Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả nguyền rủa hẳn không phải là tên gọi thật sự của nó, trên đời này những

loại quả có tên gọi như vậy có lẽ cũng không ít, Karen đã từng nghe Richard

nói, ở trong cửa hàng điểm tâm có một loại quả, mà những cô gái dùng khi tiếp

khách mang thai ngoài ý muốn nhưng lại không muốn dùng tiền đến bệnh viện

nạo phá thai, cũng được gọi là "Quả nguyền rủa".

Nhưng mà cái thứ quả của tên Marri này chắc chắn không phải cùng một thứ

với loại dùng để nạo phá thai, nó quả thật mang theo tính ô uế vô cùng lớn, nếu

như phần nước bên trong của nó bắn tung tóe vào mũi miệng hoặc là trên vết

thương cũng rất dễ dàng dẫn đến ô uế, nhưng nếu muốn bóp nát mà dùng nó

như lưu đạn, thì rõ ràng đã đánh giá cao nó rồi, hiển nhiên Marri mang nó ra

cũng chỉ với mục đích hù dọa người khác.

Về điểm này, Karen rất có quyền lên tiếng, dù gì thì anh cũng đã nhai nát nó ở

trong miềng.

Hương vị, có chút chua, nhưng mang theo chút cảm giác của cam, khi nhai thì

hơi giống dưa leo chua, mềm giòn mềm giòn.

Đương nhiên, cùng lúc đó còn là sự ô uế đáng sợ ập đến, chỉ có điều là loại ô uế

này đối với Karen thì cũng không xem vào đâu.

Thần, mới là đầu nguồn lớn nhất lây lan và ô nhiễm trên thế giới này.

Chính cơ thể của mình trải qua sự cải tạo của Ranedal, mình lại hấp thu Xương

Cốt Ám Nguyệt và Con Mắt Ám Nguyệt, quan trọng nhất đó là bây giờ mình

còn đang tiếp nhận sự phản phệ đến từ quy tắc Trật Tự...

Nhiều nguồn ô nhiễm tập trung trên người mình như vậy, cũng bởi vì những

nguồn ô nhiễm này hoặc là đang ở trong trạng thái yên tĩnh hoặc là chỉ là nhằm

vào Karen, nếu không thì bản thân Karen chính là một quả bom biết đi.

Cho nên, một thứ quả mà thôi, đối với Karen mà nói thì thật không tính là gì.

Thậm chí, đối mặt với vẻ mặt kinh ngạc của Marri, Karen vốn là muốn phun thứ

trong miệng ra, do dự một chút vẫn không làm như thế.

Một là loại hành động thiếu văn minh này không phù hợp với thói quen hành vi

của Karen;

Thứ hai là lại chút không nỡ;

Rất buồn cười, lúc trên đường đi mình còn nhắc nhở Neo là đã quá dựa dẫm vào

những loại thuốc tinh thần kia, kết quả khi mình nhai cái thứ quả này còn cảm

thấy rất ngon.

Cuối cùng, Karen nuốt xuống.

Lúc này từ cơ thể và linh hồn cùng lúc truyền đến hai luồng cảm giác rét lạnh

và nóng bức đối lập nhau, giống như là lúc bị cảm, nóng lạnh đan xen vào nhau.

Nhưng giới hạngchịu đựng của Karen đã được nâng lên một cấp bậc cao đến

đáng sợ sau khi tự dùng Lưỡi Hái Chiếm Tranh để chém lên người mình, bây

giờ chút cảm giác này chỉ có thể xem như chút ẩm ướt mà gió lạnh thổi đến.

Con mắt của Marri trợn trừng lên, cứ như có thể rơi ra khỏi hốc mắt bất cứ lúc

nào.

Sau đó, là một tên thủ lĩnh của cái thế lực hắc bạch không phân trên vùng cấm

khu sa mạc này, hắn lập tức ý thức được mình bây giờ rốt cuộc nên làm cái gì

mới phù hợp, cho nên đầu gối của hắn mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống.

