thậm chí có thể nhẹ nhàng đẩy lõm vào phía trên, cảm xúc giống như là rong
biển chất lượng kém.
Đợi đến khi hai tay của mình rời khỏi, vết lõm cũng biến mất theo, cấu tạo động
lực học và khả năng đàn hồi của nó, nếu muốn chỉ dựa vào sức mạnh bình
thường để phá vỡ thì có chút thiếu thực tế.
Karen bắt đầu suy nghĩ những biện pháp khác, có thể là trận pháp, cũng có thể
là lợi dụng hiệu quả từ sức mạnh nhiều loại thuộc tính để tìm kiếm cách phá vỡ
cục diện.
Mở lòng bàn tay ra, một khối rubic xuất hiện, nó bắt đầu nhanh chóng chuyển
động, giúp Karen phân tích, tìm kiếm biện pháp phá giải, lúc này ưu thế của
"Tiệm tạp hóa" trên người lộ ra, nhiều món trang sức thì số lượng tổ hợp các
khả năng có thể sử dụng cũng nhiều hơn.
Tiếng của Torissa đã dừng lại, bên ngoài tường cát chìm vào yên tĩnh.
Xem xét phản ứng của hắn sau khi tỉnh dậy, hắn hẳn là cảm thấy cô độc.
Ở điểm này, cảm giác rất giống với Lão Saman và Bá tước Recar mà mình đến
thăm trước đây, nếu so sánh với Torissa, hai người bọn họ chỉ vừa "Nằm" bao
lâu chứ.
Khối rubic thuật khóa suy tính cần thêm càng nhiều tin tức, mặc kệ là chính xác
hay vẫn là sai lầm, dù sao đúng sai đều có thể loại trừ, lo lắng nhất chính là tin
tức không đủ, cho nên trước lúc thu thập đầy đủ tin tức, bây giờ Karen chuẩn bị
bắt đầu chủ động đối thoại:
"Ngươi đã từng hối hận chưa?"
Bên ngoài vẫn là trầm mặc như cũ.
Karen cúi đầu xuống, nhìn lướt qua khối rubic đang xoay tròn, vừa mới suy tính
ra được có 12 loại phương pháp có thể thử để phá vỡ lồng giam, bây giờ đang
tiến hành tính toán về 12 loại phương pháp này.
Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh của Torissa:
"Đã từng hối hận, ngay cả lúc này."
Karen không có vội vã nói tiếp, anh biết Torissa sẽ còn nói tiếp, hắn sẽ không
nhịn được, trên phương diện nắm bắt tâm lý người khác thì Karen là chuyên
nghiệp.
"Thưa ngài, vốn dĩ ta cảm thấy việc luôn luôn hồi ức và suy nghĩ lại về một
chuyện đã xảy ra trong quá khứ có đáng hay không là một chuyện vô cùng ngu
xuẩn; ta khờ dại mà cho rằng mình có thể chống lại tất cả mà duy trì ý nghĩ ban
đầu của bản thân, sự thật lại tát cho ta một cái, à không, là tát rất nhiều cái.
Ta không cách nào tự lừa gạt chính mình, ta không cách nào ức chế mỗi một lần
mình nhớ lại về tháng năm trong quá khứ, nếu như lúc trước ta không lựa chọn
làm như vậy, bây giờ ta cũng đã chết rồi, không, là đã chết từ lâu.
Cho dù không chết ở trong lúc làm nhiệm vụ, cuộc đời cũng đã đi đến cuối con
đường.
Nhưng ít ra, ta có thể có được một sự trải nghiệm hoàn chỉnh.
Mới đầu, trong mắt của ta chỉ có mục đích và kết quả, bây giờ ta càng cảm nhận
được giá trị của quá trình.
Đương nhiên, ngài có thể xem những lời mà ta nói này là lời oán trách từ một
kẻ thất bại, ta tin tưởng rằng với trình độ và địa vị của ngài ở trong giáo, sẽ
không gặp phải kết quả giống như ta."
Cho tới bây giờ, thật ra Karen cũng không biết mục đích mà Torissa làm như
vậy vì điều gì, nhưng bây giờ anh đã hiểu, hẳn là Torissa đã thất bại, ít nhất
không phải là sự thành công hắn mong đợi.
Là điều gì đã khiến ngươi không thành công?
