Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại tế tự cười.

“Ha ha.”

“Ha ha.”

“Ha ha.”

Một Đại tế tự đang ngồi đọc sách, thỉnh thoảng lật trang; một Đại tế tự thì đang

cầm điếu xì gà, phun ra sương mù; còn có một Đại tế tự lại đang xem xét tình

báo mới nhất mà thông báo.

“Xem ra ta đã đánh giá thấp thực lực của vị kia và cũng đã đánh giá cao thực

lực của Thần Điện.”

“Chắc là mấy lão già ở trong Thần Điện cũng không tỉnh lại để giải quyết.”

“Nếu như chợp mắt xoay người là có thể giải quyết vấn đề, ngươi nghĩ bọn hắn

sẽ không tỉnh dậy sao, trên bản chất thì vẫn là vì cảm thấy nếu không hoàn toàn

thức tỉnh thì sẽ không giải quyết được vấn đề … hoặc là cho dù có hoàn toàn

thức tỉnh cũng không thể giải quyết được mà thôi.”

“Trừ việc đó ra thì ở phố Mink còn có sự xuất hiện của một vị Thần linh thật sự,

không phải phân thân ảo ảnh, không phải dấu ấn tinh thần, thật không ngờ tới

đến rằng vị Thần thứ nhất trở về thế mà lại là hắn.”

“Không, hắn có phải là Thần đã trở về hay không cũng chưa chắc, sự ngăn cản

của chủ ta vẫn còn chưa sụp đổ, nhóm Thần đầu tiên quay trở về chỉ có thể là

hai vị Thần Sinh Mệnh và Ogurev của giáo ta sắp giáng lâm ở vùng biển đen

trong Vườn Sinh Mệnh mà thôi, đương nhiên, nếu như trong quá trình tự giết

lẫn nhau mà vẫn còn tồn tại một vài Thần linh khác thì cũng có thể sẽ cùng trở

về theo.”

“Cho nên, vậy vị Thần này xuất hiện từ đâu? Chẳng lẽ là vẫn luôn ẩn nấp, chờ

đợi thời cơ xuất hiện?”

“Nếu thật sự muốn trốn cho thật kín thì Thần Địa Huyệt, Chủ Thần của Địa

Huyệt Thần Giáo mới hẳn là kẻ sẽ trốn kín; trước đó ta đã nghi ngờ rằng có phải

Thần Địa Huyệt đã dự báo được cái kỷ nguyên Chư Thần không hiện thế này từ

cả một kỷ nguyên trước nên đã sớm chuẩn bị ẩn nấp hay không.”

“Đúng vậy, nếu mà bây giờ liên tưởng đến quan hệ tốt đẹp giữa chủ ta và Thần

chi nhánh của Địa Huyệt năm xưa, rất khó để không nghi ngờ rằng là do nhận

lệnh từ Thần Địa Huyệt ý, giữa Thần linh với nhau thì cũng là dùng ân tình để

thoả hiệp.”

“Vậy thì vị Thần xuất hiện trước mắt thì sao, nếu như không phải ẩn nấp vậy thì

hắn giáng lâm bằng cách nào.”

“Ta cảm thấy có khả năng vẫn là có quan hệ với chủ ta, Ogurev và Thần chi

nhánh của Trật Tự chúng ta đã phản bội, tăng tốc bước chân trở về của Chư

Thần, nói không chừng chủ ta cũng sẽ bởi vậy mà bố trí trước.

Nếu không thì ngươi cũng sẽ không thể nào giải thích được vì sao vị Thần này

sẽ chỉ xuất hiện ở phố Mink, vả lại còn rõ ràng đứng ở bên phe vị kia.”

“Việc này sẽ có câu trả lời rất nhanh thôi, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ đến Thần

Điện, đến lúc đó xem xét thái độ của vị kia thì sẽ có thể tìm hiểu được thái độ

của vị Thần kia, ta cảm thấy, vấn đề có thể sẽ càng đơn giản hơn một chút,

không cần truy vết quá khứ đến cùng, suy nghĩ cho hiện tại là được rồi.”

“Vậy gọi cái tên Karen kia về để hỏi cho rõ ràng hơn?”

“Không, sự kiện phố Mink còn cần hắn đi phụ trách kết thúc công việc.”

“Chuyện bên phía Verden đã làm xong, ta thấy không cần để hắn vội vã trở về

báo cáo, để hắn cũng đến phố Mink trước đi, hỗ trợ cho tiểu Verden một chút.”

“Tiểu Verden sao, ha ha, sao ta chẳng nhìn ra được hắn giống Verden ở chỗ nào,

ngược lại là trong vài thời điểm ta cảm thấy hắn giống chính bản thân ta.”

“Cho nên, hắn có phải thật sự là cô nhi không?”

“Này, đừng quên xuất thân của cái vị đã đi vào Thần Điện kia cũng chỉ là từ một

thế gia Thẩm phán quan trong giáo, ở trong mắt chúng ta thì loại xuất thân này

cũng không khác biệt với cô nhi là bao.”

“Được rồi, không tán gẫu nữa, đã sắp đến Thần Điện, sự việc đã bị thúc đẩy đến

mức độ này thì tiếp theo phải xem xem ta có thể xử lý không, ta thật rất muốn

gặp hắn. Các ngươi, đi trước một bước đi.”

“Ừm.”