Nhưng mà, hắn không thành công, bởi vì cổ của hắn, bị Karen bóp lấy.

"Ngươi đang muốn làm gì?"

Yết hầu của Marri run lên nói: "Ta... Ta sai rồi..."

"Ngươi nói cái gì?" Karen hỏi.

"Ta nói ta..."

Bên trong ánh mắt Marri lóe lên một sự tàn nhẫn, nếu đối phương đã không

muốn để cho mình đầu hàng, vậy mình chỉ có thể lựa chọn phương thức cực

đoan nhất.

Trên các lỗ hổng của quần áo hắn, có từng con rắn độc màu đen chui ra, trên

người lũ rắn mang theo cảm giác như một loại chất keo, là loại sinh mệnh bán

linh hồn và bán thực thể, là do chính hắn ta chăn nuôi ra.

Nhưng Karen cũng không cho hắn cơ hội phản kích, đã sớm chuẩn bị xong.

Thiên Mị bay ra từ bên trong ống tay áo Karen, trong khoảnh khắc đã cắt đứt cổ

Marri.

Sau khi Marri chết đi thì những con rắn độc mà hắn nuôi dưỡng kia cũng toàn

bộ rơi xuống trên mặt đất, thân thể của chúng nhanh chóng héo khô, tất nhiên

giữa bọn nó và chủ nhân có tồn tại một loại cấm chế trên sinh mệnh.

"Ngươi..." Nalin đang hoảng sợ nhìn về phía Neo.

Đầu óc bây giờ của cô ta có chút hỗn loạn, vốn là không còn kịp suy nghĩ rằng

cái người trước mắt này có huyết thống của Dị Ma Khát Máu, mà huyết thống

lại có cấp bậc cực cao.

"Cám ơn nhé, cổ của chú luôn đau nhức đã lâu, vẫn muốn tự mình tách rời ra để

dễ chịu một chút nhưng lại không thể thành công, lần này cuối cùng cũng dễ

chịu rồi."

Lúc Neo đang nói những lời này, hai tay của hắn cũng không nhàn rỗi, gần như

là dùng tốc độ chỉ để lại tàn ảnh phía sau, mười cái móng tay đâm vào vị trí bả

vai Nalin, sau đó rút hai tay ra,

Nói khẽ:

"Thác Mau."

"Ông!"

Trong chốc lát, mười cái lỗ máu trên bờ vai Nalin nhanh chóng phun máu tươi

ra ngoài với tốc độ cực nhanh, toàn bộ cơ thể của cô ta đều cảm giác trống rỗng,

đáng tiếc là loại cảm giác này xuất hiện rất ngắn ngủi.

Rất nhanh, cùng với máu tươi trong cơ thể xói mòn ra ngoài, tính mạng của cô

ta cũng xói mòn theo, "̀m" một tiếng, ngã trên mặt đất.

Đây cũng không tính là chém giết lẫn nhau, đây là đánh lén.

Giống như lúc trước Marri và "Cháu gái" của hắn đánh lén Neo và Karen vậy,

bọn hắn bây giờ cũng chỉ có thể xem như gặp quả báo.

Chỉ có điều là kiểu chết này sẽ rất uất ức, bởi vì giao thủ chỉ trong nháy mắt,

không kịp để cho ngươi sử dụng tất cả khả năng của bản thân.

Nhưng đây mới là trạng thái bình thường thật sự của thế giới này, hai học sinh

cùng học tập và làm bài thật lâu vì chuẩn bị cho một bài thi, nhưng bài thi cũng

chỉ lựa ra vài điểm kiến thức để kiểm tra học sinh mà thôi.

Karen nhìn xem máu chảy khắp nơi, khẽ nhíu mày, đợi đến lúc giày của mình

không thể không giẫm lên vũng máu sền sệt này, chân mày của anh nhíu lại

càng chặt hơn.

"Chủ nhiệm, ta cảm thấy ngài cần phải chú ý vệ sinh một chút."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK