phòng hội nghị lầu năm, ngài có cần tôi xin phía trên hoãn lại không?"
"Không cần, hội nghị cứ dựa theo kế hoạch ban đầu mà tiến hành."
Karen lắm mồm một câu: "Thế nhưng mà tôi rất lo lắng cơ thể của ngài sẽ chịu
không được áp lực khi cuộc hội nghị kéo dài."
Saraina cười cười, nói: "Không có việc gì, hội nghị cũng không dài lắm, gắng
gượng chịu đựng hết hôm nay thì có thể nghỉ ngơi."
"Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ chờ ngài ở ngoài cửa, mặt khác, cần chuẩn bị xe lăn
đặc chế cho ngài hay không?"
"Không cần."
"Vâng, tôi đã hiểu."
Karen lui lại hai bước, nhìn Sainz một chút, lại hỏi, "Cần tôi sắp xếp người đến
giúp ngài ăn sao?"
"Có thể, cảm ơn."
Saraina dùng đầu ngón tay từ dưới rút ra một tấm thẻ gối nằm, dùng lực trực
tiếp ném về phía Karen.
Karen đưa tay tiếp được, đây là thẻ phiếu điểm không có người đứng tên trên
chợ đen, có thể thông dụng trong rất nhiều ngân hàng chợ đen.
"Đây là tiền trà phí của đội trưởng Karen."
"Cám ơn sự rộng rãi của ngài." Karen đi ra ngoài cửa.
Saraina cười nói: "Đội trưởng Karen không ở lại giúp ta ăn sao?"
Karen dừng bước lại trả lời: "Ngài là Thần tử tôn quý, tôi sẽ sắp xếp đội viên
vào giúp ngài để thích hợp hơn một chút."
"Đội trưởng Karen cân nhắc thật chu đáo."
"Xin ngài chờ một chút."
"Được rồi."
Karen đi vào trong phòng của mình, trông thấy Ophelia, Ashley và Blanche
đang dùng bữa sáng, tốc độ ăn của bọn họ rất nhanh.
"Cần phải có người đi giúp thần tử dùng bữa "
"Để tôi đi." Ophelia phủi tay đứng người lên.
"Cô?"
"Cô ta gọi tên muốn gặp tôi, để cho tôi tiếp khách, tôi sẽ để cô ta nhìn kỹ một
chút."
"Không, cô hiểu lầm, ý của tôi là, cô có biết giúp người khác ăn hay không?"
Karen còn nhớ lúc mình bị thương trên Đảo Ám Nguyệt, nếu không phải được
điện hạ Ophelia chiếu cố “tỉ mỉ”, có lẽ vết thương của mình đã sớm hồi phục.
Ophelia hiểu ý của Karen, nói:
"Cái này không phải vừa đúng lúc rồi sao?"
"Có lý. Blanche, cô đi cùng Ophelia đi."
"Vâng, đội trưởng."
Tính cách của Blanche yếu đuối, vừa lúc đến để trung hòa một chút, còn Ashley
tính tình táo bạo thì ở lại đi. Chờ đến khi Ophelia và Blanche đi qua phòng đối
diện, Karen cũng chuẩn bị dùng bữa ăn sáng.
Ashley giúp Karen lấy đĩa, nói: "Đội trưởng, chất lượng bữa sáng hôm nay cũng
không tệ, phía dưới xe đẩy còn có thuốc lá và rượu."
Thuốc lá và rượu tiêu chuẩn đi kèm theo bữa ăn vốn cũng không cần đưa đến,
sau khi thương lượng chi tiết xong xuôi với người tình phụ trách việc bán trà
của vị quản lý phòng hậu cần kia, cứ ghi lại số tiền, sau khi nhiệm vụ kết thúc
thì đưa tiền đến. Đây là việc mà tất cả mọi người đều biết rõ, bởi vì việc này
dính đến tiêu chuẩn phục vụ ăn uống khi làm nhiệm vụ.
Nhưng bây giờ, rượu và thuốc lá cũng được đưa đến.
