có sai, mặc dù Trưởng khu bây giờ chắc hẳn là đang vô cùng hối hận."
Nếu đặt ở trước khi phiên tòa này diễn ra, đạt thành cái hiệp nghị này, thật ra
cũng đã xem như là một sự tiến bộ và thu hoạch cực lớn.
Mặc dù trên danh nghĩa Đòn Roi Kỷ Luật có quyền chấp pháp hoàn chỉnh đối
với việc giám sát nội nộ, nhưng trên thực tế, cái quyền lợi này trong những năm
gần đây, thế nhưng tất cả đều nắm giữ ở trong tay của Bộ chấp pháp đại khu.
Cho nên, Đòn Roi Kỷ Luật là có được ích lợi rất lớn, mà lại sau khi làm ra một
khuôn mẫu ở đại khu thành phố York, hoàn toàn có thể phục chế lại ở trong cái
đại khu khác, rất có thể sẽ kéo theo sự khôi phục quyền lực và kết cấu của tất cả
tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật trong toàn bộ đại khu của Trật Tự Thần Giáo.
Trưởng khu Harry tích cực thúc đẩy cái sự kiện này, là cách nhìn rất mang tính
đại cục.
Bên phía ban quản lý đại khu vì để làm dịu xung đột, lựa chọn lui về phía sau
một bước, điều này cũng có thể hiểu được
Chỉ có điều sự tình phát triển có sự bất đồng rất lớn đối với trong suy tính của
mọi người.
Bởi vì phiên tòa lần này được tiến hành quá thuận lợi, và sự chuẩn bị nền cho
quá trình tiếp theo càng tốt hơn, cho nên cái hiệp nghị vốn không có gì thua lỗ
lúc trước, bây giờ nhìn lại, cũng có chút thiệt thòi.
Trưởng khu Harry chắc hẳn vô cùng phiền não rồi.
Cũng không trách được Chủ giáo Bern cuối cùng lại nhận thua triệt để đến như
thế, hơn nữa còn nói ra lời nói như vậy, ông ta chắc hẳn cũng đã sớm biết về cái
hiệp nghị này.
Nhưng nhà Naton, cũng không biết.
Cho nên, nhà Naton hẳn là "Tế phẩm" mà đại khu đẩy ra, không, ngay từ đầu
Vicole hẳn là tế phẩm, bây giờ tế phẩm trở nên lớn hơn, biến thành toàn bộ nhà
Naton.
Hôm nay sở dĩ "Bắt" thuận lợi như vậy, cũng là bởi vì bên phía đại khu cảm
thấy mình đã được lợi, thuận tay đưa một cái ân tình, dù sao thì bên phía bọn họ
vốn cũng chẳng vừa mắt nhà Naton.
Hành vi hôm này của Bộ trưởng Bộ chấp pháp Mohji cũng hẳn là đã nhận được
ý xác thực từ Ban quản lý đại khu.
Khi Đòn Roi Kỷ Luật và Ban quản lý đại khu cũng đều dự định chơi chết nhà
Naton, lúc này hắn ta nhảy ra vạch mặt, thật đúng là không có chút gánh nặng
nào trong lòng.
Đây chính là sự lạnh lùng và vô tình của giao dịch chính trị, nhưng mà Karen
cũng không có tư cách gì để đi chế giễu nhà Naton người ta, suy cho cùng chính
bản thân anh cũng bị gạt, mọi người đều giống nhau, chẳng ai cười được ai.
Neo rất nhanh đã ăn xong một bát mì, lúc cầm đến cái bát thứ hai, Neo hơi dừng
lại một chút, nói: "Chúng ta vẫn nên trèo lên trên cao hơn, nếu còn tiếp tục ở
phía dưới, mãi mãi sẽ luôn cảm thấy uất ức lắm."
"Ừm, ta đồng ý."
"Mặt khác, không nên trách Trưởng khu, ta suy đoán rằng Trưởng khu cũng
không phải tự mình quyết định, hẳn là bởi vì ý của phía trên."
"Ta không trách hắn, những đại khu khác muốn phục chế lại phương thức đoạt
quyền của đại khu chúng ta cũng gần như không có khả năng, lợi ích cục bộ
phải phục tùng lợi ích chỉnh thể, ta cũng hiểu."
"Nhưng vẫn còn tốt, dàn khung đúng là cái dàn khung này không sai, nhưng cụ
thể ai có thể nắm giữ quyền chủ đạo, không phải sẽ dựa vào chính chúng ta
tranh giành hay sao?" Neo cười nói, "Ta cũng không tin, sau khi đẩy ngã nhà
Naton thì trong cái bộ môn liên hợp này thì quyền lực của chúng ta sẽ bị phía
đại khu áp chế."
"Ta bảo Leon ngày mai đến báo danh."
Một tay Neo cầm tép tỏi dừng lại một chút, sau đó ném cả tép tỏi kia vào trong
miệng, cười nói: "Chiêu này của cậu rất không tệ, cái biên chế cuối cùng đưa
cho hắn, chúng ta tiếp theo sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Đại chủ giáo Waffron không có cơ hội lại bò lên cao hơn, việc tiếp theo mà ông
ta muốn làm, đó là trải đường giúp cho hậu bối của mình, chúng ta vừa lúc
mượn nhờ vào chuyện này."
"Ừm."
"Cố lên, tất cả mọi thứ đều sẽ đi vào quỹ đạo, chờ đến khi xử lý xong chuyện
trước mắt, chúng ta sẽ nghĩ ngơi cho thật tốt."
Karen lắc đầu, nói: "Sau khi xử lý xong những chuyện trước mắt, ta dự định sẽ
tổ chức một buổi tang lễ chính thức cho Thẩm phán quan Pavaro."
"Ừm, đây cũng là việc nên làm, cũng coi như là một sự kết thúc hoàn chỉnh đi.
A, đúng, có phải ta cũng nên tự thiết kế tang lễ trước cho mình hay không, ta sợ
đến lúc cần thì ta sẽ không trở tay kịp."
Karen yên lặng ăn mì.
Neo dùng cùi chỏ nhẹ nhàng đẩy Karen một cái,
Hỏi:
"Sao cậu lại không cảnh cáo ta rằng khi ta nói như vậy sẽ dễ dàng mang lại
điềm xấu thế?"
"Có một vài thứ, nó có thể sống đến một ngàn năm."
"Ta suy đoán rằng cái câu này chẳng phải là lời ca ngợi tốt đẹp gì."
"Nhưng mà xin chủ nhiệm hãy yên tâm, trước đó ta ở trong phòng đọc sách, khi
đọc sách cảm thấy mệt mỏi cần nghỉ ngơi thư giãn cũng sẽ có thói quen lên
phương án tổ chức cho tang lễ, tang lễ của ngài thì ta đã chuẩn bị sẵn cho ngài
tận ba phương án. Thật ra, ta cũng muốn xem hiệu quả thực tế của chúng khi tổ
chức, rất mong đợi."
"Mẹ nó!"