfred một lần nữa khởi động xe.
"Nếu như là tôi, ta sẽ lựa chọn điều tra trong số những nhà máy mới xây gần đi,
nhà máy nào là có xây tầng dưới, bao quát ga ra tầng ngầm, nhưng sẽ chậm một
chút." Pavaro tiên sinh nói.
"Tôi biết." Karen nói, "Nhưng tôi không thích chậm."
"Tôi nghĩ, ông nội của cậu chắc chắn cũng là một người nóng tính."
"Đúng vậy, ngài đoán không sai, ông nội tôi là người không kiên nhẫn nhất ở
trên đời này, ha ha."
"Ha ha..." Alfred cũng cười.
"Tha thứ cho tôi hỏi một câu, ông nội của cậu, vẫn còn sao?"
"Còn, còn sống rất tốt, ông ấy đang chờ tôi về nhà."
"Thật tốt."
"Thiếu gia, lúc tôi khống chế bọn chúng để thôi miên tra hỏi trong văn phòng,
liên tục ca ngợi quang minh a, thuận tiện còn bố trí thêm một cái trận pháp hệ
Ánh Sáng nhỏ, tinh hóa cái văn phòng đó một chút."
"Người đã chết rồi sao?" Pavaro tiên sinh hỏi.
Alfred lơ đễnh nói: "Loại cặn bã này, sao còn xứng được sống? Hai tên quản lý
kia đều biết chuyện này."
"Anh đang đợi bọn chúng bị thức tỉnh rồi tra hỏi sao? Nhưng nếu chỉ đơn giản
là đẩy sự nghi ngờ lên Quang Minh Thần Giáo, thì làm vậy cũng quá đơn giản
rồi?"
Alfred nhìn về phía Karen, vấn đề này, anh ta không tiện trả lời.
Karen thì trực tiếp trả lời:
"Có một đám tàn dư chất lượng khá cao của Quang Minh Thần giáo lúc này
đang hoạt động ở Yorktown."
Ngài Pavaro há miệng ra, rất lâu mới khép miệng lại, nói:
"Cậu thông minh hơn tôi rất nhiều."
"Lúc ngài báo cáo lần đầu tiên, đã tự chặn lại những con đường khác của mình."
"Nếu như đổi lại là cậu thì sao, lúc lần đầu phát hiện tình huống, sẽ không lựa
chọn báo cáo sao?"
"Sẽ không." Ánh mắt Karen nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, "Ngay cả hắn ta tôi
còn không tin, sao có thể tin vào những kẻ thờ phụng hắn?"
Biệt thự nhà Tadel;
Phòng khách lầu một.
Quản gia Muen đang cầm bút máy ký tên, ký xong thì khép lại tài liệu, hai tay
đưa cho người trước mặt.
"Quản gia... A không, ngài Muen, phần di chúc chia tài sản này, trên cơ bản đã
hoàn thành, từ bây giờ, bao gồm căn biệt thự này, tất cả tài sản trên danh nghĩa
của Tadel, đều đã thuộc quyền sở hữu của ngài."
"Tôi sẽ đem toàn bộ, đều hiến cho Rafael!"
"Ừm, rất tốt, Tadel đã làm cho gia tộc Rafael thất vọng một lần, hi vọng ông có
thể tỉnh táo."
"Đương nhiên, đương nhiên."
"Bảo đảm phải làm tốt."
"Đúng, tôi biết rõ. Chỉ là, tôi còn có một việc cần bẩm báo ngài, xin ngài nộp
cho gia tộc."
"A, là cái gì?"
"Đây là thứ mà tôi tìm thấy trong biệt thự, là đồ vật mà Tadel giấu đi."
Quản gia Muen mở hộp ra, bên trong là một chồng thư rất cao, còn có ba quyển
bút ký thật dày.
"Những bức thư này, ông cũng nhìn qua rồi sao?"
"Không dám giấu diếm ngài, đều xem qua, tôi nhất định phải bảo đảm những
thứ mà mình nộp lên gia tộc là những manh mối có giá trị."
"Thần Ánh Sáng..."
"Đúng vậy, những thư này đều là do Tadel viết cho thần Ánh Sáng."
"A, thế mà viết thư cho thần, hắn dự định gửi tới nơi nào a? Quang Minh thần
giáo, đều đã sớm tiêu vong trong dòng chảy lịch sử."
"Cho nên, tôi cảm thấy Tadel phản bội, là bởi vì hắn bị Quang Minh thần giáo
mê hoặc, bên trong ba quyển bút ký này, đều là giáo nghĩa của Quang Minh
thần giáo mà Tadel tự mình ghi.
Hắn cảm thấy vợ của hắn chết, và vấn đề của con trai hắn, đều là do hắn làm
chuyện ác nên mới có báo ứng lên gia đình của mình.
Cho nên ở trong những bức thư kia, hắn lần lượt sám hối hy vọng và chuộc tội
với Thần Ánh Sáng."
"Đây chính là nguyên nhân mà hắn phản bội sao? Ông làm việc rất tốt."
"Đây là việc mà tôi phải làm."
"Lại cẩn thận điều tra một chút, Quang Minh thần giáo mặc dù đã diệt vong,
nhưng tàn dư quang minh vẫn luôn tồn tại, hắn ta chắn chắn đã tiếp xúc với tàn
dư của Quang Minh thần giáo rồi sau đó bị lây nhiễm tư tưởng."
"Tôi sẽ tiến hành sàng lọc điều tra, tìm ra tàn dư của Quang Minh Thần Giáo."
"Ừm, tốt, còn về thứ này, ta sẽ nộp cho đại thiếu gia, cũng sẽ giúp ông lĩnh công
trước mặt ngài ấy."
"Cám ơn ngài bồi dưỡng và diều dắt."
"Đều là làm việc vì gia tộc thôi, a, đúng, đứa con trai kia của Tadel, sau khi trải
qua điều trị tâm lý, trở lại bình thường phải không?"
"Sau khi Tadel chết, bệnh cũ của nó lại tái phát, trước kia chẳng qua là cảm thấy
có mẹ mình ở bên người, bây giờ, lại thêm một người cha chết đi ở bên cạnh
nó."
"Chờ thêm một hồi, sắp xếp tiễn nó đi cùng đi, dù sao thì tài sản công chứng
cũng đã hoàn thành."
"Thưa ngài, nó vẫn chỉ là một đứa bé, tôi là nhìn thấy nó lớn lên."
"Ai, cái thứ nhân từ rẻ tiền này không nên có, bởi vì nó không có ý nghĩa, xử lý
nó sớm một chút đi, ông cũng có thể sớm một chút mà tiếp nhận nhiệm vụ của
Tadel."