Ranedal không chỉ không còn khúm núm khi đối mặt với Ogurev trước đây, còn
lôi thêm chỗ dựa ra.
Chỉ thấy hắn giơ bàn tay lên, Dis xuất hiện trong lòng bàn tay, rồi lại đưa Dis
đặt trên bả vai mình.
Mặc dù không đi đến trên đài cao hình trụ phía trước nhưng đứng ở trên bả vai
mình mới là vị trí ngắm cảnh tốt nhất.
Ranedal ưỡn ngực, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm thận trọng, bây giờ hắn hoàn
toàn không có cảm giác ngưỡng mộ gì đối với Ogurev, dù sao thì ông nội của
Trật Tự cũng đứng trên vai mình.
Đại tế tự nhìn về phía sau, mỉm cười nói với Karen: "Ngươi đúng là thật có thể
mời bọn hắn đến."
Trên điều kiện tiên quyết là có thể mời được lại còn mạo hiểm tới gặp mình
trước, sự tín nhiệm này càng quý trọng hơn.
Vào giờ phút này thì Karen cũng không có tâm trạng để nói dông dài, mà là hỏi:
"Ogurev, có thể chiến thắng sao?"
Hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh mặc dù bị đánh ngã, nhưng rất hiển nhiên là cuộc
chiến chỉ vừa mới bắt đầu.
Ogurev là một trong tứ đại tùy tùng Trật Tự, cho dù được đánh giá có sức mạnh
đủ để kiêu ngạo cả các Chủ Thần trong thần thoại tự thuật nhưng dù sao thì bây
giờ cũng đang phải một đấu hai.
Mặt khác, ở đằng sau còn có bóng dáng của các Thần linh khác đang tiến về
hướng này.
"Ngươi không cảm thấy rung động sao? Bây giờ sao còn quan tâm đến điều
này.”
Karen hít sâu một hơi, dùng một giọng điệu mang theo vẻ trách cứ nói: "Ta
đang lo lắng ngươi chơi quá trớn vì đã cho các Kỵ Sĩ Đoàn rút lui.”
"Ha ha, sẽ không." Đại tế tự nói rất chắc chắn, "Ogurev sẽ không thua, bởi vì,
hắn không có ý định sống sót.”
"Cái gì?”
Đại tế tự đưa tay chỉ về phía màng ngăn cách màu xanh lam mỏng kia:
"Mặc dù chỉ thiếu một chút nữa, nhưng dù sao thì bọn hắn vẫn còn chưa bước ra
một bước cuối cùng, cũng như là bây giờ bọn hắn vẫn còn ở ngoài thế giới này,
còn chưa thật sự trở về."
"Khác nhau ở chỗ nào?"
"Giống như là khi trước ngươi bị ta trói buộc không cách nào động đậy trong
lĩnh vực Thần quốc của ta, bây giờ bọn hắn vẫn đang ở trong..."
Karen hiểu ra:
"Thần Quốc của Thần Trật Tự?”
"Là quốc gia của chủ, là thế giới Trật Tự."
Sau đó Đại tế tự ngồi xuống, nhắm hai mắt lại, nói khẽ: "Trông chừng giúp ta."
"Ngươi đang nói đến ta hay là bọn họ?"
Bọn họ ở đây là chỉ Ranedal và Dis.
Đại tế tự không có trực tiếp trả lời, mà là nói: "Ta đang chỉ người mà ta tín
nhiệm."
Nói xong thì trước ngực của Đại tế tự lại ngưng tụ ra một viên Thần cách hoàn
chỉnh, mặc dù nó vẫn chỉ được ngưng tụ tạm thời mà không thể kéo dài quá lâu
nhưng ít ra trong thời khắc này thì Đại tế tự đã có lại thân phận của "Thần".
Bên trong vách ngăn màu xanh lam, một đám Thần linh đứng đằng sau cuộc đại
chiến giữa Ogurev và hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh đang tiến lên bỗng phải đối
mặt với một cái Thập Tự Giá khổng lồ nguy nga rơi xuống chặn đường.
Người bị treo trên Thập Tự Giá là Tiranus.
Hắn thống khổ, hắn dày vò, hắn oán hận, nhưng khi hắn đối mặt với Chư Thần
thì tất cả tâm tình tiêu cực đều biến mất. Máu tươi đọng dưới thập tự giá suốt cả
một kỷ nguyên lúc này bắt đầu cháy rực lên, Thần hoả hừng hực cháy lấy chính
bản thân Tiranus làm nhiên liệu để tạo ra một biển lửa của Thần linh.