Karen cười cười, nói: "Sự kiện ám sát tối hôm qua cũng đã hoặc đang gây nên
to gợn sóng rất lớn, đã bắt đầu điều tra nội bộ, bây giờ người ta còn không dám
làm loại chuyện lén lút này mà thôi."
"A, thì ra là như vậy."
Dùng xong bữa sáng, nhìn đồng hồ, Karen đi đến trước ghế sô pha ngồi xuống,
cầm điện thoại lên, gọi cho Nhà Tang Lễ. Điện thoại được kết nối, âm thanh của
Pall truyền đến: "Alo, meo."
"Pall, là ta Karen, thiếu gia của cô."
Đầu ngón tay Karen xoa nhẹ lên dây điện thoại, anh biết bây giờ bởi vì việc
ngày hôm qua, nếu không có chuyện gì bất ngờ thì cuộc điện thoại cũng sẽ bị
nghe lén.
Thiếu gia Karen của cô?
Pall lập tức hiểu được điều gì, đáp lại nói:
"Được rồi, thiếu gia Karen, ngài có gì cần dặn dò?"
“Trong tủ lạnh có vài món ăn không thể để quá lâu, tốc độ hư của chúng tương
đối nhanh, nên vứt thì cứ vứt đi, nếu tiếc không vứt đi, ăn vào sẽ đau bụng."
"Tôi đã biết, thiếu gia Karen, công việc của thiếu gia ngài ở bên ngoài có thuận
lợi không?"
"Thuận lợi, ta không sao, được rồi, cứ như vậy, chú ý cơ thể."
"Ừm, thiếu gia."
Cúp điện thoại, Karen ngẩng đầu nhìn thời gian một lần nữa, còn thừa một chút
thời gian, mình đi tắm một chút đi.
Lúc đi đến trước mặt Ashley thì phát hiện Ashley đã dùng xong bữa ăn đang
đóng gói thức ăn còn thừa lại, sau đó để vào trong quần áo của mình. Đây là
một quy tắc được nhắc đến trong kế hoạch lúc trước, hội nghị rất có thể sẽ kéo
dài rất lâu, trong giai đoạn này, mang đủ đồ ăn là điều rất quan trọng. Hiển
nhiên, Ashley đang thi hành quy tắc này, giống như Fanny và Peia lúc trước,
mang thức ăn theo đến phòng hội nghị.
Karen mở miệng nói: "Ashley, lần này không cần mang theo, lần hội nghị này
sẽ có kết quả rất nhanh."
Đây là do chính miệng Saraina nằm ở trên giường nói, điều này có nghĩa giai
đoạn trước của cuộc hội nghị, hai bên đều đã thảo luận xong phần lớn các điều
khoản đàm phán, có lẽ cũng chỉ còn vài điều khoản lợi ích xung đột không lớn
nên để lại cho Thần tử đi ngang qua sân khấu để phát huy một chút.
"Ồ? Được rồi, đội trưởng."
Ashley lấy đồ ăn giấu trong thần bào ra, nhưng vẫn bỏ theo vào trong thần bào
một cái thùng giữ nhiệt chứ nước đá, nhưng mà cái thùng giữ nhiệt dù sao cũng
là hình bầu dục, thần bào rộng rãi đến đâu thì sau khi bỏ vào cũng cảm thấy là
lạ. Ashley đưa tay vỗ vỗ cái thùng giữ nhiệt đang đặt trước bụng của mình:
"Không được không được, nhìn như vậy cứ giống như là đang mang thai vậy."
Do dự một chút, Ashley lấy một cái túi màu xám ra, đổ một ít nước đá và trong
cái túi, không cần mang theo quá nhiều, đủ để đội trưởng uống nước là được.
Cái túi quấn quanh hông mình cũng không quá chói mắt, đây là cái túi dùng
lông của Mombas, có hiệu quả giữ nhiệt rất tốt.
"Ai, chắc là nên nhổ nhiều lông của Mombas hơn một chút để làm thêm cho
Blanche một cái, thân hình của cô ấy vốn là tốt hơn tôi, bây giờ lại có làm eo
của tôi có vẻ càng to hơn."