Ảo Ảnh trục xuất Thần cách, nhưng trong tay học trò ta có một cái quyển bút
ký, lại lấy được bút lông ngỗng truyền thừa từ Tiranus, có thể dựa vào nó để
triệu hồi truyền thừa vào lúc cần thiết, vậy đây gần như là thứ được làm sẵn cho
chính cô bé kia, ngoại trừ nó thì không còn khả năng nào khác.
Cùng với truyền thừa của Thần Sát Thủ trước khi chết đã khiến cô bé này như
có được hai Thần cách, mà lại đều cùng quy tắc hệ Sát Thủ, không có sự xung
đột, có thể kế thừa hoàn mỹ."
Phu nhân Đường Lệ ưỡn ngực, kiêu ngạo mà nói: "Đó là đệ tử của ta."
Deron nghe được những từ "Thần cách" và "Truyền thừa" này, chỉ cảm thấy đầu
mình choáng váng, vừa nghe hiểu lại vừa cảm thấy mơ hồ, giống như là đang
quan sát bản vẽ của mấy trận pháp cao cấp bị thất lạc từ kỷ nguyên trước.
Nhưng mà sau lời tuyên bố kiêu ngạo của vợ mình, Deron gần như nói theo vào
như bản năng:
"Đó là cháu dâu của ta."
Không quan tâm đến việc cuối cùng việc này có thành hay không, từ lúc vừa
mới bắt đầu thì Deron đã định như thế.
Sau khi tuyên bố xong, hình như lúc này Deron mới ý thức được "Hai thần
cách" là có ý gì, vậy mà khóe miệng toét ra vừa cười vừa nói lầm bầm lặp đi lặp
lại:
"Ha ha, Thần cách, ha ha, Thần linh …"
Vẫn may là miệng của Deron còn hút lên kịp, không đến mức để nước bọt chảy
xuống từ khóe miệng mà thành trò hề.
Phu nhân Đường Lệ ngẩng đầu, hít sâu một hơi, trong lòng mặc niệm, đây là
người chồng mà mình đã sống cùng nửa đời rồi, không thể đánh chết.
Lão Hoven thì cố ý dội cho Deron một chậu nước lạnh, nói:
"Cô bé này mặc dù đạt được truyền thừa, nhưng cũng bởi vậy mà giết chết tiềm
lực của mình…”
Delon không thể nào hiểu được mà hỏi thăm: "Đã thành Thần rồi mà còn bóp
chết tiềm lực?"
Lão Hoven không giải thích, mà là tiếp tục nói:
"Trên bản chất chỉ là tiếp nhận một bó đuốc đang cháy để tự mình trở thành
nhiên liệu cháy tiếp vào lúc cần thiết."
Khi lời này nói ra, tâm trạng vốn đang hưng phấn của Deron lập tức bị dập tắt,
hắn trừng mắt nhìn, hốc mắt hơi đỏ lên, nhưng vẫn lẩm bẩm: "Vì Trật Tự thì
đây là chuyện nên làm.”
Sau khi lẩm bẩm xong, Deron còn cẩn thận từng li từng tí mà nhìn về phía bóng
lưng Dis, hắn có chút chột dạ.
Phu nhân Đường Lệ thì phản bác: "Dựa vào cái gì!"
Dis vốn vẫn luôn trầm mặc mở miệng nói:
"Nên như vậy."
Phu nhân Đường Lệ nắm lại nắm đấm, nhưng không có ai đến dỗ dành bà ấy
vào lúc này.
Không còn cách nào khác, ai bảo một “người khác họ” như bà ấy sau khi gả cho
thần quan Trật Tự còn sinh ra cả một đám thần quan Trật Tự đây.
Ngược lại thì trước đây cũng không cảm thấy có gì, ít nhất cả gia đình thần
quan Trật Tự đều cực kỳ yên ổn, nhưng những năm gần đây, trên dưới Trật Tự
Thần Giáo cũng bắt đầu tràn ngập một bầu không khí, nói một cách tóm tắt đó
là… đến lúc thực hiện lời thề, là thời điểm hiến thân cho Trật Tự.
Lão Hoven ranh mãnh nói: "Ngược lại là có thể đề nghị sinh con sớm một
chút."
Deron lập tức gật đầu, giống như là gà con mổ thóc.
Phu nhân Đường Lệ nghe vậy, khí thế cũng tiêu tan một chút, hiển nhiên cũng
không ghét cái đề nghị này.
Mà vốn là người ở trong lời đề nghị thì lúc này Richard đang ở trên mái của cao
ốc Bộ Kỷ Luật, trong tay cầm kính viễn vọng thuật pháp quan sát tình cảnh trên
trời.
Ở trên cái bàn trà nhỏ trước mặt hắn có đặt đậu phộng, mứt trái cây và rượu,
thoạt nhìn như đang thưởng thức buổi biểu diễn sân khấu kịch.
"Jerry, ngươi cố gắng thêm một chút đi, ta nhìn không rõ lắm."
Cho dù là thông qua kính viễn vọng thuật pháp cấp cao rồi phối hợp thêm cả
năng lực của Jerry, tầm nhìn của Richard cũng bị đứt quãng, hai vị Thần linh
giao đấu, phóng thích ra sóng năng lượng cũng đủ để cho ánh mắt của cậu ta đỏ
lên đau đớn như bị thiêu đốt.
Nhưng cho dù có đau thì Richard cũng đều không nhịn được mà muốn tiếp tục
quan sát.
"Vì sao ngươi không đến chỗ đại sảnh trận pháp dịch chuyển để quan sát, ở đó
có nhiều người xem, ngăn cách cũng mỏng hơn một chút.”
Buken xuất hiện sau lưng Richard.
Nếu như nói Darien là bởi vì thân phận của Đảng đầu trọc mà bị cố ý chèn ép
mà nói, như vậy còn có một người từ lúc vừa mới bắt đầu đã rõ ràng mình
không có cơ hội, đó chính là Buken.
Mặc dù bây giờ hắn dẫn dắt cuộc vây quét nhắm vào tổ chức Trầm Mặc Giả đã
mang lại hiệu quả nhưng vẫn không cách nào rửa sạch tội danh trên người.
Richard vừa vuốt vuốt mắt vừa nhìn về phía Buken, cười nói: "Ta cũng không
muốn góp mặt vào trong chuyện của bọn hắn.”
"Là ý gì?"
Richard: "Ta và mọi người không giống, không phải sao?"
"Ngươi phát hiện ra từ bao giờ?"
"Rất sớm."
Vốn là người trong vòng trung tâm, nhưng lại bị tách biệt nên Richard đã sớm
cảm nhận được.
"Không giống như trong tưởng tượng của ngươi." Buken mở miệng giải thích,
“Đây không phải xa lánh."
Buken biết, Karen không chiêu nạp Richard vào thật ra là một sự bảo hộ.
"Ngươi không cần an ủi ta, vốn ta rất vui vẻ." Richard khoát tay áo, cậu ta vẫn
cảm thấy mình có thể tới được vị trí bây giờ vốn là nhờ Karen dìu dắt, cậu ta
cũng sẽ không nghĩ ngợi đến những việc kia.
Buken sửng sốt một chút, hắn đã từng là Người Cầm Roi nhưng cũng không thể
phát giác được một chút sự oán hận và bất mãn nào từ trên người Richard,
người trẻ tuổi này vẫn luôn rất thỏa mãn, cảm xúc luôn tích cực.
Sau khi tiếp xúc với Richard, Buken cảm thấy cảm giác thiếu thăng bằng và mất
mát trong lòng cũng biến mất không thấy đâu.
Không hổ là em họ của chủ.
"Ngươi có muốn xem không?" Richard chỉ vào kính viễn vọng hỏi.
"Ta dẫn ngươi cùng đi xem."
Buken đi đến trước, đưa tay khoác lên trên bờ vai Richard, dẫn cậu ta đến một
chỗ mà làn sương biến mất, quan sát cuộc chiến ở phía trên.
Richard: "Nói cho cùng thì vẫn còn có một tầng ngăn cách, dẫu biết rằng cảnh
tượng vô cùng hùng vĩ, nhưng so sánh với cảm giác tự mình tham dự thì rốt
cuộc vẫn còn kém một chút.”
Buken: "Nếu như đánh cho cái kỷ nguyên văn minh vất vả lắm mới giữ gìn
được này tan nát vậy ý nghĩa của việc Trật Tự ngăn cách kỷ nguyên sẽ là cái
gì?"
Richard: "Đến lúc nào thì các ngươi đến bên trên?”
Buken: "Rốt cuộc thì ngươi đã biết được bao nhiêu chuyện thế?"