Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Dạo gần đây ta đang giảm cân, không ăn bữa tối, lần sau có cơ hội lại nói, các

người cứ từ từ dùng bữa, gặp lại."

"Gặp lại."

Chờ đến khi Angie đi rồi, Santos mở miệng nói: "Phó chủ quản Angie rất giỏi

về cách làm người."

Celina phụ họa nói: "Mặc dù cô ấy sặc mùi thương nhân, nhưng luôn luôn có

thể “mua bán” mà khiến người khác không ghét."

Là nghiên cứu viên cấp bậc cao, cha mẹ của Ashley đối với việc mua bán cũng

không có gì quá kiêng kỵ về mặt hành chính, dù sao thì họ có kỹ thuật, cũng có

bản lĩnh, mặc kệ ở nơi nào đều không có ai có thể khinh thường họ.

"Cô ta rất tốt." Karen nói.

Sự kiện này xem như đã xong, tiếp theo chính là lúc dùng bữa tối.

Nếu nói một cách nghiêm chỉnh thì bữa tối cũng không phải rất phong phú, bởi

vì đều là những món do cha mẹ Ashley tự làm, tay nghề nấu nướng của bọn họ

xác thực cũng không tính là quá tốt, nhưng không khí bữa ăn cũng rất ấm cúng.

Tóm lại, đây là một bữa tối rất vui vẻ, không mệt mỏi chút nào.

Sau khi dùng cơm xong thì Karen đứng dậy tạm biệt, Ashley đại diện cha mẹ

mình tiễn Karen ra ngoài cổng, chờ đến khi Karen lái xe rời khỏi thì Ashley mới

quay về.

"Gặp vị Phó Chủ Quản kia rồi sao?"

"Ừm, cô ta giới thiệu anh trai mình cho tôi, là chủ quản bộ hậu cần Đòn Roi Kỷ

Luật của đại khu, tên là Bernie."

Pall cười nói: "Anh của cô ta có thể quản cái gì? Thu phát văn kiện sao?"

Nơi cấp phúc lợi, ban thưởng cho các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu thành

phố York, thậm chí ngay cả việc nhận trang bị cơ sở, đều là ở cao ốc giáo vụ,

mà không phải là cái chỗ quản lý nào.

Trước đó Karen đã từng đùa rằng, chỗ quản lý của Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu

là một chỗ thu phát văn kiện và đóng mộc.

Dữa trên điều kiện tiên quyết này, một vị chủ quản bộ phận hậu cần...

Thân phận thì càng lúng túng hơn.

"Có lẽ đối phương cũng cảm thấy bây giờ tôi còn rất nhỏ yếu, tạm thời không

đủ tư cách để tự mình xuất hiện lôi kéo tôi."

"Thật ra ta lại cảm thấy ngược lại, có lẽ người tự ti là chính hắn ta."

"Sau này hãy nói đi, dù sao gần đây cũng sẽ không gặp nhau, hoặc là, thông báo

sự kiện này cho đội trưởng biết, hắn nhìn thấu được những loại quan hệ xã giao

này hơn."

"Đúng vậy, khi tất cả cấp trên đều cảm thấy hắn ta một con chó săn, nhưng đây

thật ra hình tượng dễ thiết lập nhất, chó săn, mang ý nghĩa là trung thành."

"Cô có việc gì muốn nói với tôi sao?"

"Hửm?"

Pall ngồi ở bên cạnh ghế tài xế nghi ngờ nói, "Vừa nãy không phải ta vẫn đang

nói chuyện sao?"

"Lúc bình thường thì cô cũng không quan tâm đến những chuyện này, lần này

cô lại chủ động nói ra mà còn gợi lên câu chuyện như vậy, chắc chắn là đang

dẫn dắt cho một việc nào đó."

"A, có thể là do ta muốn ăn cá."

"Về việc ăn cá thì cô sẽ càng nói trực tiếp hơn, giống như ở buổi tối lúc ngủ ở

bên cạnh gối của tôi làm bộ nói mớ rồi không ngừng lặp lại nhắc tới tên của

mấy món ăn kia."

"Tại sao cậu phải nói thẳng mọi chuyện ra như thế chứ, như vậy thì sau này sao

ta có thể giả bộ nói mớ được nữa."

"Ha ha."

"Đúng là có chuyện muốn nói cùng với cậu một chút, hỏi ý kiến của cậu."

"Nói đi, chúng ta người một nhà, không có gì mà khó nói."

Pall nói ra kết quả kiểm tra cuối cùng của cô và phương án thảo luận với Kevin.

"Cánh Cổng Luân Hồi trong cơ thể của cậu vừa lúc có thể dùng làm cái miệng

cống này, cho nên..."

"Ta đương nhiên đồng ý."

"A, nếu như mỗi lần đồng ý nấu món cá cho ta cũng có thể nhanh gọn như vậy

thì càng tốt hơn."

"Thao tác cụ thể như thế nào, có nguy hiểm không?"

"Gâu!"

