điểm khác biệt với lần trước khi đến đây đó là bầu trời nơi này trở nên vô cùng
âm trầm và đầy ngột ngạt.
Nguyên nhân là vì quá trình khởi động đã bắt đầu, mặc dù còn chưa chính thức
thức tỉnh, nhưng khi công tác chuẩn bị được triển khai, ý niệm được ấp ủ mấy
kỷ nguyên rốt cục cũng trỗi dậy.
Các vị Đoàn trưởng đi theo bị Karen dùng biện pháp cưỡng ép trấn an xuống,
nhưng bất kể trước đó trong nội tâm của bọn hắn có bất mãn, không cam lòng
và phẫn nộ bao nhiêu thì vào lúc này cũng bình tĩnh trở lại.
Bọn hắn khát vọng giành được thứ tự ra chiến trường đầu tiên, nhưng sau khi
đến nơi này ai lại dám tranh giành với các vị tiền bối đang ngủ chứ? Ai... Lại có
tư cách này?
Trên tấm bia đặt ở trên hẻm núi lớn nơi lối vào bắt đầu phát ra ánh sáng, giống
như là được khắc lại một lần nữa, trở nên càng thêm sáng tỏ.
Bởi vì nó là dấu ấn tinh thần, cho nên mỗi một người đều nhìn thấy chữ viết
quen thuộc nhất trong lòng mình hiện ra:
"Ta nguyện vọng ngủ say ở đây, thực hiện lời thề, trở thành một hàng phòng
tuyến cuối cùng của Trật Tự."
Lúc này, Daan không nhịn được mà đi đến bên cạnh Karen, giống như là đang
thuật lại lời nhắc nhở sau cùng: "Một hàng phòng tuyến cuối cùng."
Karen nhìn hắn một cái, đáp lại nói:
"Có khả năng rằng Ky Sĩ Đoàn các ngươi, cũng là đối tượng Trật Tự muốn bảo
vệ?”
Karen chỉ về phía lối vào trụ sở ở đằng trước, tiếp tục nói:
"Trong mắt bọn hắn, các ngươi, người còn sống thế hệ này như chúng ta, đều
đáng yêu, đáng để được bảo vệ.”
Daan không nói gì, hắn cười cười giống như tự giễu.
Người trẻ tuổi trước mắt này mặc dù vừa mới lên làm đại diện Đại tế tự, lại sớm
đã am hiểu việc đưa bất cứ quyết định nào của mình đặt ở trên điểm cao của đạo
đức và tín ngưỡng.
Vốn bản thân đã hợp phù hợp quy tắc lại thi hành theo loại phong cách xử sự
này, người bề trên như thế này mới đáng sợ nhất.
Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn thật sự có cơ hội trở thành người giống như thủ
lĩnh.
Chỉ đáng tiếc, hắn không giống thủ lĩnh, có được thân phận của Tiranus chứng
thực.
Daan không biết là người trẻ tuổi lúc này đang được hắn tiếc nuối lại có được
thân phận vượt cả Norton.
Những Thần Giáo chính thống kia sau khi đã không còn Chủ Thần thì kháng cự
việc Thần chi nhánh của mình trở về, trực tiếp với Trật Tự, từ khía cạnh nào đó
cũng có thể nhìn ra, địa vị chí cao không thể tranh cãi của Chủ Thần đối với
một Thần Giáo.
Chỉ có điều là thân phận chân thật của Karen hiện tại còn không tiện công khai,
một khi lộ ra ánh sáng thì cục diện vất vả lắm mới chỉnh đốn lúc này sẽ lập tức
liền bị phá vỡ.
Toàn bộ giới giáo hội cũng sẽ không tha thứ việc Chủ Thần nhà mình tàn lụi mà
Trật Tự Thần Giáo còn có thể giữ lại truyền thừa Chủ Thần hoàn chỉnh như thế,
vậy thì thật giống như mọi người vất vả làm công, sau đó đều để Trật Tự Thần
Giáo được lợi.
Đi vào hẻm núi, chính thức tiến vào trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất.
Cánh cổng lớn bằng xương trắng đứng sừng sững ở phía trước đám người.
Đoàn trưởng Sylma cảm thấy không hiểu mà đưa tay chỉ lên cái cột cổng:
"Cánh cổng sao lại biến dạng thành như thế này rồi?"
