Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đi ngang qua trước một tên lính khiên, Ventura phát hiện bên cạnh đối

phương có hai cô gái.

Ventura biết tên lính khiên này, hình như tên là Andrew, ngày đầu tiên đến đại

khu báo cáo thì đã chủ động xông vào khách sạn Ankara, bị Trưởng khu treo

trước cổng khách sạn ba ngày ba đêm.

Cũng vì nguyên nhân này, mặc dù cuối cùng thì Trưởng khu cũng không có

tước bỏ tư cách tham gia quân đoàn của hắn, nhưng hắn vốn có thể được phân

công để đảm nhiệm vị trí tiểu đội trưởng đội kỵ binh, bây giờ chỉ có thể bị phân

phối vào trong danh sách lính khiên.

Trong điều kiện quân đoàn có chỗ trống để lựa chọn, phần lớn người, nhất là

người trẻ tuổi, càng ưa thích vào đội kỵ binh, cảm giác cưỡi chiến mã vong linh

xông pha trên chiến trường, thật sự là khiến cho người ta phải say mê.

"Andrew, ngươi không sao chứ?" Alyosha lo lắng mà hỏi thăm.

"Quần áo bên trong đều ướt đẫm rồi, ngươi cởi ra để ta giặt cho." Jansenie nói

xong thì đi cởi quần áo giúp Andrew.

Những lính khiên cùng tổ xung quanh, ai nấy đều quăng ánh mắt hâm mộ tới.

"A, Andrew, bây giờ trong lòng của ta bị thương còn nặng hơn lúc trên chiến

trường khi nãy!"

"Đúng vậy, thế giới này thật không công bằng, ngươi nhìn bọn ta này, lại nhìn

xem bản thân ngươi, ha ha, người anh em à, ngươi đã trái với tinh thần người

người ở dưới Trật Tự đều là bình đẳng đấy!"

"A, quần áo của ta cũng bị mồ hôi làm ướt thật khó chịu quá, ta còn phải tự

mình đi tắm giặt."

Andrew cười nói: "Ha ha, các ngươi so với ta làm gì, có bản lĩnh, các ngươi đi

nói với… "

Andrew giơ tay muốn chỉ lên trên.

Nhưng không chờ hai cô gái bên cạnh ngăn cản, chính hắn trong yên lặng cũng

nắm tay buông xuống.

Lần thứ nhất đối mặt với Karen, hắn dám tuỳ tiện thể hiện cảm xúc của mình,

bây giờ sau khi được dạy cho một bài học, hắn thật sự đã sợ. Jansenie ở trong

danh sách Triệu hồi sư, Alyosha thì là cung thủ, trong quân trận di dò đường lúc

trước cũng không có bọn họ, cho nên tại quân trận sau khi trở về, bọn họ lập tức

tới đây để xem xét tình trạng của Andrew.

Quan hệ giữa ba người này thật ra cũng không có liên quan gì đến tình yêu nam

nữ, bọn họ là một tiểu đội trong Không Gian Khai Thác, trải qua những lần

hoạn nạn sinh tử, phần lớn vợ chồng trong thế tục cũng không phù hợp với nhau

như vậy.

Andrew lấy ba gói thuốc lá từ trong túi ra, tự mình rút ra một điếu cắn vào trong

miệng, sau đó đưa cho Alyosha và Jansenie, hai cô gái hiểu ý, giúp hắn đi phát

cho những người khác trong tổ lính khiên.

Ở trong doanh trại, thuốc lá luôn luôn là đồng tiền mạnh nhất.

Mặc dù mỗi tháng thì binh lính thậm chí là nữ binh, đều có tiêu chuẩn thuốc lá,

nhưng lượng cung cấp và lượng nhu cầu thường chẳng có quan hệ gì với nhau.

Alyosha đem thuốc chia cho Ventura, ngay từ đầu cô có chút kinh ngạc vì sao

tên lính này lại thấp như thế, vẫn còn con nít, nhưng rất nhanh cô ta đã nhận ra

thân phận của Ventura, lập tức hành lễ;

"Thưa ngài tiểu đoàn trưởng.”

Ventura nhẹ gật đầu với cô, nhưng vẫn không nhận lấy điếu thuốc, lúc đi đến

trước mặt Andrew, Ventura hỏi:

"Có bị thương không?"

"Không có." Andrew hành lễ có chút qua loa, sau đó ngậm điếu thuốc trong

miệng mà đáp lời.

Người trẻ tuổi giống như hắn, gần như trong mỗi giây mỗi khắc đều có thói

quen khát vọng thể hiện rằng mình không giống người bình thường.

Ventura cười nói: "Ngươi để cho ta nghĩ đến chính mình lúc còn trẻ tuổi."

Andrew: "…"

Nói xong, Ventura đi về phía lều của Quân đoàn trưởng, trước khi đi, còn cố ý

học theo phong cách của Karen mà vỗ vỗ bả vai Andrew.

...

Một hang động đá vôi ở sâu trong hẻm núi, vách đá bốn phía hoàn toàn bị bao

phủ bởi những xúc tu, Bill ngồi cạnh bàn, trong tay cầm một bát nước canh màu

đỏ rực mà uống.