“Được.”

Hai Norton nhẹ gật đầu, sau đó từ dùng tay đập vào trán mình, không chút do

dự tự sát.

Sau khi tự sát, cơ thể của bọn hắn bắt đầu hòa tan hoá thành máu tươi rồi lại hội

tụ vào trong cơ thể của vị Norton đang đọc sách kia.

Norton để sách xuống, đứng người lên, sửa sang lại thần bào Đại tế tự trên

người một chút.

Cuộc thảo luận khi nãy có thể hiểu như suy nghĩ trong nội tâm của hắn, chỉ có

điều là suy nghĩ này có hơi “Tả thực”.

Mà phân thân của hắn có thể dứt khoát tự sát không phải là bởi vì hắn khống

chế tốt, càng không phải là bởi vì phân thân của hắn không có ý thức bản thân,

nếu không có ý thức của bản thân thì loại “Thảo luận” này cũng sẽ không tổn

tại;

Nguyên nhân thật sự là do tư duy ý thức bản thân quá cao, đôi bên đều tán đồng

mục tiêu và lý tưởng của nhau, cho nên có thể hi sinh chính mình không chút do

dự.

Bản thể và phân thân đối với Norton vốn không có gì khác biệt, có lẽ, bản thể

thật sự cũng đã sớm tự sát rồi hay không thì cũng khó nói.

Xe dừng.

Đại tế tự bước ra, Đoàn trưởng Daan đang đứng chờ sẵn dưới bậc thang.

“Vất vả cho ngươi.”

“Không có gì vất vả, thưa Đại tế tự.”

Kỵ Sĩ Đoàn đang trú đóng ở ngoài Thần Điện này cũng không phải Kỵ Sĩ Đoàn

do Daan chỉ huy từ trước, nhưng vẫn có thể thay đổi Đoàn trưởng tạm thời,

đồng thời có thể không quan tâm đến tín hiệu cầu cứu đang được Thần Điện

không ngừng phát ra.

Trong này đã thể hiện ra việc phe phái của Đại tế tự nắm giữ quyền lực của

Giáo Đình một cách sâu sắc, chặt đứt cánh tay nối dài ra bên ngoài của Thần

Điện, không chỉ riêng là một sự hình dung trừu tượng.

Cũng ví như lần này, Thần Điện có nổi điên thì cũng không cách nào điều động

hay tổ chức một lực lượng nào của Giáo Đình.

“Mở Cổng đi.”

“Vâng, Đại tế tự.”

Daan lập tức ra lệnh, trên trăm người khổng lồ mặc giáp đang kéo mở Cánh

Cổng Trật Tự

Đúng vậy, không sai, sau khi biết vị kia thành công tiến vào Thần Điện thông

qua hình chiếu của Cánh Cổng Trật Tự, Đại tế tự lập tức ra lệnh “Đóng cửa”.

Để cho cuộc náo loạn này bị đóng kín trong Thần Điện theo đúng nghĩa đen.

Nếu là những Thần Giáo khác thì đây quả thực là hành vi không thể tưởng

tượng nổi, Giáo Đình lại dám phong toả cổng của Thần Điện, đương nhiên, xem

như đặt ở trong Trật Tự Thần Giáo thì cũng là lần đầu tiên sau bao năm tháng

dài đằng đẵng.

Trước đó cho dù Đại tế tự và Thần Điện có mâu thuẫn thì cũng không đến mức

độ động tay vào xích sắt. Nhưng Norton lại không quan tâm.

Đứng trước Cánh Cổng Trật Tự, thậm chí hắn cảm thấy cánh cổng này hơi quá

lớn, còn không bằng triệt để khóa lại, mở ra một cái cửa nhỏ từ bên trong hoặc

trận pháp dịch chuyển để duy trì một lối ra vào cơ bản.

Dù sao bên trong Thần Điện vô cùng rộng lớn, hơn nữa còn có những tiểu thế

giới, các loại môi trường tự nhiên đều có, các trưởng lão hoàn toàn có thể ở bên

trong tự cung tự cấp, muốn bữa ăn ngon thì cũng có thể đi săn.

Chờ đến lúc Giáo Đình cần, đưa một cái danh sách hoặc yêu cầu số lượng đến,

bên trong Thần Điện lại sắp xếp để những trưởng lão tương ứng dịch chuyển ra

là được rồi.

Những ảnh hưởng và giao tiếp dư thừa kia thì đều không cần thiết và cũng

không có ý nghĩa, quá nhiều vầng sáng cũng chỉ sẽ để cho bọn hắn bị mê mang,

loại cuộc sống bị ngăn cách hoàn toàn tay làm hàm nhai này ngược lại sẽ càng

dễ kích hoạt “Sự hoang dã” của các trưởng lão, có tác dụng giúp đảm bảo năng

lực chuyên nghiệp và duy trì trạng thái chiến đấu, dù sao thì nuôi nhốt cũng đâu

tốt bằng thả vườn.

Cánh Cổng Trật Tự được mở ra, đầu tiên là quân trận chỉnh tề tiến vào, sau đó

là kỵ binh và chim ưng theo vào, nhanh chóng mở rộng khu vực khống chế.

Đại tế tự đi vào Thần Điện, khi hắn trông thấy cảnh tượng hỗn loạn và tàn phá

trong Thần Điện, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười mỉm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK