Pall ngồi ở trên đầu Connor, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh khó
gặp, lại nhìn quanh khu chợ buổi sáng.
“Gâu!”
Kevin làm phụ hoạ, dây dẫn chó của nó được Connor nắm chặt trong tay.
Một cô bé tóc trắng, trên đầu có một con mèo, dắt theo một con chó;
Khi cái tổ hợp đi ở trên đường, tỷ lệ người quay đầu lại nhìn vô cùng cao.
Thành phố York là một tòa đô thị đại hóa, bề ngoài vô cùng ngăn nắp, nhưng ở
khắp các nơi trong góc, vẫn cất giấu tội ác như cũ, băng đảng thế lực ngầm hoạt
động rất là hung hăng ngang ngược, một cô bé cứ như vậy mà đi ngoài đường,
cũng không phải một chuyện rất an toàn.
Chỉ có điều là cái tổ hợp nhỏ này, coi như thật sự đụng phải thế lực ám gì đó,
khẳng định có thể để cho thế lực hắc ám cảm giác được được một cách rõ ràng
rằng cái gì mới gọi là hắc ám thật sự!
Không chỉ không cần không để ý đến các nhân tố không an toàn trong xã hội,
ngay cả một ít sự uy hiếp đến từ giới giáo hội thì cũng không phải việc đáng lo,
mới vừa rồi cả ba thậm chí còn đi chợ đen một chuyến để mua một chút tài liệu
thuật pháp cần thiết.
Đây chính là...... Sức mạnh khi trong nhà nuôi rồng!
“Ăn cái kia, ta muốn ăn cái kia meo.”
Pall chỉ Connor đi mua đồ, cho dù thường ăn món ăn tinh xảo nhưng đôi lúc
vẫn sẽ nhớ đến những món ngon lề đường này.
Mỗi lúc mua một món đồ gì đó, thường thường Connor phải lấy ra một tờ tiền
từ trong túi, sau đó lại nhận tiền thối, cái này khiến cô bé cảm thấy rất phiền
phức, thật muốn đem toàn bộ tiền mặt trong cái túi tiền này đập vào trên mặt
người bán hàng.
Nhưng Connor không thể làm như vậy, bởi vì con mèo nhỏ đang ngồi trên đầu
này trước khi ra cửa đã nói, đây là vì mang cô bé đi ra ngoài cảm nhận một chút
về cuộc sống của người bình thường, đây là một loại huấn luyện.
Được thôi, huấn luyện.
Connor hiểu rằng, huấn luyện, lúc nào cũng có thể khiến người ta cảm thấy đau
đớn.
Hơn nữa cô bé cảm thấy đập tiền vào trên mặt người khác là đang sỉ nhục nhân
cách của người ta.
Pall nếm trước miếng thứ nhất, thấy ăn ngon thì lại ăn thêm một miếng, tiếp đó
vì để dành bụng, sẽ chia cho Connor, sau khi Connor ăn vài miếng thì nhíu mày,
phần còn sót lại sẽ cho Kevin.
Giống như trong lúc dạo phố với phái nữ, lúc nào cũng phải do phái nam chịu
đựng nhiều hơn.
Sau khi dạo hết một con phố ăn vặt, bụng của Kevin đã phình lên, căng phồng.
Connor không thích ăn đồ ăn của con người, nhưng bởi vì gần đây vẫn luôn bị
thúc ép ăn “Thuốc”, khiến cho nó đột nhiên cảm giác được thức ăn của loài
người trở nên ngon hơn.
Connor sẽ còn quan sát lúc Karen ở nhà bình thường hay ăn cái gì, sau đó để
hầu gái Healy nấu giống vậy cho mình ăn.
Lúc trước Healy làm hoành thánh một lần đủ để thiếu gia ăn một tháng, hiện tại
thì mỗi ngày không thể không gói một lần, Connor quả thực là ăn quá nhiều.
Cái này từng khiến Healy lo lắng, sợ trẻ con ăn nhiều quá bể bụng, về sau trông
thấy Connor ăn như thế nào đều không sao thì cũng yên lòng, rốt cuộc mặc dù
chỉ là một con rồng con, nhưng cơ thể khổng lồ, cũng đã nằm ngoài tầm hiểu
biết của người bình thường.
