ngươi, ngươi cần phải giấu cho kỹ đấy, đừng để người của những ngành khác
đào đi mất."
"Chuyện này sẽ không thể được, ngài yên tâm, ta đã sắp xếp xong mọi thứ."
"Ừm."
Chỉ đơn giản là lời xã giao, đây hầu như là một loại bản năng của những nhân
vật lớn, nếu như không phải tất cả đám người Karen đều quỳ một gối xuống
hành lễ ở chỗ này, có lẽ cũng sẽ không có một màn đối thoại này xuất hiện.
Không, Karen biết rõ, nếu như ông nội của Muri cũng chính là Mobiteng không
có mở miệng nói một câu giới thiệu kia, những nhân vật lớn này sẽ trực tiếp đi
ngang qua.
Mở miệng nói một câu giới thiệu này thật ra rất quan trọng.
Nếu nói về mặt này thì đúng là Mobiteng đã giúp một chút, đương nhiên,
chuyện này cũng rất dễ giải thích, ông ta tức giận Muri, cũng không có khả
năng có cơ hội mà không đi nâng đỡ người trong nhà.
Lão già đúng là cứng nhắc cố chấp nghiêm túc, nhưng cũng không phải là một
lão già ngu ngốc.
Đây cũng chính là tác dụng của việc ở bên cạnh Đại tế tự, vào một số thời khắc,
dù chỉ nói một câu, hoặc là đơn giản bắt tay một cái với lãnh đạo, đều có thể
thay đổi vận mệnh của một người, một đám người hoặc thậm chí là người trong
một ngành nghề.
Đại tế tự của Trật Tự Thần Giáo, một lời nói hoặc một hành động của ông ta,
quả thật có thể có hiệu quả này.
Nhưng mà, đến đây cũng chấm dứt.
Cửa phòng bị mở ra, Đại tế tự và Verden cùng nhau đi vào.
Còn có hơn hai mươi tên nhân vật lớn có thân phận địa vị cực kỳ không bình
thường, tất cả đều dừng lại trong hành lang. Bọn họ đều là những nhân vật chỉ
cần phát biểu một chút thì có thể trực tiếp chiếm hết trang bìa của «Tuần Báo
Trật Tự».
Nhưng mà, hiện tại cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ở bên ngoài chờ, vẻ mặt
trang nghiêm.
Karen do dự một chút, lại phải tiếp tục quỳ một gối xuống ở chỗ này sao?
Cũng không biết đại tế tự muốn cùng ngài Tahisen trò chuyện trong bao lâu, tư
thế quỳ này cũng không dễ chịu.
Karen từ từ đứng người lên, những người còn lại thấy đội trưởng đứng lên, cũng
đều đứng lên theo, mặc dù vẫn là "Đứng gác", nhưng như thế này thì thoải mái
hơn.
Tahisen ngồi ở trên xe lăn, Wilker đứng bên cạnh.
Lúc Norton đi tới, Tahisen lập tức khoanh hai tay, cúi đầu nói thành tiếng:
"Ca ngợi Thần Trật Tự, bái kiến Đại tế tự."
Wilker lập tức bưng cái ghế tới.
Norton ngồi xuống.
Chờ đến khi Wilker bưng cái ghế thứ hai đến, Verden khẽ lắc đầu, ra hiệu mình
cũng không cần.
Wilker yên lặng đứng trở về sau lưng Tahisen, hắn thu hồi lại vẻ bất cần đời lúc
trước, không phải giả vờ, mà là khi vị Đại tế tự này ngồi xuống, hắn ta cảm
nhận được việc hô hấp của mình gấp rút hơn, linh hồn cứ như đang bị một
nguồn sức mạnh vô hình bóp chặt.
Hắn ta có thể chắc chắn, người thầy kia của mình, tuyệt đối không có uy thế
như vị ở trước mặt mình!
Norton mở miệng nói: "Ngài nên nghỉ ngơi một chút."
Tahisen cười nói: "Nhanh, rất nhanh thì có thể nghỉ ngơi đủ."
"Ngài có lời gì cần nhắn nhủ sao?"
Tahisen giơ tay lên, nói: "Chúng ta nói chuyện thẳng thắn một chút, có thể sao?
Đợi lát nữa khi ngươi đẩy ta đi xuống dưới, ta sẽ phối hợp ngươi diễn cho xong
màn kịch cuối cùng này."
Norton nghe vậy, nhẹ gật đầu, nói: "Được."
"Ta vẫn luôn cảm thấy rất tò mò về một chuyện, lần biểu quyết trong hội nghị
bàn tròn trước đây, vì sao ta lại thua thảm như vậy? Ngươi kể trực tiếp cho ta
nghe một chút."
Norton mở miệng nói: "Trước lần hội nghị đó thì có phải ngài cảm thấy có rất
người cùng phái hệ đứng ở bên cạnh mình không?"
"Đúng vậy, không sai, ta vốn cho rằng lần biểu quyết hội nghị bàn tròn kia có
thể thông qua việc hạn chế quyền lực của ngươi, thật không nghĩ đến, kết quả là
lại là phía bên ta thảm bại, ta không nghĩ ra được."
"Đó là bởi vì chút thế lực phất cờ hò reo cho ngài là do ta cố ý sắp xếp đến."
"Do ngươi sắp xếp đế? Bọn hắn sớm đã bị ngươi khống chế rồi sao?"
Norton lắc đầu, nói: "Ta không có hứng thú mà đi khống chế bọn hắn, bọn hắn
cũng có việc mình muốn, nhưng đều bị ta cố ý đè xuống, xem như bị ta cố ý đẩy
đến bên phía ngài."
"Sau đó thì sao?"
"Ta hiểu mong muốn của ngài, ngài và những người ở phía sau lưng ngài cũng
không thuộc về phái Thủ cựu, cũng không thuộc về phái Giáo chỉ, ngài cực kỳ
khai sáng, chủ trương của ngài là căn cứ theo cục diện hiện hữu mà tiến hành
cải cách, tạo ra ra một thế hệ càng thích hợp với tình hình của Trật Tự lúc này,
muốn tái hiện sự cân bằng của « Ánh Sáng Trật Tự » với giới giáo hội.
Thật ra, ta cực kỳ đồng ý với rất nhiều quan điểm và chính sách của ngài, về sau
ta cũng sẽ tiếp thu đề nghị của ngài, nhưng xem xét tình hình trước mắt thì ta
không thể làm như thế, ít nhất cũng không thể công khai.
Ta muốn có càng nhiều quyền lực, ta có kế hoạch và quy hoạch của riêng mình,
ta không hi vọng mình bị cản trở.
Những kẻ bị ta xa lánh mà đẩy sang phía của ngài, bọn hắn gia nhập vào phía
của ngài, nhìn như là để cho sức ảnh hưởng của phía ngài lớn hơn, nhưng trên
thực tế, bọn hắn biểu hiện càng cao ngạo, càng điên cuồng và cũng càng cực
đoan hơn cả ngài.
Thời gian dần trôi qua, sẽ gây nên phản cảm của những người khác, đây chính
là nguyên nhân mà ngài thua trận trong cuộc biểu quyết bàn tròn lần trước."
"Chỉ đơn giản như vậy sao?"
"Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn
là trong lòng của các tín đồ Thần Giáo, thật ra đã chán ghét sự nỗ lực trả giá để
duy trì sự cân bằng này, sách lược của ta là để phù hợp với ý nghĩ mong muốn
thay đổi trong Thần Giáo.
Có lẽ, ngài là Lý trí, nhưng mọi người đã bắt đầu chán ghét cái thứ gọi là Lý trí
này.
Ngài có quan hệ quá thân thiết với Đại tế tự tiền nhiệm, Đại tế tự tiền tiền
nhiệm cũng là thầy của ngài, mọi người đã cảm thấy chán rồi.
Mà khi mọi người muốn thay đổi, bất kể chủ trương của ngài là cái gì, đều sẽ
theo bản năng mà cảm thấy phản cảm và bài xích, bọn hắn không phải muốn
nghe lời giải thích và trình bày của ngài, bọn hắn chỉ là đơn giản là không muốn
nhìn thấy những người như ngài tiếp tục quản lý Thần Giáo nữa.
Không phải là ta đã thắng trong hội nghị bàn tròn, mà là ngài và những người ở
bên phía ngài, đã không cách nào đại biểu tiếng lòng của phần lớn tín đồ."
"Phần lớn tiếng lòng... Thì nhất định là chính xác sao?" Tahisen hỏi.