giống như là một con quái vật khổng lồ ẩn nấp đang lặng lẽ đánh giá thế giới
này.
Mà luồng ý thức thăm dò này cũng không tính là sự gợn sóng, đủ để cho phần
lớn người không thể nào phát giác được, chỉ có rất ít người mới có thể cảm nhận
được nó một cách mờ nhạt.
Ở trên chiếc giường trong phòng trọ, Karen đang say giấc bỗng khẽ nhíu mày,
anh theo bản năng cảm nhận được điều gì đó, nhưng khi có ý thức tiếp xúc với
anh trong lúc ngủ, thì Karen đều vô ý thức cho rằng lại là giấc mộng có liên
quan đến món Thần khí Lưỡi Hái Chiến Tranh kia, lập tức theo bản năng mà
tiến hành chống cự.
Nên biết rằng từ giấc mộng lần trước thì đến tận bây giờ hình chiếu của ông nội
vẫn còn chưa hồi phục lại hoàn toàn như cũ.
Sau khi chống cự một hồi thì làn sóng ý thức này cũng kết thúc.
Karen mở mắt ra, ngồi dậy từ trên giường, anh hơi nghi ngờ một chút:
"Không phải chứ, lần này chống cự thành công đơn giản như vậy sao?"
...
Trên chiếc thuyền cướp biển nhỏ, phòng thuyền trưởng.
Kevin bị Pall dùng như cái gối nằm xoay cái đầu trọc của mình hai cái, cái đuôi
vốn đang nhẹ nhàng ngoe nguẩy cũng dừng hẳn lại.
Nó là Tà Thần, mặc kệ là vị Tà Thần này bây giờ có thê thảm đến cỡ nào thì nó
dù sao cũng thật sự là Tà Thần.
Trong tế đàn ở hòn đảo kia, ngoại trừ Karen có được Con Mắt Ám Nguyệt ra
nên là người trong cuộc, thì cũng chỉ có nó có thể trông thấy người phụ nữ mặt
áo đỏ kia, mà lại ngửi ra được cô ta là thứ gì.
Lúc này, khi làn sóng ý thức từ trong ngọn núi lửa kia quét qua xung quanh đảo,
nó theo bản năng mà cảm ứng, hơn nữa còn bắt lấy được.
Mà Pall đang gối đầu lên bụng nó mà ngủ, bởi vì khoảng cách quá gần, cùng
với cấp độ linh hồn của cô vốn rất mạnh và thêm cả cái ngón tay ở dưới đuôi
kia, dưới sự dẫn truyền của "Dây anten" là Kevin, cũng bắt được làn sóng ý
thức này.
...
"Ồ..."
Pall dụi dụi con mắt, cô phát hiện mình đang nằm ở trên một bãi cát.
A, đây là giấc mộng.
Cô đương nhiên cũng không cảm thấy kinh ngạc gì, dù sao cũng là một con mèo
từng trải sự đời.
Nhưng đợi đến khi cô đứng lên, sau đó nhìn nhìn hai cái bàn chân mèo, cô bỗng
nhiên có chút tức giận nói:
"Ai, ta thật là sa đọa mà, ngay cả trong giấc mộng mà vẫn là một con mèo, cũng
không biến thành người được."
Nhớ về những năm tháng vừa mới làm mèo khi xưa, ở trong giấc mộng, cô
thường xuyên có thể biến thành người, sau khi tỉnh lại còn cảm thấy rất thất
vọng và mất mát.
Nhưng sau khi đã làm mèo quá lâu, dần dần trở thành thói quen, tỉ lệ biến thành
mèo và người trong giấc mộng bắt đầu thay đổi, cho tới bây giờ, giống như đã
rất lâu không có dùng cơ thể của người để xuất hiện trong giấc mộng.
Nhưng bởi vì Karen, Pall cảm thấy mình hẳn nên có cảm giác làm người nữa
mới đúng, nhưng bây giờ cũng không có.
"Gâu gâu gâu gâu!!!"
"Rống rống rống rống rống!!!"
Một hồi âm thanh ồn ào truyền đến, Pall ngẩng đầu nhìn lại, ở phía trước nhìn
thấy bóng dáng của Kevin.
Con chó vàng đầu trọc đang sủa rống về phía một con chó to hơn đứng ở đối
diện, con cho kia cũng gào thét lại về phía của Kevin.
"A, trời ạ, ở trong mơ thế mà ta còn có thể mơ tới con chó ngu, ai, con chó ngu,
nhìn xem ta đối quan tâm và đối xử với ngươi tốt bao nhiêu."
Pall đi tới, đến gần một chút mới phát hiện Kevin không phải đang cãi nhau với
một con chó bình thường, con chó lớn màu đen kia có ba cái đầu, hai con ngươi
tỏa ra ánh sáng màu đỏ.
"Gâu!"
"Rống!"
"Rống!"
"Rống!"
Rất hiển nhiên rằng một cái miệng chó chắc chắn không cãi thắng được ba cái
miệng chó khác, Kevin lập tức ra vào thế yếu.
Con chó ba đầu bắt đầu từng bước ép sát về phía Kevin, Kevin cũng không cam
lòng chịu yếu thế, không lùi bước chút nào, tiếp tục kiên cường sủa lại, đối chọi
với bọn chúng.
Khoảng cách giữa hai con chó dần thu ngắn lại, con chó ba đầu kia bắt đầu ngồi
xổm người xuống, chuẩn bị tư thế vồ lên để cắn xé, rất hiển nhiên rằng nó rất tự
tin với ưu thế hình thể của mình, nếu thật cắn nhau thì ba cái miệng tất nhiên có
ưu thế rất lớn.
Kevin có vẻ phát hiện có người sau lưng, quay đầu lại, trông thấy là Pall, nó
cũng nghi ngờ vì sao lại trông thấy Pall ở "Nơi này", nhưng dù vậy thì nó vẫn
theo bản năng mà quẫy đuôi ra hiệu Pall rời đi.
Bây giờ thậm chí nó không cách nào xác nhận được đây chỉ là Pall trong mộng
hay thật sự là ý thức của Pall đã tiến vào trong giấc mộng của nó, nhưng nó
cũng không nguyện ý để Pall bị thương tổn.
Nhưng Pall hoàn toàn không để ý đến "Đuôi ngữ" mà Kevin lộ ra.
Muốn mặc dù biết lúc ở trong nhà cô là người được chăm sóc nhất, nhưng ở
trước đây trong trải nghiệm của cô, thì cô đều là người dẫn đầu!
Lập tức, Pall ngược lại tăng nhanh tốc độ của mình, trực tiếp lẻn đến sau lưng
Kevin, thả người nhảy lên, nhảy lên trên lưng Kevin, vị trí mà mình đã quen
thuộc từ lâu.
"Ba cái miệng thì bắt nạt người khác à, dám bắt nạt con chó ngu nhà ta, trước
tiên ngươi cần phải hỏi xem ta có đồng ý hay không. Muốn đánh nhau đúng
không, đến đây, nghĩ ta sợ ngươi à, chấp ngươi một cái đầu thì ta vẫn có thể
đánh gục ngươi!"
Nói xong, chân trái Pall chộp về phía đầu Kevin, nhưng chẳng nắm được cái gì
cả;
Nó lập tức lại hướng xuống dưới, bắt lấy nhúm lông chó trên gáy của Kevin để
cố định cơ thể của mình, chân phải nhanh chóng vung vẩy, một thanh kiếm lửa
nhỏ nhắn xuất hiện trong bàn chân.
"Kỵ sĩ Tà Thần, xuất kích!"