Những Thần linh còn sót lại sau khi tự chém giết lẫn nhau này vốn đã rất suy
yếu và uể oải đang khát vọng có thể được bổ sung phục hồi sau khi trở về thế
giới nhưng bây giờ thứ chào đón bọn hắn đó chính là một biển lửa rực cháy.
"A!!!"
"A!!!"
Tiếng kêu thảm thiết của chúng Thần không ngừng truyền đến, ở bên bờ mưa to
trút xuống, ngay cả vùng đất trời này đều đang bắt đầu thút thít trong tiếng kêu
rên.
Trước đó thì các Trưởng Lão Thần Điện của các giáo ở trên các đài cao hình trụ
đều đã chuẩn bị dịch chuyển đi, nhưng những biến cố liên tiếp xảy ra khiến cho
bọn hắn lựa chọn ngừng lại.
Nguyên nhân khách quan là do Ranedal và Dis đứng ở phía sau ngăn cản đường
đi, nguyên nhân chủ quan là … bọn hắn thật không sự không nỡ bỏ lỡ cảnh
tượng náo nhiệt này!
Ánh mắt Karen quét về phía bọn hắn, sau đó ngồi xuống đối diện Đại tế tự hỏi:
"Ngươi muốn để cho bọn hắn và các Thần Giáo ở phía sau tận mắt nhìn thấy
Thần linh chết đi sao?"
"Đúng thế."
"Nhưng chuyện này suy cho cùng thì vẫn là Thần đánh bại Thần."
"Chuyện này không quan trọng, bởi vì …Thần là không thể đổ máu."
"Ngươi vừa mới nói, Ogurev không có ý định sống sót, vậy còn ngươi?”
"Vào lúc ta vẫn còn là Norton, ta cảm thấy ta còn có một nghìn năm; sau khi ta
biết mình là Tiranus thì ta biết mình còn không quá nhiều thời gian.
Ta là người đứng đầu trong tứ đại tùy tùng, đứng đầu trong hệ thống Thần chi
nhánh Trật Tự;
Mặc dù bản thể của ta vẫn còn ở bên ngoài, nhưng ta trở về đầu tiên; Ta có
nghĩa vụ và có trách nhiệm để đón tiếp đồng đội của ta, rồi lại đưa tiễn từng
người một.
Ta sẽ kiên trì, chịu đựng đến cuối cùng rồi rời đi. Một một nơi mà chúng ta trấn
áp, đều có những Chủ Thần hùng mạnh đáng để trấn áp.
Chúng ta …muốn vì Trật Tự, cố gắng làm một vài chuyện để giảm bớt áp lực
của các ngươi.”
"Đây là những việc đã được lên kế hoạch trước?”
"Không phải."
Đại tế tự từ từ nhắm hai mắt, ngẩng đầu lên, giống như là đang nhìn về hư
không sâu thẳm:
"Thật ra thì đúng là chủ đã phản bội chúng ta.
Chủ đã hình dung cho chúng ta về thế giới tốt đẹp kia mà ngài ấy đã từng nhìn
thấy, chủ chỉ là mời chúng ta cùng nhau đi sáng lập. Thế nhưng là ngài ấy lừa
gạt chúng ta, ngài ấy thế mà muốn… âm thầm mục nát.”
"Bây giờ ngươi không còn hoài nghi chủ sẽ từ bỏ và lén lút giáng lâm trở về
sao?"
Đại tế tự lắc đầu, nói:
"Đó là điều mà Norton lo lắng, hoặc nói là điều mà ta của quá khứ lo lắng;
Bởi vì,
Chủ của chúng ta ở trên trời.
Ngài ấy là chủ của chúng ta, nếu như ngài ấy có người thừa kế mới, vậy cũng
không có gì liên quan đến chúng ta, đó là một Thần Trật Tự thế hệ mới mà
không phải là chủ của chúng ta.
Một số thời khắc, ngay cả chính chúng ta đều sẽ mê mang, rốt cuộc là chúng ta
đi theo Trật Tự hay là đi theo ngài ấy.
Nhưng mà vẫn là phải nhanh chóng tìm ra Thần Trật Tự thế hệ mới, hắn cần
được bảo vệ và bắt đầu bồi dưỡng, đây đã định sẵn sẽ là một cuộc chiến kéo dài,
chúng ta chỉ có thể ngăn cản được nhóm Thần linh trở về đầu tiên."