tiến vào hội trường.
Không gian bên trong phòng hội trưởng rất lớn, mấy lần dự thính trong phòng
hội trường của những nhiệm vụ trước đây mà Karen từng tham gia đều là ở
khách sạn Ankara, phong cách của khách sạn Ankara theo thiên hướng hiện đại,
cùng hướng tới sự thực dụng, còn phòng hội trưởng trong khách sạn Bernard
của Đảo Ám Nguyệt, thì chỉ đơn giản được xây dựng theo lối kiến trúc rộng lớn
hùng vĩ.
Đương nhiên, kết quả đàm phán của cuộc chiến tranh liên quan đến hai Thần
Giáo chính thống lớn của thế giới Giáo hội, quả thật xứng với hội trường hoành
tráng và uy nghi như vậy.
Bên trong xây dựng theo hình thức của rạp hát, vị trí trung tâm là nơi đàm phán
của các vị đại biểu, bốn phía xung quanh thì là những ghế dự thính từ thấp lên
cao.
Bản thân Laure là thư kí, sau khi nhận lấy tư liệu từ trên tay của Karen, đi theo
Đại chủ giáo Waffron tiến về khu vực trung tâm, Waffron ngồi vào bàn đàm
phán, Laure thì giống như những thần quan thư ký khác, chỉ có thể đứng ở sau
lưng Chủ giáo của mình để tùy thời ghi chép và góp ý kiến.
Karen và Memphis cộng thêm Leon thì ngồi xuống ghế dự thính của khu Trật
Tự Thần Giáo, Leon là cháu trai ruột của Chủ giáo Waffron có thể có tư cách để
vào ngồi dư thính, nhưng muốn lên trên ngồi thì việc đó là không có khả năng,
Leon không tư cách này.
Bởi vì lúc này ngay cả Đại chủ giáo Waffron, cũng chỉ là một người bình
thường trong đoàn đại biểu.
Đoàn trưởng của đoàn đại biểu đàm phán lần này của Trật Tự Thần Giáo không
phải là tân Đại Tế Tự Norton vừa nhậm chức từ Rasma, mà là Creed, một trong
ba vị Hồng Y Giáo Chủ dưới trướng của Norton.
Vốn dĩ vào thời kỳ Rasma tại chức, dưới trướng của ông ta cũng không có chức
vị Hồng Y Giáo Chủ, nhưng lần này sau khi Rasma từ nhiệm, Norton lên đài, vị
trí của tầng lớp lãnh đạo tiến hành thay đổi và cải cách, xác định chức vị của ba
vị Hồng Y Giáo Chủ một lần nữa, phân biệt mỗi người phụ trách ba phương
diện giáo vụ của Thần Giáo: Chiến tranh, Phát triển, Giám sát.
Creed phụ trách giáo vụ về "Chiến tranh", trưởng đoàn đại biểu lần này là do
ông ta chịu trách nhiệm là một chuyện không thể bình thường hơn.
Có điều, cân nhắc đến việc đoàn trưởng của đoàn đại biểu đàm phán của Luân
Hồi Thần Giáo là Người Gác Cổng đương đại của Luân Hồi Thần Giáo Romir
Simerson, mà bên Trật Tự Thần Giáo cũng chỉ phái một trong số ba vị Hồng Y
Chủ Giáo đến đây, về mặt này đã cho thấy sự kiêu ngạo của phe chiến thắng.
Bởi vì chiến tranh thất bại, Người Gác Cổng tiền nhiệm của Luân Hồi Thần
Giáo đã tự nhận lỗi mà thoái vị nhường chức, Romir Simerson tân nhiệm là một
người phụ nữ đã gần sáu mươi tuổi.
Dòng họ của bà ta là một điểm sáng, bởi vì địa vị của gia tộc Simerson ở trong
Luân Hồi Thần Giáo cũng tương tự với gia tộc Philias ở Ánh Sáng Thần Giáo,
bởi vì từng sinh ra rất nhiều "Người Gác Cổng" và "Giáo hoàng", cho nên được
xưng là "Hoàng tộc" trong mỗi giáo hội của mình.
Sau sự thất bại thảm hại của mình trong trận chiến với Trật Tự Thần Giáo, nội
bộ Luân Hồi Thần Giáo lập tức đề cử người của gia tộc Simerson lên đài để
nắm giữ chức vị Người Gác Cổng, trong này cũng có sự suy tính nhằm ổn định
cục diện và tụ hợp lại niềm tin của tín đồ.
Karen ngồi trên ghế dự thính nhìn dáng vẻ đoan trang của lão phu nhân đang
ngồi trên bàn đàm phán, trong lòng thì nghĩ đến Tarina chết dưới tay mình vào
đêm đó rồi bị đội trưởng đốt cháy không còn dấu vết, giữa hai người có quan hệ
gì với nhau.
Nhân viên phục vụ hội trường do Đảo Ám Nguyệt sắp xếp bước đến ân cần hỏi
thăm nhu cầu của mọi người.
Leon trả lời: "Hồng trà."
Karen trả lời: "Nước đá."
Memphis trả lời: "Nước đá."
Rất nhanh, đồ uống được đưa lên lên, còn có thêm một cái bàn trà nhỏ, phía trên
có trưng bày thêm mấy món bánh ngọt tinh xảo.
Ba người là ngồi cùng một chỗ, lại cùng với việc không gian trước ghế dự thính
rất rộng, cho nên ngồi ở chỗ này vui chơi giải trí còn dễ chịu hơn cả việc ngồi
trong rạp chiếu phim.
Đương nhiên, trong rạp chiếu phim chắc chắn sẽ không chiếu tiết mục cao cấp
như thế này.
"Đây là một hội nghị thoải mái nhất mà ta từng dự thính." Leon mở miệng nói.
Hắn ta là cháu trai của Đại chủ giáo Waffron, từ lúc mười sáu tuổi trưởng thành
đã thường xuyên bị dắt theo đến các buổi hội nghị, cùng giống như hội nghị lần
trước với Pamirez giáo, hắn ta cũng đã biết cần phải chuẩn bị trước đồ ăn, hiển
nhiên những năm này đều được những buổi hội nghị rỗng bụng trau dồi kinh
nghiệm.
Karen cũng nhẹ gật đầu, đồng ý với Leon.
Nếu như về sau tất cả hội nghị của Trật Tự Thần Giáo đều được sắp xếp chỗ
này, đó cũng là một việc khiến người ta rất hài lòng, nhưng việc này tất nhiên
cũng không có khả năng, cũng chỉ có loại hội nghị cấp bậc này mới có thể được
sắp xếp ở chỗ này, nếu không chỉ tính chi phí dịch chuyển thì cũng bỏ ra một
khoản tiền rất lớn.