"Chúng ta đi nghỉ ngơi đi, ở đằng đó có cái ghế dài."
Connor nghe theo Pall chỉ huy, ngồi xuống trên ghế dài, trong tay còn cầm một
cái ly kem vừa mua.
Giơ lên, để Pall ở trên đầu liếm một cái, sau đó cô bé cũng liếm một cái.
Kevin nằm nghiêng trên mặt đất, để cho cái bụng của mình lộ ra, cầu nguyện dạ
dày có thể tiêu hóa đống thức ăn ở trong nhanh hơn.
"Đây chính là đô thị của loài người, không giống với Địa Huyệt Thần Giáo mà
ngươi từng tiếp xúc nhỉ?" Pall hỏi.
Connor lắc đầu, cô vừa mới nhìn thấy người giàu có ung dung ngồi trong chiếc
xe sang trọng, cũng nhìn thấy kẻ ăn xin khuôn mặt héo hon ngồi trong cái ngõ
nhỏ, cô bé trả lời:
"Không có gì khác biệt."
"Ồ, ngươi đang nghĩ đến cấp bậc cao hơn, chúng ta từ từ sẽ đến phần đó."
"Ồ." Connor nhẹ gật đầu, lại liếm lấy ly kem một cái.
"A, đây không phải là mông lớn sao."
Pall nhìn thấy Healy, Healy đang cầm một giỏ đồ, cũng nhìn thấy cả bọn Pall
đang ngồi trên ghế dài.
"Tiểu thư Pall, mọi người sao lại ra đây làm gì!"
Healy đẩy xe đạp tới rất là lo lắng hỏi.
Healy là hầu gái trong nhà của Karen rất rõ ràng người trong cái nhà này không
bình thường, cô cũng đã gặp qua quá nhiều thứ không thể tưởng tượng, trong
lòng biết rõ cái nhà này khác biệt, nhưng trong thế giới quan của cô, vẫn có một
hệ thống nhìn nhận của người bình thường, ví như mèo, chó và một bé gái nhỏ,
cũng cần phải bảo vệ.
"Ra dạo phố thôi." Pall nhìn xem cái giỏ của Healy, "Mua nhiều đồ như vậy,
Karen lại muốn mời khách à?"
"Không phải, là nhà của ngài Marvalho phải đợi hai ngày nữa mới có người
giúp việc đến, cho nên hai ngày này ta còn phải nấu cơm cho bọn họ."
"Nhưng cũng không cần mua nhiều như vậy chứ? Nhà bọn họ muốn tổ chức
tiệc đứng à?"
"Tối hôm qua ta đã nấu rất nhiều thức ăn... Buổi sáng lúc đi dọn dẹp nhà bếp,
phát hiện không còn gì thừa lại."
"A, hai cái thùng cơm."
Gaspol và Marvalho đều không phải người địa phương Wien, cho nên không có
niềm đam mê gì đối với tương Wien, cùng với khả năng nấu nướng và làm bánh
ngọt của Healy được truyền lại từ Karen và Pall, để bọn họ ăn uống rất dễ chịu.
Healy không biết là ngài Thần tử cao cao tại thượng sau khi ăn bữa tối mà cô
làm, đã không có gì bài xích khi vị hôn thê muốn chuyển vào ký túc xá để ở.
Dù gì thì Karen cũng ở trong ký túc xá, để Karen nấu cơm cho mình có chút
khó, hắn bề bộn nhiều việc, nhưng mình có thể đi đến chỗ hầu gái của hắn để ăn
chực.
"Tiểu thư Pall, mọi người có muốn trở về không, để ta đưa mọi người về trước
đi, ta lo lắng mọi người đi dạo ở bên ngoài quá lâu sẽ không an toàn."
"Mông lớn, ta cảm thấy so với chúng ta thì ngươi càng phải chú ý an toàn hơn
đấy."
"Ta có cái gì không an toàn."
"Trên đời này tất cả đàn ông cũng không phải đều giống với Karen, chỉ nhìn mà
không sờ."
"Ta chở mọi người về nhé?" Healy tiếp tục mỉm cười thuyết phục, cô sớm đã
quen với việc tiểu thư Pall trêu chọc mình