Thiên Mị vốn không muốn ra mặt, thật ra nó càng muốn trở thành một vật trong
suốt hơn, nhưng khi Alfred nói ra câu nói này, nó biết mình không thể lại giả
ngu nữa.
Nhưng mà, sau một hồi tiếng "Kẽo kẹt kẽo kẹt" giòn vang lên, đôi cánh từ từ bị
đẩy ra, Thiên Mị đã mất đi khống chế đối với đôi cánh, Karen nắm tay phải lại,
Thiên Mị bị siết ở nơi đó giống như con giun.
Thiên Mị bắt đầu giãy dụa, điên cuồng cầu xin tha thứ. Màu đỏ tươi trong mắt
Karen đang từ từ phóng đại, điều này có nghĩa cơn nghiện đói cũng không giảm
bớt mà ngược lại bởi vì liên tục kích thích, bắt đầu trở nên càng ngày càng cực
đoan.
Karen cúi đầu xuống, hé miệng, chuẩn bị bỏ Thiên Mị vào trong miệng, trước
tiên xóa đi cái vật nhỏ không nghe lời này.
"Gâu!"
Cái này, một tiếng chó sủa truyền đến, Kevin bay nhào lên, miệng chó trực tiếp
cắn vào cổ tay Karen, bởi vì thế vồ đến quá mạnh cộng thêm cổ tay Karen rất
rắn chắc, khiến cho cơ thể chó của nó bám lấy cổ tay Karen mà lộn 3 vòng.
Kevin cảm thấy mình vượt qua sự sợ hãi trong nội tâm, răng chó đâm vào cổ tay
Karen, chỉ đâm vào một chút xíu, nhưng vào giờ phút này, nó lại bắt đầu xâm
nhập, nó muốn tranh đoạt quyền khống chế cơ thể một lần nữa!
Đây là một phương thức tự sát, bởi vì nó vốn cũng không khả năng thành công,
nếu như Karen trọng thương, linh hồn uể oải, vậy nó vốn cũng có rất nhiều cơ
hội, nhưng bây giờ mặc dù ý thức Karen bị cơn nghiện đói nắm trong tay,
nhưng trạng thái bản thân của Karen, cũng không tệ....
Nhưng mà, điều mà Kevin muốn, thông qua hành động kia để kích thích ý thức
trong chỗ sâu của Karen.
Một dòng phù văn màu xanh lam từ trong mồm Kevin, đánh vào cơ thể Karen.
Sau một khắc, một con chó vàng xuất hiện ở trong một không gian ý thức linh
hồn đen kịt.
Nó đã từng cải tạo lại cơ thể của Karen, mặc dù sau này Karen trải qua mấy lần
dung hợp và thay đổi, nhưng ít ra nền tảng cũng không biến hoá quá lớn, Kevin
có bản thiết kế ban đầu nên tự nhiên có thể tiến đến rất dễ dàng.
Tiến vào thì có khả năng, nhưng sau khi đi vào thì cũng không có bao nhiêu ý
nghĩa, đây cũng là nguyên nhân mà Kevin vẫn luôn không tiếp tục phát động
cuộc chiến tranh giành cơ thể, cùng với Karen càng ngày càng mạnh lên, linh
hồn của cậu ta cũng càng có nhiều thứ đồ xuất hiện, bây giờ mình trong trạng
thái suy yếu đi vào đây thì một chút cơ hội đều không có.
Nếu không, nếu như nó muốn đánh lén, quả thực là quá thuận tiện, dù sao thì ổ
chó của nó cũng ở trong phòng ngủ chính, thừa dịp lúc Karen ngủ cắn một cái
không phải rất đơn giản sao?
Kevin quay đầu lại, trông thấy phía sau mình, Karen đang bồng bềnh tại nơi đó,
bốn phía, không ngừng có Xiềng Xích Trật Tự xuất hiện, đang chuẩn bị tiến
hành trói chặt nó.
Mặc dù nó bây giờ cực kỳ suy yếu, nhưng nó dù sao cũng là một vị Tà Thần,
tương đương với món ngon thật sự mà cơn nghiện đói của Karen phát hiện.
Thấy thế, Kevin vừa kêu to "Gâu gâu gâu" khàn cả giọng, vừa không ngừng
chạy về phía trước.
Karen đuổi theo ở phía sau, không ngừng chèn ép phạm vi hoạt động của Kevin.
Cái này nhìn như là đang cố ý trêu đùa con mồi của mình, nhưng trên thực tế
lúc nãy ở bên ngoài, hành vi của Karen cực kỳ kiên định, nhưng động tác vẫn
không quá nhanh nhẹn, nguyên nhân là vẫn luôn có một nguồn sức mạnh khác
đang kéo lấy cơn nghiện đó, cơn nghiện đói đã chiếm cứ chủ đạo, nhưng vẫn
chưa trở thành thứ duy nhất.
"Gâu gâu gâu!"
Kevin kêu to, bên trong bóng tối ở phía trước, lộ ra một bóng người to lớn, trên
người hắn quấn quanh lấy một luồng khói đen, nhưng bởi vì Kevin đến, khói
đen bắt đầu tan đi, thứ bên trong bắt đầu được phát động.
Đây là một cái cơ chế rất ngu ngốc, những thứ sâu trong linh hồn Karen có bản
năng bảo vệ nơi này, bất cứ kẻ xâm nhập bên ngoài nào đều sẽ bị bọn hắn trấn
áp, đây cũng là nguyên nhân mà Karen có thể đánh bại đối thủ rất mạnh bên
trong không gian ý thức linh hồn.
Nhưng bởi vì hiệu quả của phong ấn lúc trước, dẫn đến những thứ này đều bị
phong ấn, dù phong ấn đã bị loại bỏ, bọn hắn vẫn ở trong trạng thái yên lặng
như cũ. Kevin xuất hiện như một "Người xâm nhập", chẳng khác gì đã kích
thích bọn hắn lại.
"Gâu!"
(Thần Ánh Sáng!) pháp thân tín ngưỡng của Thần Ánh Sáng thức tỉnh, đứng ở
nơi đó, tiến hành đi trấn áp Kevin.
Kevin bốn chân chạy nhanh, hô to về phía trước một lần nữa:
"Gâu!"
(Nữ Thần Ám Nguyệt!) pháp thân tín ngưỡng Nữ Thần Ám Nguyệt tránh thoát
sự ràng buộc của khói đen, xuất hiện, bắt đầu chuẩn bị ra tay với Kevin.
Kevin trượt một cái, nhìn thấy một bóng dáng tương đối nhỏ ở phía trước, là
Thủy tổ Ellen cũng đang bị khói đen bao phủ.
"Ồ."
Kevin lập tức lắc đầu, được rồi, ngươi vẫn cứ nghỉ ngơi đi!
Lập tức, Kevin mượn thân phận chủ nhà cũ và kiêm nhà thiết kế để tăng tốc độ,
lại tới trước mặt một vị khác: "Gâu!"
(Dis. Inmerais!) Hình chiếu của Dis bị kích thích, tránh thoát ràng buộc, tỉnh lại.
Một hơi phát động ba cái, Kevin vẫn còn đang suy tư kế tiếp còn có cái gì còn
thừa lại, nó đi tới trước một thân thể to lớn nhất đang bị khói đen bao phủ.
Kích cỡ của thứ này rất lớn, nhưng nó lập tức ý thức được cái này đang đại diện
cho ai?
A không, không thể, bây giờ sao có thể kích thích để Trật Tự thức tỉnh được.
Được rồi, trước hết cứ như vậy đi! Chắc đã đủ.
Ba bóng người to lớn đồng loạt hướng tới gần Kevin, nhưng khi Karen cũng tới
gần, ba hình chiếu này đều cùng dừng động tác lại.
Bởi vì Kevin đúng là "Người xâm nhập", nhưng lúc này cơn nghiện đói khống
chế Karen, bản thân nó, cũng là người xâm nhập.
Trong quá khứ, Karen nhiều lần đều là dựa vào bọn hắn để trấn áp cơn nghiện
đói.
"Vù!"
Lúc này, có một thanh lưỡi hái khổng lồ màu đen cho dù Kevin không gọi nó,
nó cũng vừa chủ động tỉnh lại, bởi vì nó nghiện chặt linh hồn của Karen.
Luỡi Hái Chiến Tranh chủ động xuất hiện, trực tiếp mở màn, để ba vị kia tạm
thời từ bỏ Kevin, nhao nhao quay người, mặt nhìn về phía Karen.
Kevin hưng phấn liên tục kêu to: "Gâu!" (Các vị, cùng lên đi!)
"Gâu!" (đánh chết cái tên Trật Tự này!)