Không được, phương thức đặt câu hỏi này quá mềm yếu, không phù hợp với
“thân phận” của mình, cũng bất lợi cho việc triển khai tiếp theo, sẽ khiến cho
mình rơi vào thế yếu.
Ngươi có biết được nguyên nhân mà ngươi không thể thành công không?
Vẫn chưa được, mặc dù Torissa đã nằm ở chỗ này gần ba trăm năm, nằm đến
nỗi có chút "Suy nhược thần kinh", nhưng cực kỳ đáng tiếc, hắn cũng không có
bị nhốt đến điên dại, móc câu quá thẳng sẽ không câu được hắn.
Những lời "Hồ ngôn loạn ngữ" của Neo đã giúp mình có được một "Thân phận
mơ hồ" không tệ, Karen cảm thấy mình hẳn là nên cố gắng vận dụng điểm này
cho tốt, cho nên, Karen nói:
"Lòng ngươi quá tham lam."
Bên ngoài, Torissa thở dài một hơi, đáp lại nói:
"Đúng vậy, lòng tham của ta quá lớn, thật ra từ rất sớm, sự tiến bộ của ta rất lớn,
dù gì thì ta không phải cảm ngộ một mình, không phải tu hành một mình, gần
như tất cả người trong đội đang phục vụ cho ta..."
Nghe đến đó, con mắt Karen bỗng nhiên trừng lên, bởi vì rốt cuộc anh đã hiểu
ra được mục đích tại sao Torissa làm như vậy.
Sự ô uế Ác linh cát sau khi chết đi tạo ra đầm cát này, nó cũng giống như một
kết giới độc lập, giữ tươi cho thể xác và linh hồn trong một khoảng thời gian
dài;
Sau khi huyễn thú Compasini chết đi, Torissa lấy bản nguyên ra từ trong xương
sọ của nó, lợi dụng nó để hoàn thành việc khống chế tinh thần các thuộc hạ của
mình;
Vì sao mà biểu hiện của những đội viên có hiện tượng bị áp chế tư duy, đó là
bởi vì Torissa nằm ở bên trong bệ cát đã trưng dụng suy nghĩ của bọn hắn.
Bọn họ ngơ ngơ ngác ngác gần ba trăm năm, vẫn luôn xoay vòng quanh cái bệ
cát kia, mà trong lúc này, Torissa nằm ở trong đó, tương đương với một người
tập hợp trí tuệ của cả đội mà tu hành.
Mười người kia, không, cộng thêm cả vợ của hắn là Luna, hẳn là mười một
người, đều là tế phẩm của hắn.
Đây quả thật là một loại phương pháp cực kỳ khó có thể tưởng tượng, khi
Torissa nói ra thì trong nháy mắt Karen đã nghĩ đến, nhưng sau khi nghĩ đến thì
phản ứng đầu tiên của Karen là: Nó có khả năng thành công sao?
Trực giác nói cho Karen, chuyện này không thể nào thành công.
Bởi vì trong giới giáo hội thật ra cũng có một thứ gọi là định luật bảo toàn.
Mặc kệ là Dalis hay là phu nhân Felsher, bọn họ dùng phương thức nguyền rủa
để tập trung thiên phú của gia tộc lên trên chính bản thân, nhưng thật ra là một
cách thu thập nội bộ dùng quan hệ máu mủ làm cầu nối;
Dis vì mình mà hiến tế con đường tín ngưỡng của những người khác trong gia
tộc Inmerais, đồng thời tách hệ thống tín ngưỡng gia tộc rời ra khỏi hệ thống tín
ngưỡng giáo hội, tất cả đều là cái giá phải trả vì trải đường cho mình.
Pall thân là thiên tài trong hệ thống tín ngưỡng gia tộc Ellen, cả một đời chỉ có
thể kẹt ở ranh giới cấp chín đến cấp mười của hệ thống tín ngưỡng gia tộc, mặc
dù cô vẫn luôn cố gắng phát triển và mở rộng những thủ đoạn khác, để thực lực
của mình không còn có thể cân nhắc trong giới hạn của hệ thống tín ngưỡng gia
tộc cấp chín, nhưng ranh giới kia thật ra vẫn đang luôn hạn chế cô, đây chính là
sự giới hạn đến từ cảnh giới của Thủy tổ.