Tối hôm qua, nhân viên đoàn đại biểu của đảo Ám Nguyệt đã tiến hành trao đổi
và xác nhận với người phụ trách tương quan của Trật Tự Thần Giáo về những
điều khoản cụ thể, chi tiết.
Trên thực tế, trước khi Ophilia đến thành phố York thì phương hướng chính đã
được hai bên tiến hành đã trao đổi trong một đoạn thời gian rất dài.
Cho nên, trên cơ sở hai bên đã đạt được nhận thức chung thì chuyến đi này
Ophilia giống như đại diện cho hậu duệ của đảo Ám Nguyệt để đến đây ký hợp
đồng.
Nhưng đây cũng không có nghĩa Ophilia chỉ đơn giản là người đi ngang qua sân
khấu, bởi vì vẫn tồn tại một số vấn đề chi tiết tương đối mẫn cảm, cần Ophilia
ngồi lại tiến hành bàn bạc với một vị chủ giáo đại nhân chuyên môn phụ trách
vấn đề này của thành phố York.
Càng trong những thời điểm sống còn thì càng phải chú ý đến một số chi tiết
nhỏ khó giải quyết. Bởi vì những vấn đề được để đến cuối cùng mới giải quyết
là chắc chắn đều là những vấn đề mà cả hai bên đều rất coi trọng.
Đối với Trật Tự Thần Giáo mà nói, thì đảo Ám Nguyệt là kẻ yếu phục vụ kẻ
mạnh, nhưng nhìn từ một góc độ khác, trên một số phương diện chỉ cần Trật Tự
Thần Giáo lui lại một chút thôi cũng là lợi ích rất lớn đối với đảo Ám Nguyệt
rồi.
Phòng họp rất lớn, Karen, Peia và Fanny ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Ở cùng hàng
đó nhưng ở số ghế xa hơn là nữ võ sư Pamir và người hầu gái mới.
Ở phía sau nữa là nhân viên cơ sở trong đoàn đại biểu của đảo Ám Nguyệt và
nhân viên quản lý các bộ phận tương quan của Trật Tự Thần, thỉnh thoảng sẽ bị
người trong hội nghị đến hỏi thăm số liệu và tình hình cụ thể…
Nhưng đây cũng không có nghĩa là những người như Karen có tư cách dự thính
hội nghị, bởi vì ở bốn phía của bàn hội nghị chính thức hình bầu dục có một tấm
bình phong màu đem bao trùm nó lại.
Bên trong bình phong, Ophilia và giáo chủ Fickers mỗi người mang theo tầm
mười nhân viên quan trọng tiến hành lần thương lượng cuối cùng.
Karen ngồi bên ngoài bình phong chỉ có thể nhìn thấy những màu sắc quần áo
khác nhau của những người ngồi bên trong, ngay cả cơ hội để đọc khẩu hình
miệng cũng không có.
Ngồi lâu sẽ không tránh được cảm giác hơi nhàm chán.
Karen quay đầu lại nhìn thấy Fanny đang đọc báo chí, nhưng trên tờ báo này lại
có một ít lực lượng linh tính yếu ớt đang dao động.
Fanny chú ý tới ánh mắt của Karen, chia ra một nửa tờ báo đưa cho Karen. Anh
nhận lấy tờ báo, phát hiện bức ảnh ở trên báo lại là hình ảnh động;
Hơn thế nữa, một số nội dung bên trong khung văn bản còn có thể nhấp nháy.
Còn có loại báo chí như thế này sao?
Karen nhìn tiêu đề của báo chí là “Báo tuần Trật Tự”
Ý nghĩa giống như tên gọi, đây chính là sách báo lưu hành trong nội bộ Trật Tự
Thần Giáo.
“Lúc trước chưa từng xem à?” Fanny hỏi.
Karen nhẹ nhàng gật đầu.
“Bình thường là 30 phiếu trật tự một phần, đặt theo tháng không giảm giá.”
Dùng 150 phiếu trật tự để đặt trước báo chí của một tháng. Không trách Karen
chưa từng thấy qua ở Nhà tang lễ. Bởi vì trợ cấp của thần bộ một tháng chỉ có
100 phiếu trật tự, còn chưa đủ đặt báo giấy, Pavaro tiên sinh càng không có lý
do gì để tốn kém phiếu trật tự quý giá như vậy ở đây.
“Cô mua à?” Karen hỏi.
“Không phải. Tôi không có thời gian xem những thứ này. Trên kệ sách ở trước
của phòng hội nghị có, được phép đọc miễn phí. Nếu cậu muốn đặt thì có thể sai
người đến tòa nhà giáo dục ở Phố Ngô Đồng để trả tiền là được.”
“Được rồi, tôi biết rồi.”
Karen dự định đặt trước loại báo chí này. Anh có thói quen đọc báo, bây giờ gia
nhập tiểu đội của Neo thì không cần quá lo lắng việc thu nhập phiếu điểm nữa,
cũng có thể gánh vác được khoản chi tiêu này.
Nội dung của báo chí cơ bản đều liên quan đến các sự kiện của Trật Tự Thần
Giáo, còn một số văn chương của cấp trên chia sẻ về những cảm nhận tâm đắc.
Ngoài ra còn có một số cách vận dụng và lý giải pháp thuật, nội dung rác rất
nhiều.
Nhưng việc khiến cho Karen không lường trước được chính là còn một phần dài
nội dung để đưa tin tức về hiện thực xã hội. Ví dụ như có một trang báo, được
chia thành hai phần trên dưới. Một nửa phía trên là tin tức John. Rotini thành
công tranh cử đảm nhiệm Manlal thành thị trưởng. Đồng thời còn bổ sung chủ
trương tranh cử của vị thị trưởng mới này là kêu gọi tự do cùng dân chủ.
Ở một nửa phía dưới là đại hội diễn thuyết của ngài Koma. Luther. Ở trong đại
hội ông kêu gọi tất cả quần chúng đoàn kết một lòng thực hiện tuần hành biểu
tình thị uy hòa bình, phản đối bạo lực và khẩu hiệu triệu tập tất cả nhân chủng
tóc tím đoàn kết cùng một chỗ tiến hành hòa bình du hành thị uy, phản đối bạo
lực và những hoạt động không trật tự.
Một phần báo chí nội bộ của thần giáo mà lại tiêu tốn một độ dài lớn như vậy để
đưa tin về hai “người xã hội”. Điều này khiến Karen cảm thấy rất thú vị, bên
trong chắc hẳn là có ý nghĩa sâu xa khác.