Neo đang ngồi trên giường híp híp mắt, tức giận nói: "Tắt đèn."
"Tuân lệnh, Phó đoàn trưởng." Darien nghe vậy cũng không tức giận, ngược lại
rất phối hợp mà đội mũ che của thần bào lên, che khuất cái đầu trọc của mình,
đồng thời, hắn đến gần Neo, đem bình nhỏ chứa một thứ chất lỏng màu vàng
đến trước mặt Neo.
"Nghe nói ngài bị thương, ta đem cho ngài chút thuốc đặc trị."
Neo nhìn thoáng qua cái bình, sau đó nhìn về phía Darien, hắn đoán được thứ
chất lỏng trong cái bình này là gì, không cách nào phủ nhận rằng nó quả thật có
hiệu quả trong việc trị liệu vết thương ngoài da.
Nhưng hắn vẫn không có ý định dùng, trên phương diện này, Neo và Karen cực
kỳ giống nhau, trong lúc không có điều kiện thì bọn hắn có thể chấp nhận, có
thể vượt qua mọi thứ mà không chút do dự; nhưng một khi chỉ cần điều kiện trở
nên thông thoáng, từ trong ra ngoài cơ thể sẽ tràn đầy vẻ đạo đức giả.
Darien hỏi: "Ngài để ý à?"
"Ừm."
"A, được thôi, thật ra thì ta cũng không ngại, trong mấy ngày qua ta đều đang
thu dọn nước tiểu của vị kia để đi tưới mầm cây."
"Hiệu quả như thế nào?"
"Ha ha, thật sự có hiệu quả không tệ, kết ra thêm mấy quả xanh." Nói, Darien
móc ra ba quả trái cây to cỡ quả táo.
Neo cầm lấy toàn bộ, không chút do dự mà há miệng gặm.
Không chua chút nào, cũng không ngán, rất thơm ngọt cực kỳ sướng miệng.
"Ít ra thì ngài cũng phải để lại cho ta một quả để tặng người khác chứ..."
"Đưa hết cho ta."
"Hương vị như thế nào?"
"Rất tuyệt, trách không được hôm qua nhìn thấy Recar, hắn nói ngươi nên đi
làm vườn, ta cảm thấy nếu như về sau ngươi phát triển trên con đường này, nhất
định có thể trở thành ông trùm hoa quả trong giới giáo hội."
"Phân bón quá khó tìm." Darien xoa xoa đôi bàn tay, "Cũng chỉ có thể thỉnh
thoảng kết ra vài quả nhỏ, còn chưa đủ để người nhà ăn."
Ngay sau đó, Darien giống như là nhớ ra điều gì, lại móc ra một cái bình nhỏ từ
trong túi, bên trong là mấy mảnh vụn nhỏ màu xám.
Darien đổ ra một chút, ngâm vào hai tách nước, lúc này, mùi thơm thấm người
tràn ra.
"Cái này thì có rất nhiều, cái bình này tặng ngài."
Neo giơ tách trà lên, uống một ngụm: “Trà này dễ uống."
"Ngài cũng không tò mò đây là trà gì sao?"
Neo cười cười: "Không phải là mảnh vỡ của người anh họ của ngươi sao, à mà
này, tác dụng phụ của thể chất “người cây” của anh họ ngươi lớn như thế à,
xương cốt cũng mỏng manh như vậy?"
"Đây là một loại thuật pháp tu hành đặc thù, rõ ràng là hắn cũng đi một con
đường khác, nếu không thì cũng đã chế ra được thứ trà tươi hơn, màu sắc cũng
xanh tươi hơn, hương vị càng thanh mát."
"Vậy thì thật đáng tiếc, nhưng mà, cũng không trách được vì sao lá trà của Sinh
Mệnh Thần Giáo và thuốc lá của Lôi Đình Thần Giáo đều là mặt hàng bán chạy
ở chợ đen."
"Có thể chảy vào chợ đen, thì cũng chỉ là hàng thứ phẩm, lá trà mà những quý
nhân trong giáo uống, đều là lá trà thụ nhân. Trong đó, lại phân chia ra ba đẳng
cấp, cấp thấp, là dùng cơ thể của người bình thường để gieo trồng; cấp trung đó
là những thần quan bình thường đi theo con đường này nhưng bỗng dưng chết
đi; cấp cao thì giống như người anh họ này của ta, nhưng hắn đi nhầm đường,
nên có thể xem như thứ phẩm trong cấp cao."
"Vậy cũng rất đắt nhỉ?"
"Nếu ở chợ đên thì một bình này, hẳn là vô cùng quý giá."
"Chậc chậc chậc, vậy ngươi đưa qua cho Karen chưa?"
"Không, ta không dám."
"Ừm, vậy cũng chớ đưa, cái tên kia có bệnh thích đạo đức sạch sẽ, không thích
đụng vào những thứ này."
"Được rồi, ta biết."
"Nhưng ngươi có thể cân nhắc cải tiến một chút phẩm chất, ví như thử đổi sang
cà phê xem, con mèo bên cạnh cậu ta rất thích uống cà phê, giữ gìn quan hệ với
con mèo kia rất quan trọng, dù gì bọn họ cũng ngủ trên cùng một cái giường."
"Đã rõ, chờ lần sau khi gặp vật liệu thích hợp, ta sẽ bắt đầu cải tiến."
"Đúng rồi, ta nhớ là không phải ngươi vốn muốn xin Karen thức tỉnh người anh
họ này lại để tiếp đón cho thật tốt sao?"
"Trên chiến trường, cảm ứng được khí tức của cha ta, đột nhiên có cảm giác
người anh họ này không có gì đặc sắc, cảm giác mới mẻ ban đầu, nhất định phải
để lại cho người có quan hệ thân thiết nhất với mình.
Chưa kể, cầu xin thiếu gia một lần cũng là chuyện hiếm gặp, không có khả năng
cầu xin thiếu gia làm việc này nhiều lần, để lại cho cha ta đi, đến lúc đó ta biến
anh họ thành lá trà, bác cả thành cà phê, rồi cùng lấy ra để cùng nhâm nhi với
cha ta cho thật tốt.
A, suýt nữa quên mất, ta còn có ba đứa em trai em gái cùng cha khác mẹ, chỉ có
điều bọn nó cũng không được nuôi dưỡng ở trong nhà, mà là được bồi dưỡng
trong gia tộc bên vợ của cha ta.
Về sau có cơ hội, cũng có thể cùng nhau đoàn tụ."
"Mấy câu nói sau cùng, nhớ kỹ là cũng không cần nói với Karen, tự mình len
lén làm là được. Mặt khác, vì lý do an toàn, trước lúc chiêu đãi mấy đứa em của
ngươi thì chuẩn bị ghi chép phạm tội của bọn nó một chút, để đến lúc đó dễ lật
Điều Lệ Trật Tự ra, dựa theo sự “quý trọng” của thần quan cao cấp của Sinh
Mệnh Thần Giáo các ngươi đối với sinh mệnh thì ta tin tưởng rất dễ dàng tìm
được chứng cứ phạm tội."
"Đúng, cám ơn ngài nhắc nhở." Darien cười cười, "Nhưng mà ta vẫn cảm thấy
có chút ngoài ý muốn, ta còn tưởng rằng ngài sẽ khuyên can ta bỏ ý nghĩ này."
"Khuyên can ngươi làm cái gì? Trên đời này chín trên mười người cho dù trong
miệng hô hào không muốn sống, nhưng nếu ngươi thật sự bảo hắn đi chết thì
hắn sẽ không dám. Nhưng chúng ta vừa lúc lại là trường hợp đặc biệt, phải nỗ
lực tìm lý do, để cho mình còn sống."
Darien thành lập "Đảng đầu trọc" cùng với lòng hận thù của hắn đối với gia tộc
của cha mình, thật ra đó là lý do để hắn tiếp tục sống.
Trên phương diện này, Neo có thể nhìn thấy cái bóng của mình khi trước từ trên
người hắn.
"A ha." Darien mím môi, chủ động đổi đề tài, "Nghe nói ngài và thiếu gia của
chúng ta lại giao chiến, còn đánh bại thiếu gia?"