"Con chó ngu nói sẽ rất tốn công, nhưng nguy hiểm không lớn, bởi vì nguy

hiểm lớn nhất trong quá trình này đó là linh hồn sẽ phải chịu sự chấn động dữ

dội dẫn đến nguy cơ bị tiêu tán... Hả? Con chó ngu, cái này mà ngươi gọi là

nguy hiểm không lớn đấy à?"

"Ý của Kevin là nói việc này đối với tôi cũng không tính là nguy hiểm, bởi vì

trong linh hồn của tôi có rất nhiều thứ có thể giữ cho linh hồn ổn định."

"Gâu." Kevin gật đầu.

"Còn quá trình thao tác cụ thể thì như thế nào?"

"Đúng rồi, điều khiển quá trình thì sao?" Pall quay đầu nhìn về phía Kevin,

"Con chó ngu chắc là biết, nếu không thì nó cũng sẽ không nói ra."

"Gâu gâu gâu gâu gâu."

"A ha, con chó ngu nói nó sẽ phụ trách dẫn dắt, đến lúc đó hai chúng ta chỉ cần

dựa theo sự dẫn dắt của nó rồi tiến hành phối hợp tốt là được rồi, độ khó cũng

không lớn, bởi vì nó sẽ phân tách trình tự, chỉ là phải tốn nhiều thời gian một

chút, đến lúc đó hai chúng ta sẽ bị suy yếu một đoạn thời gian.

Quan trọng nhất đó chính là phải để cho cha mẹ Ashley giải phẫu cậu một chút,

chỉ là một loại giải phẫu để lấp kín, nhưng chỉ cần làm một nửa, dựng nền móng

và phần khung cho tốt, không cần bọn họ phải lắp đặt miệng cống."

"Việc này không phải là quan trọng nhất."

"Ừm?"

"Nếu như tôi đoán không sai, quan trọng nhất đó là phải có người đủ năng lực

để dẫn dắt cho tốt, Kevin cần tôi phải mở thêm một tầng phong ấn cho nó."

Lúc này Pall mở to hai mắt nhìn, nhìn về phía Kevin, Kevin ngượng ngùng

cười.

"A, con chó ngu này, ngươi biết vừa nãy ta thấy cảm động dường nào không?

Ngươi thế mà chuẩn bị sẵn đến bước này!"

Kevin quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, lắc lắc cái đuôi, phong cảnh ven

đường lúc này thật đẹp.

Karen cười nói, "Kevin, đây là ngươi nên được, ta vẫn nói câu nói trước, ta

không biết trong lòng ngươi là có chấp nhận ta, chấp nhận chúng ta, nhưng

ngươi vẫn luôn trợ giúp ta, trợ giúp chúng ta, ta sẽ đối đãi lại với ngươi tương

ứng."

Kevin quay đầu trở lại, nhìn vào Karen trong kính chiếu hậu trong xe mà nở nụ

cười thật thà.

"Nhưng ta cũng phải cam đoan cho an toàn của bản thân mình, cho nên ngươi

cần để cho ta chuẩn bị sẵn sàng, như vậy đi, không tính đến nhiệm vụ bảo an

sắp đến, chờ đến lúc đi nơi chôn xương của Compasini và tìm được đồng xu

Varax kia, sau khi làm xong những chuyện này, ta sẽ mở ra thêm một tầng

phong ấn cho ngươi."

Nói xong, Karen nhìn về phía Pall, nói: "Tôi sẽ đi mời cha mẹ Ashley giúp đỡ.

Chờ tôi hoàn thành xong những việc kia rồi lại giúp cô hoàn thành việc này,

được chứ?"

"Đương nhiên!" Pall lập tức đồng ý.

Đến nơi chôn xương của Compasini tìm thứ mà con Huyễn thú kia để lại giúp

cho yêu tinh radio tiến hóa, lại có thêm một đồng xu Varax ở bên người, đến lúc

đó thì để cho yêu tinh radio và Loya cùng nhau hỗ trợ nhìn chằm chằm vào quá

trình con chó ngu dẫn dắt, tất cả mọi người sẽ có thể yên tâm.

Chỉ có điều thì những lời này không thể nói rõ ra, nhưng đều ngầm hiểu.

Sau đó, trong xe yên tĩnh một khoảng thời gian.

Pall mở miệng nói: "Karen, cám ơn cậu nha."

"Cái này có gì mà cám ơn, về sau mang theo cô, gặp được đối thủ đánh không

lại, không phải lại có thêm một phần lực chiến sao, còn có..."

Pall dù chỉ là khôi phục một phần thực lực, đó cũng đã rất mạnh,

Có lẽ năm đó thực lực của cô bị Thủy Tổ hạn chế, nhưng không thể nghi ngờ

rằng cô cũng là thiên tài.

"Đúng thế, về sau nếu cậu gặp được ai đánh không lại, thì để ta tới ra tay, ha ha

meo. À, còn có gì nữa?"

"Còn có việc đó là."

Karen nhìn thoáng qua kính chiếu hậu rồi xoay vô lăng quẹo sang phải, tiếp tục

nói:

"Tôi cũng rất chờ mong để nhìn xem bộ dạng của cô khi biến thành người."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK