Kevin cũng mở mắt chó ra, ánh mắt đầu tiên của nó, có chút uất ức, có chút
"Đau thương", còn có không ít vẻ "Ngượng ngùng";
Hiển nhiên, nó hẳn là cảm giác được trong lúc này Karen đã làm cái gì, hết lần
này tới lần khác nó còn không thể ngăn cản, nếu như có thể mà nói, có lẽ nó sẽ
còn đi làm hướng dẫn viên mà tiến hành giảng giải cho Karen.
"Nấc, xong rồi à?"
Pall vừa vỗ bụng vừa nói, cô đã ăn no rồi.
"Gâu!"
Kevin rất là hưng phấn mà sủa lên, nhưng nó cũng không giống Pall sau khi
khôi phục được một chút sức mạnh thì đã không nhịn được mà biểu hiện một
chút, mà là càng ân cần dùng đầu cọ vào ống quần Karen.
Karen đưa tay vuốt vuốt cái trán, nói: "Ta mệt mỏi rồi, cần nghĩ nghỉ ngơi một
chút."
...
Sau đó, Karen ngủ thời gian rất dài, ngủ suốt một ngày một đêm.
Vận động lại một lần sau khi cơ thể tĩnh dưỡng một thời gian, có chút giống với
việc tỉnh lại sau khi ngủ một giấc dài, Karen cảm giác được linh hồn và trạng
thái toàn cơ thể đều khôi phục.
Lúc xuống giường, anh cũng không dựa vào xe lăn, mà là chỉ dựa vào chính
mình mà bước vào phòng tắm, mở vòi nước, tắm một cách thoải mái.
"Hô..."
Cảm giác mình sống lại một lần nữa, cảm giác tiết tấu cuộc sống quen thuộc lại
được tìm về.
Ấn vào chuông đầu giường, chỉ chốc lát, Alfred bưng đồ ăn đi đến.
"Thiếu gia, ngài đã ngủ suốt một ngày."
"Ừm, nhưng mà ta cảm giác mình đã khôi phục rất tốt."
Karen ngồi xuống, bắt đầu ăn, ngủ một giấc dài, anh thật rất đói bụng.
Alfred ngồi đối diện xuống Karen, nói: "Thiếu gia, có ba chuyện cần báo lại với
ngài một chút."
"Nói."
"Chuyện thứ nhất, Nhà Tang Lễ có gọi điện thoại đến để thông báo, Pieck và
Dincom báo rằng hôm qua có một người mặc áo mưa tới cửa Nhà Tang Lễ
muốn tìm ngài uống trà, dựa theo lời mà bọn họ miêu tả về người kia, hẳn là
Dalis."
"Hắn còn chưa chết sao."
"Ừm, nhưng thuộc hạ cảm thấy cũng không được bao lâu, bởi vì ngay cả bọn
người Pieck đều cảm giác được tử khí tỏa ra từ trên người hắn."
Dalis tìm đến mình, mình không có mặt, đối với chuyện này thì Karen cũng
không cảm thấy có gì tiếc nuối.
"Nói tới chuyện thứ hai đi."
"Đúng, căn biệt thự của gia tộc Filsher bị đốt đi."
"Ồ?"
"Là tin tức mà chủ nhiệm gửi đến."
"Hai người đã hoàn thành việc thanh tra nhà Filsher rồi sao?"
"Hoàn thành. Thuộc hạ hoài nghi, là do phu nhân Đường Lệ đốt."
"Do bà ngoại sao?"
"Bởi vì chủ nhiệm nói, có mấy cái đồ vật nhỏ mà hắn không phát hiện được
nhưng thật ra là Thánh khí, được để ở trong sân, thời điểm mà hắn đến vừa lúc
phát hiện được chúng. Ta nghĩ, có thể làm ra chuyện hiểu ý như vậy, cũng
không có mấy cái người."
Có không ít người có thể đốt biệt thự nhà Filsher, bao gồm cả những người
trước đây có giao thiệp với nhà Filsher đều có thể sẽ làm chuyện như vậy, dùng
để cắt đứt mối liên quan, nhưng trước lúc đốt đi còn để lại ích lợi cho mình thì
cũng không nhiều lắm.
Chưa kể, Karen đã sớm để Richard báo tin tang cho bà ngoại.
"Chờ lần sau đến nhà bà ngoại, ta sẽ hỏi thăm bà ấy, trên thực tế, ta càng tò mò
về chuyện liên quan tới bà nội của ta, trước đó phu nhân Filsher cũng đã nhắc
đến vài lần."
"Chuyện thứ ba chính là, chủ nhiệm ở trên hội đấu giá, bỏ ra ba mươi lăm nghìn
phiếu Trật Tự để giúp ngài mua lại một món vũ khí, tên gọi là La Bàn Ký Ức."
"Bao nhiêu tiền?"
"Ba mươi lăm nghìn phiếu Trật Tự."
"Chậc... Vậy tiền của chúng ta có đưa cho hắn chưa?"
"Bởi vì thuộc hạ còn ở nơi này, cho nên hẳn là do chủ nhiệm tự mình ứng ra."
"Anh có biết về chuyện này không?"
"Biết, nhưng lúc đó chủ nhiệm cũng không nói nhất định sẽ giúp ngài mua lại,
bây giờ thì đã mua."
"Vậy thì như thế này đi, chờ đến khi chiếc Pens cải tiến mang về, thì đưa số tiền
kia cho hắn."
"Vâng, thuộc hạ đã rõ. Mặt khác, đây là kỳ mới nhất của Tuần Báo Trật Tự và
các tờ báo của các giáo hội chính thống khác, thuộc hạ sẽ đã đánh dấu những
việc mà đáng để ngài chú ý.
Một là Luân Hồi thần giáo và Nguyệt Thần giáo đã đồng ý tiến hành ký kết hiệp
nghị đình chiến, bên hòa giải là Trật Tự Thần Giáo, nhưng mà bây giờ chiến
tranh vẫn còn đang tiếp tục.
Hai là một khu thánh địa của Lôi Đình Thần Giáo xảy ra rối loạn, không ít ma
vật tràn ra, tạo thành nguy cơ cực lớn đối với quốc gia ở khu thánh địa kia, lúc
đầu Lôi Đình Thần Giáo vốn muốn giấu diếm chuyện này, nhưng lại bị thương
nhân ở nơi đó truyền tin ra ngoài, trước mắt thì Trật Tự Thần Giáo đã biểu thị
sự chú ý đối với chuyện này. Thuộc hạ cảm thấy việc này có chút không tầm
thường."
"Trật Tự Thần Giáo đã phản ứng với việc này?"
"Đúng vậy, điều này khiến thuộc hạ cảm giác được một chút mùi vị quen thuộc,
bình thường mà nói, chỉ cần là nơi mà Trật Tự Thần Giáo đặc biệt chú ý đều sẽ
có vấn đề tiếp tục nảy sinh."
"Ha ha."
"Mặt khác, còn có một tin tức khác là Thần Tử Pamirez Giáo thăng chức thành
Nghị trưởng Phòng nghị sự, bên ngoài đã phân tích đây cũng là dấu hiệu cho
quyền lực bắt đầu chuyển giao, thuộc hạ nghĩ, gần đây Chủ giáo Bern hẳn là
tương đối kích động."
"Có cái gì để mà kích động, đơn giản là từ cha của hắn mà truyền lại sang cho
con của hắn mà thôi, ta nghĩ, hắn càng hi vọng Pamirez Giáo vẫn bị nắm giữ
trong tay cha của hắn, bởi vì trong đáy lòng của hắn đối với con trai của mình,
vẫn là có chút không yên lòng."
Karen bưng ly sữa bò lên, uống một hớp lớn, mở tay Alfred ra, hỏi:
"Đồ đâu? Cái la bàn ba mươi lăm nghìn phiếu điểm kia đâu? Không đưa đến à?"
"Hôm qua thì đã được đưa tới, nhưng bị Kevin lấy đi, bây giờ nó đang cùng với
Pall giúp ngài tiến hành cải tiến và nâng cấp món vũ khí kia."
"Cải tiến... Thăng cấp?"
"Đúng vậy, dù gì thì nó vừa được giải trừ một tầng phong ấn, luôn cần phải làm
vài chuyện gì đó để biểu hiện bản thân một chút, thuộc hạ nghĩ bây giờ Kevin
hẳn là đang cực kỳ buồn rầu, muốn làm ra chút chuyện, nhưng lại không thể để
lộ ra quá nhiều."
"Vậy bây giờ chúng ta đi xem một chút đi."
...
Một cái la bàn tràn đầy những mảnh giáp phía trên bị đặt ở trên lò rèn mà đốt
nóng, lò rèn là được tháo dỡ từ trong nhà xưởng của gia tộc Ellen mà đưa đến
đây trong đêm, cùng với rất nhiều khoáng thạch và các loại vật liệu đặc thù
cũng được đưa đến, đến gần nơi này thì đã cảm giác được sức nóng.
Nhưng mà, Karen và Alfred vừa tiến đến, đã nhìn thấy Pall đang đánh Kevin.