Quýt mật đặc sản của quần đảo Meppers, cắn vào một cái, mang theo vị ngọt
giống như là mật ong, lại có cảm giác ngọt như khoai lang.
Nhưng quan trọng nhất ăn cũng không thấy ngán.
Vị ngọt có thể khiến người ta cảm thấy vui vẻ, nếu như không ngán mà nói,
không ai có thể cự tuyệt hương vị của nó.
Karen lột vỏ ăn một lần ba quả, sau đó cầm lấy khăn tay bên cạnh, cẩn thận lau
tay.
"Ta cho rằng ngươi sẽ lột cho ta ăn thử."
Neo nằm ở trên chiếc giường nước nhìn thấy Karen đã bắt đầu lau tay, nhịn
không được mà mở miệng nhắc nhở.
"Dung dịch dinh dưỡng bên trong giường nước rất phong phú, còn giàu các loại
nguyên tố vi lượng, đủ để thỏa mãn nhu cầu của cơ thể ngài."
"Ăn chỉ là vì để hấp thu chất dinh dưỡng mà sinh tồn sao, vậy cái cuộc sống này
cũng quá buồn tẻ rồi đây."
Karen đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lồng ngực của mình, hỏi: "Vậy đục một cái lỗ ở
chỗ này cũng là vì cuộc sống à?"
"Cậu có biết việc thiếu nợ dằn vặt con người ta như thế nào không? Còn nữa, ta
nhất định phải chuộc chiếc xe kia của ta về."
"Ngài thành công, chúc mừng ngài, đội trưởng Neo, ngài đã lấy lại được chiếc
xe yêu dấu của mình một lần nữa."
"Chiếc xe kia không chỉ bao gồm chi phí lắp ráp linh kiện, ta còn góp vào đó rất
nhiều ân tình của người khác, nếu dùng một số phiểu điểm tương đương thì ta
không thể nào lại lắp ráp ra được một chiếc giống vậy, ta còn có rất nhiều kế
hoạch trong tương lai cần dùng chiếc xe kia để thực hiện, lái nó có thể đi qua
được rất nhiều nơi, nó là thứ để cam đoan sự đặc sắc trong cuộc sống sau này
của ta."
"Có rất nhiều phương pháp để kiếm phiếu điểm, từ từ mà kiếm, nợ có thể trả
xong bất cứ lúc nào, không cần phải làm như thế này."
"Đó là bởi vì trên người cậu không có huyết thống của Dị Ma Khát Máu, khi
cậu có được nó mà lại không cẩn thận mà thăng cấp năng lực của huyết thống,
ngực bị dao xiên qua hay là hở ra một cái lỗ cũng chẳng khác mấy với lúc cắt
móng tay bị chảy máu cả."
Karen bất đắc dĩ lắc đầu, nên nói như thế nào đây: Vị trung đội trưởng này nếu
mắc nợ thì hắn thật sự sẽ liều mạng mà trả sao?
Còn may là con côn trùng kia mình cho Richard chứ không cho đội trưởng, nếu
là cho hắn thì bây giờ đoán chừng trong lúc rảnh rỗi hắn thậm chí còn có thể
moi ruột của mình ra để nhảy dây.
"Ta thật rất sợ một ngày nào đó ngài chơi quá lớn, lớn đến nỗi tự chơi chết
mình"
"Chuyện này cần phải trách cậu đấy, Karen."
"Trách tôi?"
"Lúc đầu ta còn cảm thấy sợ một chút, kể từ khi biết cậu có thể phục sinh thi thể
của ta, điểm giới hạn cuối cùng để ngăn cản ta cũng đã mất."
"Người được phục sinh kia cũng không phải là ngài."
"Vậy ta của bây giờ, có thật sự là ta không?"
"Ha ha."
"Karen, ta biết cậu quan tâm ta, yên tâm đi, tiếp theo ta sẽ kiềm chế bước chân
của mình một chút, ta muốn hưởng thụ cảm giác nhẹ nhõm sau khi vừa trả nợ
xong."
"Ngài thấy vui là được."
Lúc này, Mota đi đến, nhìn xem Neo đang nằm ở trong giường nước, hắn mỉm
cười nói: "Xem ra đoàn trưởng Neo của chúng ta khôi phục cũng không tệ chút
nào nhỉ."
Xung quanh Neo đều là chất lỏng, cơ thể của hắn đang nổi lềnh bềnh ở trên:
"Không, ngài Mota, tình huống của ta rất không tốt, cũng không nói dối ngài
làm gì, bất cứ lúc nào thì huyết mạch Dị Ma Khát Máu của ta đều có thể bị tán
loạn sau đó có nguy hiểm đến tính mạng, cho nên ta cảm thấy trước khi bàn bạc
mọi chuyện xong thì dựa trên giá cả cơ sở, tăng thêm 10% để làm chi phí mai
táng ta hay không?"
Mặc dù mới biết Neo không được bao lâu, nhưng Mota đã bị Neo hành hạ đến
nỗi sắp phát điên rồi, nhưng cũng bởi vậy mà hắn cũng đã quen với Neo.
Cho nên người thanh niên đầu trọc đi chân trần trông có vẻ rất nghiêm túc này
đưa ra câu trả lời là:
"Nếu như đoàn trưởng Neo gặp phải chuyện gì bất trắc, ta đề nghị ngài có thể
trải nghiệm tang lễ Ánh Trăng của Nguyệt Nữ Thần Giáo chúng ta một chút, rất
huyền ảo và cũng rất đẹp, nhất định có thể để cho ngài hài lòng trên đường qua
thế giới bên kia. Ừm, tôi sẽ chịu chi phí giúp cho ngài."
Neo cảm khái nói: "A, Mota, ngươi thật sự là bạn tốt của ta mà, ta tin tưởng nếu
không phải là quan hệ bạn bè thật sự thì tuyệt đối không thể nào nói ra được
những lời như giúp người khác thanh toán chi phí tang lễ này."
"Đó là điều đương nhiên, có thể thanh toán chi phí tang lễ cho ngày chính là
vinh hạnh của ta."
"Nhưng rất xin lỗi, thân xác của ta thuộc về Trật Tự."
"Đúng vậy, đương nhiên, ta cũng cho rằng người ưu tú như đoàn trưởng Neo
đây cũng có tư cách tiến vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, ta biết mấy người bạn bên
phía Trật Tự Thần Giáo, sau khi bọn họ chết đều cảm thấy việc có thể gia nhập
vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất là vinh quang."
"Ta có thể có được vinh quang vượt lên trên cả bọn họ."
Mota nhìn về phía Karen, chỉ chỉ vào giường nước, hỏi: "Ta đề nghị ngài nên
cho thêm một chút máu tươi vào trong dung dịch dinh dưỡng của giường nước,
ta tin rằng việc này có tác dụng rất lớn đối với khả năng hồi phục của huyết
mạch Dị Ma Khát Máu trên người đoàn trưởng Neo."
Karen lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, đoàn trưởng của ta cũng không cần cái này."
Neo đáp lời: "Thật xin lỗi, người giám hộ bây giờ của ta có bệnh thích sạch sẽ."
"Đội trưởng Karen, ta có thể cùng ngài trò chuyện riêng một chút không?"
Neo mở miệng nói: "Muốn tránh ta à?"
"Không phải, chỉ là hy vọng ngài có thể nghỉ ngơi thật tốt, chuyện mà ta sắp nói
với đội trưởng Karen là về việc ngài xin phép đến chiến trường để quan sát, có
một chút hạng mục và yêu cầu đặc biệt cần thương lượng với đội trưởng
Karen."
"Ta không thể nghe cùng sao?"
"Tình trạng cơ thể lúc này của ngài tạm thời cũng không cho phép ngài ra ngoài,
ta đang lo lắng sau khi ngài nghe được thì trong lòng sẽ cảm thấy ngứa ngáy,
đây là vì tốt cho ngài thôi."
"A, cũng đúng, đáng chết, ngươi mới nó có thế, ta đã ngứa ngáy muốn chết rồi."
Karen đứng người lên, nói với Mota: "Vậy chúng ta ra ngoài?"
"Được rồi, ngài Karen."