Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước cửa, sau một hồi khóc lóc, phu nhân Lake không ngừng há miệng hít sâu,

sau đó dùng mu bàn tay lau mạnh nước mắt trên khuôn mặt của mình, rồi chống

bàn tay xuống đất bò đứng lên, đi về phía phòng ngủ của các con gái.

Phía sau cửa, Karen đứng ở đó.

Ấy, vẫn bị phát hiện rồi.

Karen không thất vọng, rốt cuộc vợ chồng sống với nhau lâu như vậy, chồng

của mình bị “đổi”, bà ấy phát hiện ra được cũng là điều rất bình thường.

Anh không chỉ không thất vọng, ngược lại có một cảm giác nhẹ nhõm và giải

thoát.

Đi đến trước bàn làm việc ăn cơm trước đó, cầm lên một mẩu bánh mỳ còn lại,

Karen bắt đầu cân nhắc suy tính trong lòng.

Thân phận thẩm phán Giáo hội kỷ luật, phải cần.

Karen bấu một miếng bánh mỳ nhỏ bỏ vào miệng.

Phòng khám tâm lý của Adams bị đóng cửa rồi, mình cần một nguồn thu nhập

ổn định, cho nên nhà tang lễ này cũng cần.

Karen lại bấu một miếng bánh mỳ nhỏ bỏ vào trong miệng.

Ha ha,

Quay đi quay lại nhiều vòng như vậy, từ phố Mink thành phố La Giai Thụy

Lam, đến cộng đồng Cầu Xanh thành phố York của Wien, mình lại phải quản lý

lo liệu công việc làm ăn của nhà tang lễ quen thuộc.

Cũng rất tốt, “tiến tu” của gia đình trước đây cũng không uổng phí.

Lần sau khi gọi điện cho chú Mason, có thể nói với chú ấy rằng thằng cháu này

đã kinh doanh nhà tang lễ của nhà có thêm chi nhánh rồi.

Có lẽ sau khi đám người chú và bác gái nghe được tin này chắc sắc mặt sẽ rất

vui vẻ, dù sao ban đầu bọn họ rời khỏi nhà chính là không muốn tiếp tục kinh

doanh nhà tang lễ, kết quả thằng cháu nhà mình chạy ra ngoài, lại quản lý việc

làm ăn nhà này.

Pieck, Dincom, hai thần bộc này…

Cũng cần.

Pall và Kevin không tiện làm việc, Hilly chỉ là nữ bộc, John cũng chỉ là trẻ con,

năng lực cũng không ổn định;

Lúc trước cũng đã xuất hiện tình trạng không đủ nhân lực, vì thế Alfred xuất

viện trước thời hạn, cho nên bây giờ anh rất cần thủ hạ trong hai giới.

Pieck thật thà, dễ bị lừa.

Dincom có hơi thông minh, dễ lợi dụng;

Karen lại bấu một miếng bánh mỳ nhỏ bỏ vào trong miệng.

Những điều mình có thể chấp nhận là ba điều này, nhưng bánh mỳ trong tay còn

lại một miếng lớn; miếng lớn này là vai trò của “cha” và “chồng”.

Karen tình nguyện giúp ông Pavaro gánh vác trách nhiệm cả gia đình, ví dụ như

sắp xếp cuộc sống của vợ ông ấy và cung cấp Huyết Linh phấn cho hai cô con

gái ông ấy, bao gồm cả chữa bệnh sau này.

Nhưng Karen không muốn sắm vai một người “cha” hoặc “chồng”.

Bởi vì việc này sẽ rất mệt.

Thứ có thể tháo bỏ tùy ý là mặt nạ, thứ đã đeo lên rồi nhưng không tháo xuống

được, gọi là xiềng xích.

Chỗ khó lớn nhất của Karen nằm ở chỗ, anh không thể chủ động nói với phu

nhân Lake và hai cô con gái biết thân phận của mình, không thể để lộ công khai,

không phải lo lắng bọn họ sẽ tiết lộ bí mật, mà nếu trực tiếp nói với họ, trong

cuộc sống hiện thực, bọn họ sẽ rất dễ dàng để lộ ra dấu vết.

Nghĩ lại tối đó dưới tầng hầm, sau khi ông Bede giết thành viên tiểu đội Thần

Kỉ Luật, xử lý những việc tiếp theo như khoét mắt vô cùng quen thuộc, thế giới

này, ngay cả người chết cũng biết “nói”.

Điều đáng được ăn mừng chính là, hai cô con gái của ông Pavaro phát giác

được mình không phải là cha của bọn họ, phu nhân Lake cũng đã nhận ra mình

không phải là chồng của bà ấy;

Nhưng hai cô con gái không khóc lóc không làm ầm ĩ, phu nhân Lake vẫn giả

bộ đối xử với mình như mình là chồng của bà ấy.

Kiểu hiểu ngầm trong lòng đã rõ nhưng không nói ra này phù hợp nhất với hoàn

cảnh hiện tại, bởi vì Karen cũng không biết rốt cuộc thân phận Pavaro có thể kết

hợp với mình bao lâu, một chút thận trọng nhỏ chắc chắn phải làm tốt ngay từ

đầu.

Anh đặt miếng bánh mỳ còn lại trong tay về lại khay cơm, đã ăn no rồi, ăn quá

no không tốt.

Cầm khăn ướt trên khay cơm lên, Karen lau miệng, rồi gấp lại lau tay.

Bình thường khi ông Pavaro ăn cơm, phu nhân Lake cũng sẽ chuẩn bị sẵn một

chiếc khăn ướt cho ông ấy sao, nhìn dáng vẻ dầu mỡ thường ngày của ông

Pavaro, hình như không phải là người ưa sạch sẽ.

Nhưng Karen cũng lười suy nghĩ xuất hiện sơ hở ở đâu, có thể trong mắt phu

nhân Lake, từ trên xuống dưới toàn thân mình đều là sơ hở, khi lần đầu tiên cấu

mình, có thể cảm thấy cơ thịt của mình phản ứng không đúng, thậm chí là lần

đầu tiên mình nhìn ánh mắt của bà ấy, đã có thể khiến bà ấy chắc chắn người

trước mặt này không phải là chồng của bà ấy.

“Phù…”

Karen thở một hơi nhẹ nhõm, nếu đã đoán được, vậy thì không ngại mở rộng

tấm lòng đã hiểu lòng nhau, cũng tránh phu nhân Lake quá lo lắng sợ hãi.

Đi đến cửa phòng ngủ, mở cửa, Karen gọi:

“Pieck.”

“Ấy, ông chủ.”

Pieck từ phía trước cửa hàng chạy đến sân sau.

“Gọi phu nhân đến đây.”

“Vâng, thưa ông chủ.”

Karen ngồi trở lại bàn làm việc, cầm lên một chiếc bút máy, mở nắp bút, chấm

vào đầu ngón tay;

Bỗng nhiên, Karen tự không nhịn được bật cười, hình như mình vẫn luôn không

có thiên phú trong việc nhập vai diễn, ngay từ đầu khi thức tỉnh, anh cũng tự tin

cảm thấy trừ phi người trong nhà điên hết rồi mới sẽ cảm thấy “Karen” bị đổi.

Khuôn mặt này bị đánh ở thành phố La Giai một lần, sau khi đến Wien, lại bị

đánh một lần.

Cho nên, nếu chỉ sử dụng thân phận Pavaro này, có lẽ không an toàn như vậy,

kết quả tốt nhất vẫn là rửa sạch tẩy trắng thân phận cũ của mình, như vậy trong

công việc hàng ngày của mình cũng có thể thong thả hơn.

Có thể như vậy không?

Mình tuyển mình vào nhà tang lễ, mình cho mình làm ông chủ, mình cho mình

làm cấp trên, mình cho mình phát triển một thần bộc có biên chế?

Karen bỗng nhiên cảm thấy suy nghĩ này rất khả thi.

Đầu tiên mình có thể càng ung dung đối diện với phu nhân Lake và hai cô con

gái, thứ hai mình có thân phận đại nhân Đòn roi của kỷ luật trước mặt hai người

làm thuê đó, có thể càng dễ dàng gây khó dễ hai người làm thuê này.

Coi như mình đến nằm vùng theo dõi ông Pavaro thôi, dù sao loại chuyện này

vốn là nghiệp vụ của Đòn roi của kỷ luật, hai người làm thuê đó cũng không có

chỗ nào để kiểm chứng, càng không dám kiểm chứng.

Nhưng làm thế nào để có biến chế?

Tuy rằng mình “xuất thân” từ thế gia thẩm phán, nhưng bởi vì tính đặc thù của

Dis, cái nhà này của mình, ông nội thẩm phán của nhà mình, bản thân không có

tính tương đồng gì với thẩm phán.

Ở nhà, thậm chí mình còn chưa từng thấy những thứ như phiếu điểm!

Mình giống như đời thứ hai thẩm phán gia cảnh sa sút, bỗng nhiên ý thức được:

Cái gì, vượt đèn đỏ còn bị trừ điểm sao?

Cứ từ từ đi.

Karen chỉ đành an ủi bản thân như vậy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK