Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta đã cho ngươi cơ hội đã lựa chọn." Darien mở miệng nói, "Nếu như ngươi

không tôn trọng tính mạng của ta, vậy cũng đừng trách ta chà đạp tính mạng của

ngươi."

"A …a... a!"

Sofreya bắt đầu phát ra tiếng kêu thảm, làn da của cô ta cũng bắt đầu rạn nứt.

"A, còn nữa, bữa tiệc tối ngày hôm đó là ngươi bỏ thuốc vào trong rượu của ta

nhỉ, ngươi biết không, đêm đó thứ thuốc đó để cho tinh thần của ta hưng phấn

hơn bình thường, lúc ngủ còn nằm mơ mấy lần, mơ tới mẹ của ta, nhờ có ngươi,

đêm đó có rất nhiều lần ta nhớ lại cảnh tự tay mình ghìm chết bà ấy."

"Ngươi…"

Lúc Sofreya sắp bị hút khô, tóc cũng bắt đầu biến thành trắng, Darien rút cây

giống ra ngoài.

Sofreya nằm nghiêng trên mặt đất, còn chưa có chết, nhưng cô ta vừa mới tiếp

cận cái chết, lúc này trong lòng càng nghĩ mà sợ, cô ta mở miệng nói:

"Thật xin lỗi, ta sai rồi, cảm ơn ngươi … "

"Không, ngươi hiểu lầm, ta không nói là muốn tha cho ngươi, ta chỉ đang lo

lắng nếu tiếp tục hấp thu, làn da của ngươi sẽ hoàn toàn khô quắt, biến thành

xác khô, đến lúc đó không nhìn thấy rõ mặt, cũng lo lắng sau khi tóc của ngươi

biến thành màu trắng thì chất tóc sẽ trở nên tệ hơn, đến lúc đó cũng không cột

lên trên eo được."

Nói xong, Darien nhặt cái con dao vốn dùng để giết mình kia.

"Phốc..."

Hắn cắt đầu của cô ta xuống, học theo Karen, buộc nó vào trên thắt lưng của

mình.

Đứng người lên, đi vài bước, bất đắc dĩ nói:

"Cái thứ trang sức này, thật sự cực kỳ không đúng mực."

Suy tư một chút, hắn lại bổ sung:

"Nhưng nếu treo thành một vòng quanh eo, có lẽ sẽ khá hơn một chút."

Darien quay đầu lại, cái hướng kia, hắn lại cảm ứng được khí tức của Lango.

Nhưng mà, hắn cũng không tiếp tục để ý cái con cáo già kia, đây là nhiệm vụ

đầu tiên khi hắn trở thành Kỵ Sĩ Trật Tự, hắn nhất định phải mang về đủ chiến

lợi phẩm.

Để lại toạ độ ở chỗ này, Darien nhìn lướt qua cái mầm cây trong tay mình vì

hấp thu năng lượng sinh mệnh của Sofreya mà trở nên tươi tốt, hắn cười:

"Vậy thì dùng phương pháp này từng bước từng bước thử nghiệm xem bọn hắn

có động lòng tham với ngươi hay không."

Nói xong, Darien biến mất khỏi nơi này.

Qua một hồi lâu, Lango xuất hiện ở nơi đây, hắn trông thấy thi thể không đầu

nằm trên đất, không bao lâu, thi thể này sẽ bị cát vàng vùi lấp.

"A, cuối cùng là đang chơi trò gì, đám người trẻ tuổi này không phải đã nói đi

săn đầu người sao, sao lại biến thành tự giết lẫn nhau. Ai, người tuổi trẻ bây giờ,

cách chơi thật đa dạng và phong phú đến mức để người ta không thể hiểu

được."

Lango vừa bồi hồi vừa bỏ con bọ rùa tượng trưng cho Sofreya vào trong miệng.

Nhưng vào lúc này, một âm thanh vang lên từ phía sau hắn:

"Ngươi nhất định phải thừa nhận, giữa ngươi và những người trẻ tuổi, có một

khoảng cách thế hệ rất lớn."

Lango nghe vậy, không vội vã quay người, mà là trước hết cúi đầu nhìn thoáng

qua cái mai rùa trong tay, con bọ rùa tượng trưng cho Karen kia, còn đứng yên

tại chỗ không nhúc nhích, nhưng Karen cũng đã xuất hiện ở phía sau mình.

"Chậc chậc, cái định vị của ta có vẻ không được chuẩn xác cho lắm nhỉ."

"Thứ đó không chuẩn xác cũng rất bình thường, bố trí một cái trận pháp nhỏ là

có thể lừa gạt được nó."

Karen vừa nói vừa đi đến bên cạnh thi thể Sofreya, ngồi xổm xuống, trước hết

nhặt lên một gậy phép bị gãy, sau đó lại móc ra mấy món Thánh khí.

Lúc trước khi giao chiến với Dimotri, bởi vì cô ta bị mình dùng nhiều tầng thuật

pháp chồng lên nhau nổ chết, cho nên không có món Thánh khí nào còn nguyên

vẹn, vị này bị đánh lén mà chết, tất nhiên cũng để lại không ít những thứ tốt.

Trong túi … Thế mà còn có một xấp phiếu điểm của Lôi Đình Thần Giáo khá

dày, một gói thuốc, và hai tấm thẻ không định danh của ngân hàng tư nhân ở

chợ đen.

Karen không khỏi oán trách Darien: "Tên này bị thiểu năng à, rõ ràng từ bé điều

kiện sinh hoạt cũng không tốt, sau khi lớn lên vậy mà cũng có cái bệnh tiêu xài

vung tay quá trán, những vật này thế mà đều coi thường?"

Thật ra, Karen hiểu lầm Darien.

Một là bởi vì hắn vừa khởi tử hoàn sinh, có một loại cảm giác "Nhìn thấu hư

ảo", cũng không còn quá coi trọng đối với những thứ như Thánh khí và phiếu

điểm này;

Thứ hai là Darien cũng không ngờ tới, Thần Trật Tự mà lại thiếu phiếu Trật Tự

à?

Lango mở miệng nói: "Này, Karen, chúng ta lại gặp mặt, ngươi còn nhớ ta

không?"

Karen không nói chuyện, yên lặng đem đồ đạc cất kỹ vào người.

"Nghe nói gần đây ngươi sống cũng không tệ nhỉ, cực kỳ phong phú cực kỳ đặc

sắc, cũng làm đến Bộ Trưởng, ha ha, chắc là chẳng mấy chốc sẽ làm Trưởng

Khu rồi nhỉ?"

Đặt đồ đạc sang một bên, Karen quay người, mặt nhìn về phía Lango, không khí

bắt đầu trở nên cứng lại.

Lango giang hai tay ra, nói: "Cho dù chúng ta không phải là bạn bè, nhưng ít

nhất cũng là người quen phải không?"

"Người quen truy sát ta?"

"À… "

"Dựa theo logic bình thường mà nói thì ta mới là người phải căm hận ngươi."

"Một vài thời điểm, trên phương diện lập trường thì chúng ta cũng không thể

nói rõ ràng được, cũng như sự kiện lần này, ta chính là đại biểu do Luân Hồi

Thần Giáo phái đến, nhưng cái này cũng không có ảnh hưởng gì lớn cả.

Sau đó Trật Tự Thần Giáo điều tra, nếu như phát hiện Luân Hồi Thần Giáo ta

hoàn toàn không có tham dự, ngược lại sẽ để Trật Tự Thần Giáo đem lòng nghi

ngờ, cảm thấy không đúng, không thoải mái, nghi ngờ chúng ta bỗng nhiên trở

nên sạch sẽ như vậy ắt là đang có ý đồ khác.

Ngươi nhìn xem, nếu như tạo thành sự hiểu lầm như vậy, có phải sẽ càng nguy

hiểm rồi không?"

"Cho nên, là ta oan uổng cho ngươi rồi?"

"Không cần khách sáo như thế, thật sự không cần khách sáo như thế." Lango

chỉ chỉ vào cái đầu của Dimotri treo ở bên hông Karen, hỏi, "Ngươi đang tức

giận, đúng không?"

"Cũng không thể nào là bởi vì yêu thích cho nên mang về sưu tầm."

"Đương nhiên, đương nhiên." Lango vừa cười vừa nói, "Xin ngươi yên tâm, ta

không muốn đánh với ngươi, ngươi cũng biết thân phận thật sự của ta, ta không

giống với bọn hắn."

"Sức mạnh linh hồn của ngươi rất mạnh."

"Quá khen, quá khen."

"Nhưng ta không sợ ưu thế trên phương diện cường độ linh hồn, mà ta lại biết,

cơ thể này của ngươi, không thể phát huy ra thực lực thật sự của ngươi, cho nên

… "

Karen giơ thanh kiếm Diamance lên.

Lango thấy thế, biểu cảm trở nên nghiêm túc, hắn cũng rút ra hai thanh đao để

trên lưng mình, đặt ngang trước người, rất là nghiêm túc nói:

"Cho nên, ta cũng gia nhập với các ngươi thì sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK