Cả hai bên đều giống như hai đứa trẻ đang tranh giành nhau, ai cũng không
nguyện ý lùi lại một bước.
Mỗi lần Dimotri tiến hành tăng cường sức mạnh cho thuật pháp thì rất nhanh
sau đó cũng có thể cảm nhận sự tăng cường tương đương từ phía đối phương,
mà đối phương lại chỉ ngang hàng với tiết tấu của mình, cũng không vượt qua
mình.
Chưa tới một lát, màn trời trở nên càng thêm tăm tối, lại bắt đầu xuất hiện
những vệt sền sệt màu đen đang chuyển động, tựa như đầm lầy xuất hiện ngược
ở trên trời.
Mà những cột đá mà Karen triệu hồi ra kia, nửa phần trên cũng đã cháy đỏ lên,
cho người ta một loại cảm giác như sắp bị hòa tan.
Nhưng ngay cả như vậy, cả hai bên ai nấy đều không muốn thu tay dừng lại,
ngược lại tạo nên bầu không khí của một cuộc quyết đấu đến cùng.
Ánh mắt của Dimotri bắt đầu nghiêm túc, cô ta đã cảm giác được nguồn năng
lượng linh tính đáng sợ của đối phương, không khỏi bắt đầu suy nghĩ, có nên
tiếp tục giằng co nữa hay không, bởi vì một khi cả hai bên cùng tăng cường
mức độ thuật pháp lên càng cao, thì rất có thể sẽ xuất hiện tình huống ai cũng
không thua nổi.
Đến lúc đó thì cả hai bên rõ ràng đều là Thuật pháp sư, lại giống như là cầm
một khẩu súng ổ quay mà tiến hành quyết đấu, thắng bại sẽ đến rất nhanh.
Bên phía Karen thì có thêm một sự cân nhắc, bởi vì bên trong trận pháp ba tầng
mà anh bố trí, có một tầng là trận pháp cảm giác, có thể tăng cường cực lớn khả
năng cảm giác đối với khu vực xung quanh trong một khoảng thời gian ngắn.
Anh đã cảm giác được, ở phía ngoài cách không xa, đã có hai luồng khí tức
đang đến gần mình.
Một trong hai luồng khí tức này, một là Lango, hắn cố ý dừng bước lại, không
tiến về phía trước.
Một luồng khí tức khác, thì là một người thanh niên của Sinh Mệnh Thần Giáo,
hắn tên là Darien, hắn không phải Thần tử, thậm chí không có cha, bởi vì mẹ
của hắn đã mang thai lúc ngủ trưa bên cạnh Hồ Sinh Mệnh, từ nhỏ đã có sự
tương tác với sức mạnh tín ngưỡng của Sinh Mệnh vượt xa người bình thường.
Cả hai luồng khí tức này dừng lại, bọn hắn khẳng định đã nhận ra sự bất thường
ở nơi này, lại không có chút nào là suy nghĩ muốn đến cứu viện.
Karen cũng không cảm thấy kỳ lạ đối với chuyện này, khi hắn trông thấy người
đuổi theo trước mặt là tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối, trong lòng đã có rất nhiều
suy đoán.
Trên bản chất, Karen tới tham gia Đoàn điều tra, là cố ý đến để mạ vàng cho lý
lịch của mình, cô gái trẻ tuổi trước mắt, hẳn cũng tương tự.
Ở bên ngoài đại sảnh trận pháp dịch chuyển, quan chỉ huy phản quân dùng
phương thực khốc liệt nhất để đối phó với Đoàn điều tra Trật Tự, gần như đã
cho thấy rõ rằng phía sau hắn có một thế lực khác càng mạnh hơn đang ủng hộ.
Chỉ một Thần Giáo đơn lẻ, là không thể nào, trên đời này không có một Thần
Giáo nào dám một mình tiến hành khiêu khích uy nghiêm của Trật Tự.
Cùng với cái quá trình truy đuổi này, Karen cho rằng, có tỉ lệ rất cao đây cũng là
một trò chơi săn giết nhắm vào mình mà cái đám người trẻ tuổi ưu tú đến đây để
mạ vàng của các Thần Giáo đã tổ chức ra.
Karen không phải đã mở ra “thiên nhãn” nên có nhìn thấu tất cả, bởi vì thuộc hạ
của anh, một phần lớn đều là một đám công tử của Trật Tự Thần Giáo, loại
người như bọn họ khi ở cùng một chỗ, sẽ làm ra những chuyện ngây thơ thì
cũng chả có gì lạ.
Nếu bây giờ hai luồng khí tức kia đã không có ý định ra tay, vậy thì có nghĩa
đối phương là đang dự định xem trò vui.
Từ trên đám người trẻ tuổi này thật ra đã thể hiện ra bản chất của liên minh giữa
các Thần Giáo chính thống.
Karen dời ánh mắt lên trên người Dimotri: “Đến đây, tiếp tục gia tăng mức độ,
chúng ta nhanh chóng phân ra thắng bại đi.”
Sau một khắc, Karen dẫn đầu tăng cường sức mạnh của thuật pháp, cột đá đã
cháy đỏ lên bắt đầu lấy lực mạnh hơn mà đẩy ngược về phía màn trời ở trên.
Nhưng trong cái tiến trình này, Karen cố ý để cho sóng năng lượng linh tính của
mình hơi chập chờn trong thoáng chốc, cố ý cho đối phương một sự ám chỉ, để
cô ta cho rằng mình bây giờ đã đang miễn cưỡng duy trì.
Dimotri đã nhận ra tin tức mà Karen "Phát cho" cô ta, gần như không một chút
do dự mà tăng lên cường độ thuật pháp, màn trời đẩy lên lại ép trở xuống một
lần nữa.
Đồng thời, Dimotri trong lúc đang tiếp tục giằng co, chủ động bắt đầu một màn
giao chiến khác.
Hai phân thân bên cạnh cô ta bắt đầu ngâm xướng, hai cái bóng đen từ dưới
chân phân thân lan tràn ra ngoài, kéo thẳng về phía Karen.
Karen rời khỏi vị trí ban đầu, di chuyển xuyên qua các cột đá, nhưng tốc độ của
bóng đen cũng rất nhanh, mặc cho Karen có trốn tránh như thế nào, nó vẫn đang
không ngừng rút ngắn khoảng cách.
Mà Dimotri lại phát hiện, đối thủ của mình mặc dù bị mình ép phải di chuyển,
nhưng cuộc đối kháng giữa màn trời và cột đá ở phía trên, cũng không chịu ảnh
hưởng rõ ràng nào.
Trong chớp nhoáng này, theo bản năng mà Dimotri bắt đầu nghi ngờ tin tức mà
mình phát hiện khi trước.
Nhưng mà, Karen cũng không định cho cô ta thời gian quá dài để phản ứng, bởi
vì anh tin tưởng hai luồng khí tức đứng ngoài xem chuyện vui kia, khinh thường
tiến đến để liên thủ hỗ trợ, giữ lại cái sự kiêu ngạo đáng buồn cười kia của
mình, nhưng anh không dám chắc chắn rằng sau khi Dimotri hoàn toàn rơi vào
thế yếu thì hai tên kia sẽ còn thờ ơ nhìn xem cô ta bị mình giết chết.
Bởi vậy, đối với Karen mà nói, cuộc giao đấu này, thời gian làm nền có thể dài,
nhưng lúc kết thúc công việc, nhất định phải càng ngắn gọn càng tốt.