Một phía là quân đoàn người khổng lồ của Đại Địa Thần Giáo đang càn quét
đến;
Bọn chúng là vũ khí có tác dụng tốt nhất để phá trận hình, cũng là những con tốt
thí có hiệu suất cao.
Lúc này, từ đằng xa trong tầm mắt đã có thể rõ ràng trông thấy bọn chúng quậy
đến mức cát bụi đầy trời, càng ngày càng gần.
Phần lớn người vẫn còn tiếp tục cầu nguyện cùng Pall, lần thứ nhất khi phải thật
sự đối mặt với tử vong, khó tránh khỏi sẽ hồi hộp và bàng hoàng; cầu nguyện,
có thể để tâm tình của họ bình tĩnh, xem như cục diện tồi tệ nhất xảy ra, ít nhất
thì cũng để mọi người ra đi trong thể diện.
Pall là chỉ huy tối cao ở đây, việc này cũng là việc duy nhất mà cô có thể làm,
cho nên cô vô cùng nhập tâm.
Nhưng cũng có số ít người đã sớm dừng việc cầu nguyện;
Bọn họ vốn cũng không quan tâm, đã sớm xem nhẹ sống chết, mặc dù vẫn
muốn sống, nhưng điều này cũng không khiến họ phải e sợ khi đứng trước cái
chết.
Cũng giống như Bá tước Recar, hắn móc một túi rượu ra, sau khi làm một ngụm
thì đưa cho Darien.
Trong quân doanh chỉ cấm lạm dụng thuốc kích thích tinh thần, rượu và thuốc lá
thì không.
Chỉ có điều là trong túi rượu của Bá tước Recar có bỏ thêm một vài thành phần
đặc biệt.
Darien uống một ngụm lớn, lập tức cảm nhận ra được hương vị, nhìn hắn, nói:
"Lá gan của ngươi lớn thật đấy. "
Bá tước Recar vừa cười vừa nói: "Vừa bỏ thêm vào, trước đó cũng không có
uống, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội có thể thoải mái một chút, cần phải
quý trọng.”
Vốn đã từng là “Vua Hải Tặc”, một người đàn ông gần như là dùng sức ảnh
hưởng của bản thân để thay đổi vận thế của đế quốc Wien, trong xương cốt của
hắn vốn đầy sự bạo ngược, tham lam, dâm tà và phản nghịch, chỉ có điều hắn
thật sự e ngại Karen, cho nên vẫn luôn cố gắng áp chế bản tính của mình.
Bởi vì hắn biết rõ, Karen là một người có bệnh đạo đức thích sạch sẽ tương đối
cao, lỡ như mình làm chuyện gì hơi quá sẽ khiến đối phương cảm thấy phản
cảm và buồn nôn.
Trong trang viên có nhiều hầu gái như vậy, nếu là trước đây thì đã sớm đứng
xếp thành hàng để chờ hắn sủng hạnh, nhưng bây giờ, hắn không dám đụng vào
bất cứ ai. Cũng chính là ngẫu nhiên khi tắm, hưởng thụ đãi ngộ để Judea kỳ cọ
cho mình, nhưng Judea là hậu duệ thức tỉnh huyết mạch của hắn, hắn là đạo tặc,
cũng không phải biến thái, không làm được chuyện thấp hèn như vậy.
Còn có một nguyên nhân rất quan trọng đó là bản thân vốn là tổ tiên trưởng bối,
hắn cần phải cân nhắc cho thể diện nhà mẹ đẻ của hai nữ quyến trong gia tộc
kia.
Darien nói: "Đừng uống nhiều, đến lúc đó nếu gặp được thiếu gia, sẽ bị thiếu
gia phát giác được ngươi vi phạm lệnh cấm."
Bá tước Recar sửng sốt một chút, lập tức đóng nắp cái túi rượu lại, gật gật đầu:
“Ngươi nói rất đúng."
Darien sờ lên cái đầu trọc của mình: "Ta bảo này, hay là ngươi cũng cạo đầu đi."
"Không được, không được, ta không muốn ăn phân ngựa."
"Ha ha, uổng công cho ngươi còn luôn luôn khoác lác về mấy câu chuyện cướp
biển trước kia, không nghĩ đến ngươi sợ sệt yếu mềm đến thế."
"Nếu như ngươi cảm thấy ăn phân ngựa là biểu hiện của người dũng cảm…
được thôi, tuỳ ngươi nói."
"A." Darien duỗi lưng một cái, sau đó đưa tay hái một quả trái cây đỏ rực tựa
như cà chua từ trên khúc mầm cây của mình xuống, đưa cho Bá tước Recar,
"Nếm thử không?"
Bá tước Recar nhận lấy, hỏi: "Không có độc đâu chứ?"
"Đầu độc ngươi thì ta cũng không có cách nào bàn giao với thiếu gia."
"Cũng đúng." Bá tước Recar cắn một miếng, rất vui vẻ mà nói, "Ừm, rất ngọt
cực kỳ sướng miệng, ăn rất ngon."
"Ăn ngon là được."
"Hay là ngươi thử suy nghĩ xem, trong trang viên Ellen có rất nhiều vùng núi,
sau khi trở về ta làm chủ thương lái cho ngươi, cái thứ này có thể bán lấy phiếu
điểm đấy."
"Cũng chỉ có thể kết ra một hai quả mà thôi."
"Sản lượng thấp như vậy? Vậy thì thật đáng tiếc, có phương pháp gì để nâng
cao sản lượng không?"
"Có, dùng máu người nhà ta để tưới chúng."
"Ha ha, vậy thì dễ rồi, không phải ngươi nói cái quân đoàn Sinh Mệnh ở phía
đối diện là quân tư nhân của gia tộc ngươi sao, bên trong chắc chắn có không ít
người có quan hệ thân thích với ngươi, chờ sau khi cuộc chiến kết thúc, chết thì
kiếm đồ đựng máu lại, còn sống thì mang về nuôi nhốt, lấy máu theo định kỳ."
"Ta cũng có suy nghĩ này, haha.”
"Đúng thế, thứ quả ăn ngon như vậy, dù sao cũng phải đưa đám người thiếu gia
nếm thử."
Cách đó không xa, Eisen còn đang thử điều chỉnh trận pháp, điều chỉnh vị trí
hình chiếu của Ngai Vàng Trật Tự ở phía trên.
Thật ra trước kia ông ấy cũng chỉ bố trí trận pháp chúc phúc, khu vực trung
ương của trận thì là hình thái của Ngai Vàng Trật Tự, sau đó lợi dụng trận pháp
tiến hành phóng đại khí thế.
Kaixi khoanh tay đứng sau lưng chồng mình, nhìn xem chồng mình còn đang
nghiêm túc làm việc.
Richard đi tới, nói với cha mình: "Cha, vào lúc này cha phải nói gì đó với mẹ
chứ."
Eisen cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Cũng không phải đi chết."
Kaixi bất đắc dĩ thở dài.
Richard cười nói: "Nhưng ít nhiều gì cũng khó có cơ hội gặp bầu không khí
giống như bây giờ."
Eisen đáp lời: "Chờ sau khi kết hôn thì sẽ phát hiện, cái thứ gọi là không khí đối
với phái nam mà nói thì đó là một sự tra tấn."
Richard gật đầu nói: "Không, con không cho là như vậy."
Eisen ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Philomena đứng ở cách đó không xa, ông ta
nói: "Ừm, là cha sai rồi, con đúng."
Kaixi ngồi xổm xuống bên cạnh chồng mình, nhỏ giọng nói: "Thật ra em vẫn
luôn rất hối hận lúc trước rời đi nhà đi nơi khác làm việc."
Eisen lắc đầu: "Không, đây là quyết định cực kỳ chính xác, anh chưa bao giờ
trách em vì chuyện này, bởi vì anh rất rõ ràng tình huống của mình lúc đó."
"Thật sao?"
"Thật, khi đó em còn trẻ, tinh thần của chồng mình xảy ra vấn đề, con trai cũng
không đáng yêu, tiếp tục ở trong cái nhà này là một sự tra tấn."
Richard: "..."
"Ừm." Kaixi lên tiếng, ôm lấy cánh tay chồng mình, tựa ở trên bả vai Eisen,
"Anh thật tốt."