Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Verden quay về tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật, vừa dịch chuyển về trong văn phòng

thì đã nhìn thấy Connor đang chơi với Auggie ở trên sông băng. Connor đứng ở

đó ném mấy viên đá quý, Auggie thì dùng miệng bắt lấy ở trên không trung.

Nhìn kiểu gì cũng đều cảm thấy rồng của mình vô cùng đần độn.

Thật ra thì Auggie cũng là có nỗi khổ tâm, lúc trước trong lòng cô đã có lòng

kiêng kỵ với Connor, hiện tại, Connor được Long Thần Phản Nghịch chúc phúc

thêm, ở trong thời đại này thì tiểu Cốt Long có sự chèn ép tự nhiên về mặt cấp

độ đối với những Long tộc khác.

Vigulin đứng ở bên cạnh bàn làm việc.

Verden hỏi: "Karen đâu?"

Rồng của hắn ở chỗ này, bản thân hắn chắc chắn cũng đang ở đây.

Vigulin bẩm báo nói: "Ngài Bộ trưởng đang chờ ở bên ngoài.”

"Để hắn vào."

"Vâng, Người Cầm Roi."

Karen đi vào văn phòng.

Verden cầm lấy văn kiện công vụ trên bàn mà quăng đến, mắng: "Ngươi giả vờ

ở chỗ này làm gì, ta không có mặt còn không biết vào ngồi mà còn phải chờ ở

bên ngoài?"

Karen né tránh văn kiện, mỉm cười nói: "Dù sao thì ngài cũng là cấp trên của

ta."

Nói xong, Karen đi đến trước bàn làm việc.

"Ngồi đi."

"Vừa ngồi một hồi, bây giờ muốn đứng."

Nghe vậy, Verden cũng đứng người lên từ trên ghế.

"Ta mới trở về từ chỗ của Creed."

"Ngài nên xưng hô là Đại tế tự.”

"Đại tế tự trong lòng của ta chỉ có thủ lĩnh.”

"Cái tư tưởng này của ngài rất nguy hiểm, trách không được mỗi một đời Đại tế

tự sau khi tiền nhiệm đều sẽ thay đổi vị trí Người Cầm Roi của mình trước."

"Creed không đổi được ta đi, không có chúng ta thì hắn cũng không ngồi lên vị

trí kia được."

Đây thật ra là sự biến hóa của quyền lực, lúc Norton tại vị, có thể xem những

người đứng đầu hệ thống này như chó săn mà sai bảo, quyền lực đạt đến đỉnh

điểm, chờ đến khi người thừa kế biến thành Creed thì quyền lực lập tức thu rụt

trở lại.

"Hiện tại là thời khắc đặc thù, các đại nhân đã đi trước một bước, tiếp theo sẽ

đến phiên chúng ta.”

Verden lên tiếng: "Điều này ta biết. Đúng rồi, Creed muốn để ngươi làm đại

diện Đại tế tự.”

"Ta cảm thấy chuyện này cũng không cần thiết phải thế.”

"Ta đề nghị vẫn nên nhận lấy vị trí này trước đi, lỡ như ngày nào đó Creed vất

vả lâu ngày bỗng mắc tật rồi đột tử đây?"

"Người Cầm Roi, ngài nói những lời này rất không phù hợp.”

Thủ lĩnh đặc vụ lớn nhất trong giáo, suy đoán Đại tế tự tân nhiệm có thể sẽ bất

ngờ đột tử, như vậy tỉ lệ mà hắn đột tử trong vô hình sẽ tăng lên nhiều.

"Karen."

"Vâng, Người Cầm Roi."

"Cho tới nay, ta đối xử với ngươi ra sao?"

"Ngài đối xử với ta rất tốt, ngài cũng là người mà ta cực kì tôn trọng."

Verden xoay người, đưa lưng về phía Karen, bỗng nhiên cảm thấy như trút được

gánh nặng.

Sau khi điều chỉnh xong trạng thái, Verden lại xoay người trở lại, hắn cố gắng

để cho mọi thứ có vẻ rất tự nhiên:

"Ngươi đến đây có việc gì sao?"

"Là như thế này."

Karen lấy một phần văn kiện ra, đưa đến trước mặt Verden, giới thiệu nói:

"Đây là tuyên bố Ánh Sáng Thần Giáo sẽ được tái thiết, xin ngài xem qua.”

"Cái này ngươi hẳn nên đưa cho Creed xem.”

"Ngài nên xem.”

Càn quét tàn dư Ánh Sáng vẫn luôn là phạm trù nghiệp vụ của Đòn Roi Kỷ

Luật.

Verden nhận lấy văn kiện, trực tiếp ném lên trên bàn, xem cũng chưa từng xem,

nói: "Ngươi muốn làm cái gì thì ta đều đồng ý."

Karen cười nói: "Ta vốn cho rằng sẽ gặp phải một ít sự cản trở ở chỗ của ngài,

dù gì việc Ánh Sáng tái thiết là một chuyện rất khó để tiếp nhận đối với phần

lớn người trong giáo.”

"Không thể tiếp nhận nhất hẳn là Protaras, chính ngươi dành thời gian đi trụ sở

Ky Sĩ thứ nhất tìm quan tài của người ta mà giải thích sám hối đi."

Karen mỉm cười, bởi vì Protaras không chỉ tiếp nhận mà bản thân còn tự định ra

nên phương án cho kế hoạch.

"Vậy ta cũng không còn chuyện gì khác, ngài chú ý nghỉ ngơi.”

"Không có việc gì, lúc trước lo lắng cho mình có thể sẽ chết bệnh, hiện tại

không cần lo lắng chuyện này."

Karen nhìn thoáng qua Verden với ánh mắt sâu xa đầy ẩn ý.

Verden hỏi ngược lại: "Sao vậy? Chết trận dù sao cũng tốt hơn chết bệnh mà."

"A, thì ra là như vậy, đúng là càng tốt hơn."

Thiếu chút nữa tưởng ngài có ý vào nằm trong quan tài.

"Thuộc hạ cáo lui."

"Trên đường cẩn thận."

Karen đưa tay ngoắt Connor, Connor đặt một viên đá quý lên trên trán Auggie,

sau đó sờ lên đầu Auggie:

"Ngoan nha, lần sau ta lại tới tìm ngươi chơi.”

Nói xong, cô bé nắm tay Karen rời khỏi văn phòng.

Trong chớp mắt sau khi cửa đóng lại,

Auggie thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cả người mềm nhũn dựa vào trên sông

băng.

Verden cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm, cả người mềm nhũn tê liệt trên ghế

ngồi.

Auggie: "Thần ơi...”

Verden xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán: "Ài...”



Phố Hồng Diệp.

Thiếu gia Eisen lại xuất hiện ở con phố Hồng Diệp mà mình vẫn trung thành.

Philomena đứng ở cửa tiệm, nhìn xem một đám những bà dì trang điểm lòe loẹt

càng không ngừng ra ra vào vào, rất giống những tín đồ đến đây để cúng bái.

Lúc trước bởi vì huyết mạch Alte ở trong cơ thể Richard quá đậm đặc cho nên

không thể không thường xuyên đến nơi này thông qua sức mạnh tín ngưỡng của

Nữ Thần Mills để làm dịu và trung hòa.

Hắn không phải đến tìm kiếm niềm vui khoái lạc mà là đến để chữa bệnh.

Chỉ là ai có thể nghĩ tới, căn bên này càng chữa càng nghiêm trọng, vậy mà

chữa đến mức đưa cả Thần Vĩnh Hằng đến.

Nơi xa, một chiếc xe Pens second-hand chạy đến đầu con phố.

Người lái xe là Alfred, ngồi ở hàng ghế sau là Karen và Neo.

Karen: "Tốc độ thống nhất của ngài thật nhanh nhỉ."

Neo: "Còn thiếu chút nữa là trực tiếp điều động Kỵ Sĩ Đoàn tới giúp ta, có thể

không nhanh được sao?"

"Cảm giác thế nào, Tân Giáo Hoàng Ánh Sáng của chúng ta?"

"Ngươi mau kéo Creed xuống đi, bằng không lần sau lúc ngồi xe cùng thì cậu

cũng không đủ tư cách ngồi đằng sau với ta đâu, đi lên ghế lái phụ mà ngồi đi."

"Vậy ta vẫn nên ngồi chỗ ghế lái phụ thôi."

Neo nhìn về phía giữa đường, hỏi: "Nói vào việc chính, sao hắn còn ở lại đây

thế?"

Karen: "Không biết, nhưng mà cũng đúng lúc, chúng ta cũng khó được có một

cơ hội như thế này, trước tiên có thể liên hệ một chút."

"Vậy đi thôi, đến chăm sóc cho hắn."

Neo và Karen xuống xe, đi vào bên trong.

Alfred ngồi trên ghế lái, lấy quyển bút ký màu đen và bút lông ngỗng ra, sau

một hồi do dự thật lâu thì cũng chưa hạ bút xuống được.

Cái này nên viết như thế nào?

Cũng không thể viết rằng:

"Hôm nay, ba vị bá chủ kỷ nguyên, tề tụ ở phố Hồng Diệp."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK