trong những gia tộc cao tầng thường thường chỉ có những thứ mà ngươi không
nghĩ ra được chứ không có thứ gì mà bọn hắn không làm ra được, cũng ví như
hoàng thất của Wien, vẫn được luôn công nhận là một cái vạc tương hỗn độn.
Nhưng hết lần này tới lần khác trong đúng thời điểm này công thêm với một
mồi lửa nhỏ này, quả thực là đã đẩy cục diện vào tình trạng không thể nào tồi tệ
hơn.
Loya cảm thấy rất hài lòng đối với hiệu quả từ “trò đùa” của mình, nhưng mà
lúc này cô thật sự phải trở về rồi, dù sao thì nhiệm vụ của cô cũng đã hoàn
thành.
Cô chỉ có thể giả bộ như đang quét mắt nhìn về phía trước rồi cuối cùng nhìn
anh Karen của mình một chút, sau đó cô trông thấy anh Karen cũng đang nhìn
cô.
Lúc này trong nội tâm của cô rất vui vẻ.
Một số thời điểm thì nội tâm của một thiếu nữ rất nhỏ bé, nhỏ bé đến độ chỉ cần
một ánh mắt cũng đã có thể lấp đầy nó.
Loya không muốn rời xa Karen, mặc dù có cuộc trò chuyện trong nhà máy xúc
xích, nhưng sự ràng buộc chủ yếu vẫn đến từ lúc Karen lợi dụng Xiềng Xích
Trật Tự của mình để ngưng tụ lại ý thức của Loya vào cái đêm đó, nói nói cho
đúng thì đó cũng không phải "Thức tỉnh", nhưng lại giống như đã mang đến cho
Loya "Sự sống mới".
Vào lúc này, cô đã cảm thấy từng phần của mình được Karen "Ôm lấy", sau đó
lại dịu dàng mà chắp ghép lại cùng một chỗ, toàn bộ quá trình vô cùng ấm áp.
Ai, cũng không biết lần tiếp theo có thể nhìn thấy anh Karen là lúc nào nữa,
nhưng mà có vẻ anh Karen thăng chức vô cùng nhanh nha, có lẽ cũng không
mất bao nhiêu năm thì anh Karen sẽ có thể có tư cách để "Thuê" mình.
Anh Karen, cố lên, Loya chờ nha ~
Karen đưa mắt nhìn thân ảnh của Loya bay vào trong vết nứt không gian, cô bé
trở về, trong lòng của anh cũng cảm thấy có chút thất lạc.
Mỗi lần gặp được Loya, cô bé đều có thể giúp đỡ này, việc này khiến anh cũng
cảm thấy có chút xấu hổ, dù gì cũng là khí linh, tuổi tác của Loya thật ra chính
là bộ dáng thật sự mà Loya biểu hiện ra.
Về sau lại xem xét tiếp đi, có lẽ là còn có thể gặp lại, chờ đến khi mình lén tìm
tới đồng xu Varax ở vùng biển gần Wien kia thì có thể mượn dùng cái mặt nạ
của ông nội mà thường xuyên tìm Loya tán gẫu.
Sau khi so sánh, Karen cảm thấy Neo vẫn rất hạnh phúc, hắn tích góp phiếu
điểm lâu như vậy là vì chế tạo chiếc xe yêu quý của hắn, còn mình thì sao, có vẻ
mục tiêu càng vĩ đại hơn đó là trao đổi Thần khí.
"Yên lặng!"
"Bộp!"
Một tiếng roi da vang lên, phòng thẩm phán cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, chỉ
còn lại một mình Vicole đang quỳ trên mặt đất mà kêu rên.
Gaspol mở miệng nói:
"Phiên tòa phán quyết, tội danh của bị cáo Vicole thành lập, bây giờ áp dụng
hình phạt xử lý - Xoá bỏ, bây giờ phiên tòa kết thúc."
Tuyên bố xong, Gaspol và đoàn thẩm phán đều đứng người lên, rời khỏi vị trí.
Cái hình phạt xóa bỏ này, xem như là một loại hình phạt cao cấp nhất, nhưng ở
phía trên nó, còn có hình phạt cấp 2 và cấp 3 khác.
Lấy một thí dụ, rút linh hồn của con người ra, mỗi ngày vừa nuôi dưỡng vừa
thiêu đốt, tra tấn mấy chục năm, loại cực hình này là thuộc về cấp độ 2, để cho
ngươi sống không bằng chết.
Còn có một loại khác đó là phong ấn cơ thể của ngươi, ném ý thức của ngươi
vào trong huyễn cảnh để trải qua những cơn ác mộng luân hồi, hơn nữa còn sẽ
cách một đoạn thời gian mà đánh thức ngươi, để ngươi biết mình đang chịu hình
phạt, sau đó lại tiếp tục hành hình, cái này thuộc về loại hình phạt cấp độ 3.
Nhưng không phải ai đều có thể hưởng thụ hình phạt cấp 2 và cấp 3, bởi vì hai
loại này tốn kém chi phí rất lớn.
Nhưng còn về hình phạt Xóa bỏ thì có một điểm tốt, đó chính là sau khi tuyên
án xong thì phạm nhân cũng không có liên quan gì đến những người bên ngoài,
cho dù là người thân cũng đều không có tư cách để đến xem thi thể của phạm
nhân, ý nghĩa đó là ngươi có thể căn cứ theo các điều kiện hiện có, tiến hành
những bước xử lý cuối cùng đối với sinh mạng và cơ thể của hắn.
Nếu như ngươi cảm thấy phiền phức, sau khi giết thì dùng thêm một thuật thanh
tẩy... Ừm, có thêm thuật thanh tẩy hay không cũng đều chẳng quan trọng.
Nếu như ngươi rảnh tay, vậy thì căn cứ theo điều kiện hiện có, ngươi muốn làm
sao thì làm như vậy.
Lần này Gaspol xem như là bán cho Karen một cái ân tình, bà ta rõ ràng, bởi vì
Thẩm phán quan Pavaro chết, giữa Karen và Vicole chắc chắn có ân oán cá
nhân muốn tiếp tục trò chuyện.
Vẫn là câu nói kia, người một nhà, tất nhiên phải chiếu cố lẫn nhau.
Waffron đặt tách trà xuống, đứng dậy, ông ta trực tiếp rời khỏi nơi này.