hương vị thật sự rất không tệ."
Karen nhún vai: "Ta không thích miễn cưỡng chính mình."
"Nếu là lúc trước thì sao?"
"Lúc trước, là lúc nào?"
"Ví như ban đầu ở trong phòng làm việc của cửa hàng gốm Lemar, lúc ngươi
nướng thịt cho ta."
Karen: "Vậy ta nhất định sẽ hô lên rằng: Tương Wien là món ngon mà đời ta
không thể thiếu."
"Ngươi thật là thẳng thắn."
"Sở thích chắc chắn phải xếp đằng sau việc sinh tồn rồi."
"Ngươi có thấy sợ không, lúc trước khi ta cố chấp điều tra thân phận của
ngươi?”
"Sợ, nhưng cũng không sợ đến như vậy."
"Sao lại nói thế?"
"Ta không hi vọng thân phận bại lộ, nhưng cho dù bại lộ thì cũng không nhất
định là kết cục bi thảm nhất."
"Ngươi xuất thân từ gia tộc nào trong giáo?"
"Rất nhiều người cũng hoài nghi ta có loại thân phận này, nghĩ không ra, ngươi
cũng thế"
"Ta đã từng gặp thiên tài xuất thân cỏ dại, nhưng thiên tài cỏ dại lại có thể phát
triển đến mức độ này, có đôi khi gần như là chuyện không thể nào; tài năng và
chỗ dựa là hỗ trợ lẫn nhau."
"Gia tộc của ta cũng không nổi tiếng, thậm chí cực kỳ bình thường, đặt ở trong
thành phố York, thì càng bình thường hơn, về phần chỗ dựa… hệ thống tín
ngưỡng của gia tộc ta là "Học tập".
Ta học tập rất nhanh, những thứ như thuật pháp, trận pháp, thuật triệu hồi, lúc
ăn cơm xem qua một lần thì có thể học gần xong.
Có lẽ thiến phú của ta vốn cũng không tệ, bởi vì có đôi khi ta cũng không thể
phân biệt rõ ràng rốt cuộc là cái nào có tác dụng lớn, ta cũng không có cách
khống chế."
"Hệ thống tín ngưỡng gia tộc?"
"Đúng thế."
"Ngươi đang nghiêm túc đấy à? Không phải truyền thừa huyết mạch còn sót lại
đã từng dung nhập vào trong Thần Giáo chúng ta?"
"Là hệ thống."
"Sao có thể."
"Định luật có đôi khi là diễn hóa từ quy luật, mà quy luật chỉ là tỉ lệ thống kê
chung, sẽ xuất hiện tình huống đặc biệt. Ông nội ta có chút yêu chiều đối với ta,
sợ ta ở bên ngoài sống không tốt, nên cho ta thêm một cái hệ thống tín ngưỡng
gia tộc."
"Nghe thì có vẻ là chuyện rất đơn giản nhỉ."
"Đối với ông ấy mà nói thì cũng không phải chuyện khó bao nhiêu."
"Nếu không ăn tương thì nếm thử mấy hạt đậu đi, ăn cũng rất ngon."
Karen lắc đầu, nói: "Ngươi dùng tay bóc hạt đậu chấm tương ăn."
"Có chút mùi thôi mà ngươi cũng không chịu được à."
"Không phải, ngươi hiểu lầm, ta là chê tay ngươi dơ."
Bern: "..."
Cửa phòng bếp mở ra, lão phu nhân bưng hai đĩa đồ ăn đồ ăn đi tới, đặt trước
mặt Karen và Bern.
Bà ấy mong đợi nói: "Mời hai người nếm thử."
Karen cầm lấy cái nĩa, tách một phần thịt lươn rồi nhúng vào cà ri, miếng thịt
vào miệng trơn mềm, hương vị rất không tệ.
"Ăn rất ngon."
"Cho nên, cho dù người Wien chúng ta không đụng đến tương thì cũng biết nấu
nướng, không phải sao?"
"Đúng vậy, không sai."
"Ta có một lời thỉnh cầu, cháu gái ta hi vọng có thể chụp ảnh chung với ngài,
không biết ngài có thấy tiện không."
"Không tiện."
"Được rồi, ta đã biết.”
Lão phu nhân quay người rời đi, sau khi đóng cửa phòng bếp lại, bên trong lại
có tiếng ồn ào truyền ra.
Karen cúi đầu, vừa tiếp tục dùng cơm vừa nói:
"Ngươi thường xuyên đến nơi đây ăn sao?"
Bern nhẹ gật đầu: "Lúc trước cha ta từng dẫn ta đến đây ăn, về sau, chính ta
ngẫu nhiên cũng đến."
"A, quên nói cho ngươi biết, cha ngươi không chết, ta đã gặp hắn trong Thánh
địa của Pamirez Giáo....."
Karen kể lại câu chuyện kia một lần, sau khi nghe xong, Bern khẽ nhíu mày,
nói: "Hắn cũng lạc lối rồi sao?"
"Không, hắn không có."
"Nếu như ngay từ đầu hắn duy trì đầy đủ sự cảnh giác và quả quyết thì việc này
cũng không phát triển đến mức đó."
"Hắn cần lấy đại cục làm trọng, mà hắn cũng đã làm rất nhiều."
"Nhiệm vụ không thể có chút tì vết nào." Bern cực kỳ kiên trì trên một điểm
này.
"Nhưng trong hiện thực, vĩnh viễn không cách nào xóa đi những việc ngoài ý
muốn, cũng như mạng của ngươi đang trong lúc đếm ngược."
"Cũng đúng."
Bern cúi đầu xuống, tiếp tục dùng cơm.
Karen buông cái nĩa xuống, cầm lấy khăn ăn lau miệng, nói: "Ta vốn cho rằng
sau khi nói chuyện này cho ngươi biết thì ngươi sẽ hơi vui vẻ một chút."
"Cha và con trai chỉ là quan hệ xưng hô, ta xem người trong nhà giống như
người hợp tác trong cùng một hạng mục, là đồng nghiệp."
"Đây là chỗ mà ta kính trọng ngươi nhất."
"Bỏ lập trường qua một bên rồi sao?"
Karen lắc đầu: "Vấn đề là lập trường vốn không thể nào bỏ sang một bên được."
Bem buông muỗng nĩa xuống: "Ta dùng xong rồi."
"Tiếp theo thì sao?”
"Về văn phòng, còn có một số công việc cần làm."
"Ngươi đã biến mất ba ngày."
"Trong ba ngày này ta đều bận rộn công việc, một vài đường dây đều cần ta tự
mình đi một chuyến để bàn giao cho tốt."
"Nhớ rõ lần trước lúc ở đại khu Dinger, ngươi đi gặp bạn mình để cho thấy sức
khoẻ của mình, ta sợ rằng hắn sẽ ngạc ngươi thế mà không chết."
"Bất cứ chuyện gì đều cần chuẩn bị hai phương án, nhằm vào những người khác
nhau."
"Ừm, được rồi."
Bern đứng người lên, đi tới cửa, mở cửa, nhìn xem Karen.
Karen cũng đứng người lên, hỏi: "Hình như còn chưa thanh toán."
"Ta có cổ phần trong quán ăn này, trừ vào trong tiền hoa hồng cuối tháng là
được."
"Thế mà còn là quán ăn gia tộc, có chút hâm mộ."
"Trang viên Ellen ở thành phố York cũng có không ít khách sạn nhà hàng xa
hoa."
"Ta cũng không có cổ phần, là con mèo nhà ta."
"Con mèo đen kia?"
"Ừm, nó họ Ellen."
"Pall. Ellen, bức chân dung mèo đen trong văn phòng tộc trưởng trang viên
Ellen chính là nó?"
"Ngươi rốt cuộc đã từng điều tra ta đến mức độ nào?"
"Không phải là vì điều tra ngươi, là lúc trước khi tộc trưởng gia tộc Rafael chết
một cách bất ngờ thì ta có đến hiện trường điều tra; gia tộc Rafael không đáng
để nhắc tới, nhưng ta đã nhận ra khí tức của Cấm chú trong đống tro tàn còn sót
lại của vị tộc trưởng kia.
Cực kỳ quỷ dị a;
Vị nào sẽ sử dụng Cấm chú đối với một cái nhân vật nhỏ như này?
Gia tộc Rafael lại làm sao có thể đắc tội đến vị đó.
Ta điều tra quan hệ lợi ích của gia tộc Rafael, phát hiện thù hận sâu nhất chỉ là
gia tộc chủ nhân trước kia, gia tộc Ellen.
Nhưng ta vẫn là không cách nào hiểu được, đấu tranh giữa hai cái gia tộc nhỏ
này sao có thể dính líu đến vị cấp bậc kia.
Chẳng lẽ gia tộc Ellen thật sẽ hoang đường đến mức mời một vị như thế đi báo
thù cho mình?"
"Sau đó thì sao?"
"Điều tra bị gác lại, ta không cách nào tìm hiểu chuyện này ngược về đến vị kia,
ta chỉ biết là hắn sử dụng trận pháp dịch chuyển trong giáo, còn đi đến rất nhiều
nơi, nhưng hôm nay hành tung của hắn đều đã bị những người đứng đầu nhất
trong giáo chủ động xóa đi mọi vết tích. Trang viên Ellen khiến cho ta chú ý
vẫn là sau khi ngươi tiến vào tầm mắt của ta, bởi vì nó có quan hệ rất không
bình thường với ngươi. Ngươi và cái vị thần bí kia có quan hệ phải không?"