Connor vẫn luôn đi theo phía sau Karen ngẩng đầu, nhìn về phía không trung,
miệng cong lên, đáng tiếc cô bé còn không biết huýt sáo, chỉ có thể phát mấy
tiếng à ồ, cố gắng biểu diễn rằng việc này không có gì liên quan với mình.
Cột cửa của cánh cổng bằng xương trắng mấp mô giống như là bị mối đục vào
trên diện tích lớn.
Nhưng cánh cổng lớn được dựng nên từ xương cốt của Thần linh thì phải cần
con mối cỡ nào mới gặm nổi?
Cũng không có khả năng là bá chủ hệ Trùng của nhiều kỷ nguyên trước là
Benavis len lén lén giáng lâm rồi cố ý chạy tới đây gặm cổng để làm xấu mặt
Trật Tự chứ?
Thật ra thì sau khi Connor gặm xong thì sẽ sửa sang nó lại, nhưng bởi vì Kỵ Sĩ
Đoàn thứ nhất khởi động, tất cả mọi thứ bên trong trụ sở đều bị tiến hành đổi
mới, những gì che giấu lúc trước cũng hiện ra.
Karen làm như không nhìn thấy rồi trực tiếp đi vào trong, các vị đoàn trưởng
thấy thế, cũng không ai lại quan tâm đến vấn đề cánh cổng bị đục, cùng đi theo
tiến vào trong.
Nói cho cùng thì nó chỉ là một món trang sức, cho dù bị dọn sạch đi hết cũng
không đáng để ý đến quá nhiều vào lúc này.
Tasen ngồi trên một quyển sách lớn mà nhanh chóng bay tới.
"Bái kiến đại diện Đại tế tự."
Karen lấy ra một quyển trục, đưa cho Tasen.
"Phụng pháp chỉ của Đại tế tự, mệnh lệnh Trật Tự Ky Sĩ Đoàn thứ nhất tiến
hành chuẩn bị cuối cùng trước khi thức tỉnh.”
Tasen tiếp nhận quyển trục, mở ra khám nghiệm, lập tức, hắn khép kín quyển
trục, nói: "Xin ngài đi theo ta, các vị Đoàn trưởng, xin đợi ở đây."
Ngay sau đó, Tasen nhìn vào quyển sách dưới phía dưới mình, lại chỉ về phía
Connor, hỏi: "Ngài là ngồi chung với ta, hay vẫn là dùng nó?"
"Connor."
"Được rồi."
Connor đi đến trước, hóa thân thành Cốt Long.
Thể trạng của cô bé lúc này đã không kém hơn Auggie.
Theo lý thuyết thì hình thái lúc con người của cô bé là cũng có thể trở nên càng
lớn và càng trưởng thành hơn một chút, nhưng sự thật lại không thay đổi chút
nào, chắc hẳn là do cô bé cố ý, cô bé rất thích bộ dáng của mình bây giờ, càng
hưởng thụ cảm giác được Karen và Pall đối đãi như con gái.
Tasen dẫn đường ở phía trước, Karen đứng trên người Cốt Long đi theo Tasen
bay về phía đỉnh của Kim tự tháp.
Phía dưới vốn hẳn là mặt đất đóng băng mênh mông vô bờ, nhưng bây giờ thì là
toàn là bùn đất, giống như là một người khổng lồ băng nhân đang khôi phục
nhiệt độ cơ thể.
Tasen vừa dẫn đường vừa thỉnh thoảng đem ánh mắt liếc nhìn Cốt Long, trong
lòng của hắn có chút nghi ngờ, nhưng không dám nói ra, bởi vì xem như con
Cốt Long này gặm cái cổng nhưng dù sao nó cũng là rồng của đại diện Đại tế
tự, ai dám đi trừng phạt với nó? Trên Kim Tự Tháp có một bức màn ánh sáng,
Karen nhảy từ trên người Cốt Long xuống.
Chiến kỳ của Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đang đứng sừng sững ở nơi này.
Ở trong kỷ nguyên trước, cái lá chiến kỳ này vẫn luôn được Thần Trật Tự nắm
giữ, đó là chiến kỳ của hai phe trong thời kỳ Thần chiến, ngay cả Thần Trật Tự
đều phải thường xuyên điều động tín đồ đã chết nghênh chiến thêm một lần
nữa.
Về sau, Thần chiến kết thúc, Thần Trật Tự rời khỏi phe Ánh Sáng rồi tiếp đó tàn
sát chúng Thần xưng bá Thần giới, ngược lại thì tần suất điều động Kỵ Sĩ Đoàn
thứ nhất càng ngày càng ít.