Thành phần chủ yếu của nước canh là máu rồng, nhưng mà không phải máu

tươi, máu này đã được chế biến thành một loại thuốc, ngâm trong nước tan ra

rồi uống, mượn dùng năng lượng sinh mệnh tràn đầy trong máu rồng mà bổ

sung sự sống cho cơ thể.

Bên cạnh, quan chỉ huy Luke của Đại Địa Thần Giáo đang nhíu mày bịt mũi,

ghét bỏ nói: "Mỗi lần ngươi uống cái này sẽ làm ta hồi tưởng cái cảnh bà cố ta

uống cái thứ dấm dưỡng sinh khi ta còn bé."

Bill cười nói: “Cùng một nguyên lý."

"Đúng, cùng một cái nguyên lý, sinh mệnh đều tiến vào thời kỳ lão hoá, muốn

dựa vào những phương thức kỳ lạ kia để nhận được sự kéo dài."

"Đây chính là chân lý sinh mệnh mà ngươi không hiểu được."

"Ngươi không cần truyền giáo cho ta, không ai có thể thay đổi được sự thành

kính của ta dành cho Đại Địa, mà này, tuổi tác của ngươi cũng không lớn lắm

nhỉ, sao bây giờ lại trở thành cái bộ dạng này."

"Ta chỉ là đang trải nghiệm sinh mệnh cấp bậc cao hơn."

"Được rồi, bên phía quân đoàn của Trật Tự đã rút lui, ta đã ra lệnh cho thuộc hạ

lấp đầy những tuyến đường cũ, mở những đường hành lang mới, lần này đối

phương cố ý đi vào để dò đường."

Bill nhẹ gật đầu: "Đội hình của đối phương… cực kỳ xa hoa, bất kể là về mặt

nhân sự hay vẫn là trên mặt trang bị, làm gì có bóng dáng nào của một Đoàn

dân binh."

"Thủ lĩnh của bọn hắn dù sao cũng là Người Cầm Roi, người đứng đầu Bộ nội

vụ của Sinh Mệnh Thần Giáo các ngươi nếu muốn thành lập một binh đoàn của

riêng mình, vậy thì những bộ ngành khác cho dù có không tình nguyện cũng

phải ngậm bồ hòn mà cho người ta mặt mũi."

"Bây giờ ta cảm thấy, chỉ phòng ngự một cách đơn thuần cũng không cách nào

chống chọi quá lâu. Nếu như đối phương thật sự muốn đánh cược trả giá mà

tiến công, chúng ta cũng không dây dưa nổi."

"Xem xét tình hình trước mắt, đối phương càng tiếc mạng hơn chúng ta, ta nghĩ,

vị Quân đoàn trưởng Karen kia, cũng không dám đem vốn liếng của Người

Cầm Roi để chôn trong hẻm núi này."

"Vậy cũng chỉ có thể tiếp tục giằng co, nhìn xem viện quân của bên nào đến

trước."

"Hôm nay ta nhận được tin tức của quân đội bạn ở gần đây, bọn hắn còn hi vọng

chúng ta có thể chủ động giải quyết đối thủ trước mắt, để tiếp đó qua hỗ trợ bọn

hắn."

"Vậy thì lôi bọn hắn đến đây, để bọn hắn đi mình trải nghiệm uy thế của năm

trăm khẩu Pháo Ma Tinh cùng khai hỏa của đối phương đi, đối diện với đợt

pháo kích khi nãy, nếu không biết thì ta còn nghĩ rằng chúng ta ngay đang đối

mặt với Kỵ Sĩ Đoàn đấy."

"Cũng may là hai quân đoàn của chúng ta hợp lực đóng giữ nơi này, nếu đổi lại

thành những quân đoàn khác, đứng trước hoả lực đáng sợ như vậy, toàn bộ mặt

đất cũng đã bị san bằng."

"Không còn cách nào khác, liên quân của chúng ta nhìn có vẻ binh lực hùng

hậu, nhưng các bên đều có tâm tư riêng, lực lượng chủ lực đều cất giấu, không

ai muốn điều động ra, hậu cần vật tư cũng rối bời, một đợt tiếp tế vừa nhận

được gần đây nhất, thế mà đem thuốc của Sinh Mệnh Thần Giáo của chúng ta

biến thành thuốc ẩn thân của Dạ Thần Giáo, ta thật sự nghi ngờ việc hậu cần

đang bị một bầy heo quản lý."

Luke nói một cách đầy ẩn ý: "Heo cũng không có khôn khéo bằng bọn hắn, nên

nhớ là thuốc của Sinh Mệnh Thần Giáo các ngươi nếu bán sang tay trên chợ

đen, giá trị gấp mười lần thứ thuốc kia của Dạ Thần Giáo đấy."

Ánh mắt của Bill lạnh lẽo: "Mặc dù còn chưa tuyên chiến chính thức, nhưng

đây đã là chiến tranh, làm sao bọn hắn dám làm việc quá đáng như vậy?"

"Cái này có gì kỳ lạ đâu, bên chúng ta có vấn đề, bên Trật Tự chắc chắn cũng

có, cũng chỉ có cái quân đoàn ở phía đối diện chúng ta là trường hợp đặc biệt,

bởi vì tính đặc thù của hệ thống nên không ai dám động đến hậu cần của bọn

hắn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK